Trường Sinh Từ Vẽ Bùa Bắt Đầu

Chương 807: Trên đỉnh không nam tu

Loại bạch hạc này toàn thân trắng muốt, nhưng khác với những tiên hạc khác, chỗ cổ nó có ba vòng lông vũ màu đỏ. Hồng cổ văn tiên hạc, thú sủng tứ giai, thiên phú chính là bay lượn. Chiến lực tạm ổn, nhưng thích hợp cả phi hành đường dài lẫn ngắn. Không những tốc độ bay rất nhanh, mà lại dị thường bình ổn. Chưa đến trăm hơi thở, nó đã vững vàng chở ba người đến đỉnh Làm Uyên. Làm Uyên phong là chủ phong của Thánh Tiêu tông, hầu như tất cả điện đường xử lý công việc đối nội đối ngoại của tông môn đều đặt trên ngọn núi này. Lúc này trên đỉnh người đi lại tấp nập, là một khung cảnh bận rộn, tại khoảng đất trống giữa vài tòa cung điện lớn, mấy ngàn đệ tử tông môn đang tĩnh tọa tu luyện. Phía bên phải đỉnh núi, Ninh Phong thậm chí còn thấy một cái phường thị của tông môn, rất nhiều đệ tử đang bày sạp buôn bán tài nguyên. Sau khi đáp xuống, bọn họ liền thẳng đến nội các điện, theo như lời nữ chấp sự thì đệ tử nhập môn đều cần làm thủ tục ở đây. Có điều hình như đã mấy trăm năm rồi, Thánh Tiêu tông chưa từng đón tiếp nhân vật cao tầng cấp bậc phong chủ nên mấy nữ tu làm việc nghe nói Bách Tuyết Phong phong chủ đích thân đến liền hoảng loạn cả lên. "Phong chủ mời ngồi đợi một lát." Sau đó mấy nữ tu làm việc và hai vị nữ chấp sự chạy tới chạy lui, làm thủ tục nhập môn cho Ninh Phong. Trong lúc đó, Ninh Phong phải hai lần lộ diện, để tiến hành lưu ảnh vào thạch tồn trữ và đồng ý ký tên. Nửa canh giờ sau, cuối cùng cũng xong các hạng mục quy trình thủ tục. Hai nữ chấp sự mới bưng mấy cái túi trữ vật đi tới. "Phong chủ, đây là lệnh bài của ngươi, có thể dùng nó tự do ra vào mọi nơi trong tông môn." "Đây là pháp bào của tông môn, tất cả có chín bộ, ngươi có thể đổi ra để mặc." "Đây là thượng phẩm pháp kiếm, là tài nguyên riêng của tất cả các phong chủ." "Phong chủ, đây là tài nguyên tu luyện tháng này, chín bình Đan Hoàn, hai mươi lăm tấm phù lục, tám quả Thiên Lôi đạn..." "Phong chủ, đây là..." Nhiều vậy sao? Ninh Phong hơi ngạc nhiên, đợt phúc lợi này đã vượt quá mong đợi của hắn. Hắn khoát tay ra hiệu các nàng không cần nói tỉ mỉ. "Thánh kinh các ở đâu?" Ninh Phong không quên lời hứa của U Cung Ảnh, hắn nóng lòng muốn đi Thánh Kinh Các kiểm chứng một phen, xem bên trong rốt cuộc có bí tịch cao giai nào không. Nếu có thể tìm được công pháp tu luyện phù hợp ý mình, hoặc thậm chí là bí tịch về phù đạo thì còn gì tốt bằng. Dù sao công pháp Hạo Thần này vẫn còn thiếu sót không nhỏ, Ninh Phong luôn cảm thấy không quá hợp khẩu vị, mà gần đây Ninh Phong phát hiện, dường như phương diện phù lục lại cần phải tăng cường. Mặc dù có vẻ như còn lâu mới đột phá được Nguyên Anh kỳ, nhưng cũng chỉ là mấy chục năm mà thôi, cần phải chuẩn bị từ sớm các loại phù lục công kích dành cho Nguyên Anh kỳ. "Thánh kinh các ở phía Tây chủ phong." Nữ chấp sự giải thích. Nhưng sau đó cô ấy nghĩ ra, hôm nay đúng lúc là đầu tháng, thánh kinh các không mở cửa, thế là lại nói: "Phong chủ muốn đến Thánh Kinh Các sao? Thánh Kinh Các mỗi tháng chỉ mở nửa tháng, từ giữa tháng đến cuối tháng mới có thể vào các xem qua." Ninh Phong nghe vậy đành thôi. "Ta ở phía tây thành, các ngươi đưa ta về chân núi là được." Trên lưng bạch hạc, Ninh Phong chỉ về hướng chân núi. Hai vị nữ chấp sự lại có chút không hiểu: "Phong chủ, viện tử trên Bách Tuyết Phong người còn chưa chọn." Cái gì? Còn có thể chọn viện tử để ở trên đỉnh núi ư? Lúc đó U Cung Ảnh không hề nói đến điểm này. Ninh Phong nghi hai nữ chấp sự này, với U Cung Ảnh chưa hề trao đổi trước với nhau. "Dù ngươi không ở lại cũng nên chọn trước một viện tử, như vậy chúng ta mới có thể sớm sắp xếp quét dọn, còn phải chuẩn bị một ít đồ dùng sinh hoạt, vì nhiều viện tử đều bỏ trống, đợi khi chuẩn bị xong xuôi hết thảy, ngươi có thể tùy thời chuyển tới." Vậy sao? "Vậy thì về xem một chút." Dù sao đều là miễn phí, Ninh Phong cũng không bận tâm chút thời gian này. Trở lại đỉnh Bách Tuyết Phong. Hai vị nữ chấp sự dẫn Ninh Phong đến mặt phía bắc đỉnh núi. Chỉ thấy phía dưới đỉnh núi, không lý do gì mà lại lõm xuống thành một hố lớn, bên trong hố lớn là một mảng đất bằng. Trên đất bằng là hàng nghìn cây đào đủ loại. Nhưng hiện tại đang vào mùa đông, đào chưa nở hoa, chỉ còn cành khẳng khiu. Nhìn tuy có hơi lộn xộn, nhưng khung cảnh lại mang vẻ thi vị. Ở sâu trong rừng đào có một khu nhà gác lầu, khiến người như lạc vào tiên cảnh. Những lầu gác này đan xen nhau tinh tế trong rừng đào, có cái cao có cái thấp, cái lớn cái nhỏ, hình dáng khác nhau, phía đối diện lại có không ít nhà ngang nhà gỗ, nằm rải rác xen kẽ. Mặc dù số lượng nhiều nhưng tính riêng tư lại vô cùng tốt. Thậm chí ngay cả không khí nơi đây cũng dị thường tươi mát, hít vào liền cảm thấy sảng khoái tinh thần, linh lực ở đan điền tựa hồ muốn lay động tràn ra. Ninh Phong phóng thần thức cảm ứng một chút, lúc này mới phát hiện cây đào ở đây đều là linh thực, chúng đang tản mát từng đợt linh khí. Tuy không biết linh thực phẩm giai bao nhiêu, nhưng mấy nghìn cây đào hợp lại, phóng ra linh khí cực kỳ kinh người! Đến mức độ linh khí nơi này dồi dào, so với các động tu luyện ở Vân Đoạn Sơn còn cao hơn một chút. Có thể nghĩ, đợi sang năm ba tháng, lúc hoa đào đua nở. Linh khí nơi đây sẽ dồi dào đến nhường nào! "Thảo nào trong động lúc tu luyện, rất ít thấy đệ tử tông môn thuê động tu luyện." Lúc này Ninh Phong coi như đã hiểu. Các đỉnh núi chắc là đều trồng rất nhiều linh thực, phàm là đệ tử Thánh Tiêu tông có chút thân phận, đều có thể được phân cho nơi ở để tu luyện, căn bản không cần phải thuê động, coi như là thuê dùng nơi tu luyện thì cũng sẽ ưu tiên chọn Thánh Thanh trì. Còn những đệ tử ngoại môn thân phận thấp, tiền lương vốn dĩ đã không nhiều, càng không thể chi linh thạch đi thuê động tu luyện. Hai nữ chấp sự đi phía trước dẫn đường, xuyên qua con đường nhỏ trong rừng trúc, dẫn Ninh Phong vào sâu trong rừng đào. "Phong chủ, những viện tử này đều đang trống, đã để không hơn một trăm năm." "Ngươi có thể tùy ý chọn một cái để nghỉ ngơi." Ninh Phong nhìn lại, chỉ thấy hơn chục tòa viện này đều là có quy cách cao nhất trong rừng đào. Tất cả đều ba tầng, có tiểu viện riêng. Xung quanh toàn cây đào, linh khí cảm nhận được càng dồi dào hơn gấp mấy lần. Nhưng nhìn đi nhìn lại, Ninh Phong khẽ nhíu mày. Hắn phát hiện những lầu các này đều dường như được thiết kế riêng cho nữ tu, từ kiểu dáng đến màu sắc đều rất giống khuê phòng của nữ giới. Hầu hết các viện tử đều sơn màu hồng phấn. Điều này làm người ta khó hiểu. Nữ chấp sự nhìn ra sự nghi hoặc của Ninh Phong, giải thích: "Đây không phải là sơn mà là màu sắc vốn có của gỗ đào. Bởi vì các viện tử này đều được xây từ vật liệu tại chỗ." "Vì sao ở đây đều là nữ đệ tử? Nam đệ tử ở đâu?" Ninh Phong không kìm được hỏi một câu. Hắn đã sớm để ý. Cả Bách Tuyết Phong này có vô số đệ tử, khi nãy đi cùng nhau, Ninh Phong gặp không dưới mấy trăm đệ tử Bách Tuyết Phong. Nhưng tất cả đều là nữ tu, không một ai là nam tu. Lẽ nào bọn họ đều đi làm nhiệm vụ rồi? Hai nữ chấp sự nghe vậy thì ngẩn người, nhìn nhau, dường như hoàn toàn không ngờ rằng Ninh Phong lại hỏi câu này. "Thưa phong chủ, Bách Tuyết Phong khác với các phong khác, từ trước đến nay chỉ tuyển nhận nữ tu." Một nữ chấp sự nhẫn nại giải thích. "Cho nên trên đỉnh núi toàn là nữ đệ tử, không có một ai là nam đệ tử." Thì ra là thế! Ninh Phong gật nhẹ đầu, đã vậy thì cũng không tiện yêu cầu quá cao về viện ở nữa. Hắn qua loa nhìn mấy viện rồi cuối cùng chọn một cái có diện tích lớn: "Chọn cái này đi." "Vâng, phong chủ." Nữ chấp sự thông báo khẩu quyết và pháp trận của viện cho Ninh Phong, sau đó gọi mười mấy nữ đệ tử từ một dãy nhà trệt ra: "Phong chủ chọn viện này làm nơi tu luyện, các ngươi thu dọn lại đi." "Dạ!" Tinh hoa hoa đào nuôi dưỡng nhan sắc, hơn mười nữ đệ tử thế mà người nào cũng đều có sắc đẹp tuyệt trần, đến nỗi Ninh Phong dù đã mấy trăm tuổi nhưng vẫn hoa mắt. Nhưng khi những nữ đệ tử này nhìn thấy Ninh Phong thì cũng không kìm được ngơ ngác. Khi bọn họ vào tông môn đều biết rằng trên Bách Tuyết Phong không có nam tu. Nhưng lúc này, vì sao vị trung niên nam tu tướng mạo bình thường này lại có thể gia nhập Bách Tuyết Phong, hơn nữa còn có thể trở thành phong chủ? Chẳng lẽ hắn là đại lão Nguyên Anh kỳ? Có điều các nàng không dám dò xét cảnh giới của Ninh Phong. Vì môn quy của Thánh Tiêu Tông rất nghiêm, chống đối cấp trên, mạo phạm phong chủ sẽ bị tước đoạt tu vi, đuổi khỏi tông môn. Người nghiêm trọng thì có thể bị xử tử ngay tại chỗ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận