Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Chương 922


Mấy người con trai đều đã quen với thần kinh bất ổn của Trác Ngôn Quân, nên cũng không coi bà ta như người bình thường.
Nhưng từ trước đến nay Cố Bồi luôn biết, đứa con mẹ chán ghét nhất chính là mình, thời thơ ấu anh chưa từng mơ mộng xa vời rằng có thể được bà ta yêu thương, bây giờ cũng chưa từng mong đợi bà ta sẽ cho mình cái gì.
Nhưng cổ phần của bệnh viện Hán Đường thì anh nhất định phải có.
Cho nên anh sẽ đe dọa, đe dọa Trác Ngôn Quân. Muốn dùng phương thức này để bà ta chuyển nhượng cổ phần cho Lâm Bạch Thanh.
Tất nhiên, anh không muốn xâm phạm lợi ích của các anh trai, vừa rồi xuống tầng là để bàn chuyện này với Paul, để anh ấy thương lượng với Pete và Plok, cổ phần vợ chồng anh sẽ dùng hình thức mua từ trong tay bọn họ, nhưng nó nhất định phải do Lâm Bạch Thanh nắm giữ, việc này là vì để Linh Đan Đường có thể nhanh chóng vươn ra quốc tế, cũng là để bảo đảm rằng nó sẽ không giống nhà máy Hashimoto, cổ phiếu bị pha loãng nhiều lần, cuối cùng không biết, rơi vào tay người ngoài.
Anh xuống tầng, để các anh trai bàn bạc ý kiến sau đó mới quay lại và ngả bài với Trác Ngôn Quân.
Anh cũng không nghĩ rằng Trác Ngôn Quân sẽ có tình cảm với Sở Sở.
Bà ta hận đứa con trai này là anh như vậy, sao có thể có tình cảm với con gái của anh chứ? Sao có thể thật tâm thật ý, để lại toàn bộ cổ phần của mình cho Sở Sở? Chuyện này thật khó tin.
Cố Bồi cho rằng mình nghe lầm, hoặc là Trác Ngôn Quân đã hoàn mất trí.
Paul cũng không hiểu xảy ra chuyện gì, nhìn Cố Bồi với ánh mắt dò hỏi.
Nhưng đúng lúc này, Trác Ngôn Quân khoanh tay, khịt mũi ngồi xuống ghế tựa rồi nói: “Chiều nay mẹ đã suy nghĩ rất lâu, tiền là của mẹ, mẹ sẽ không cho bất kỳ ai, nhưng mà mẹ sẽ chuyển nhượng toàn bộ cổ phần đang nắm giữ cho Sở Sở, chỉ cho Sở Sở, Paul, con không có ý kiến, đúng không? Đây là những gì mẹ nợ Pio.”
Nói xong, bà ta ngẩng đầu nhìn Paul: “Anh em các con sẽ đồng ý, phải không?”
Lâm Bạch Thanh nghẹn nơi cuống họng, vô thức nhìn Cố Bồi, chỉ thấy anh đang không ngừng nắm c.h.ặ.t t.a.y rồi buông ra. Rõ ràng, anh cũng rất lo lắng, muốn biết anh hai sẽ tỏ thái độ thế nào.
Hiện tại là như thế này, dù vẫn chưa tranh giành tài sản hay nói rằng mọi người thậm chí còn chưa bắt đầu tranh đấu. Nhưng liên quan đến tiền bạc, thì nên thẳng thắn và sòng phẳng, ngay cả anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng.
Từ chiều đến tối, bây giờ đã là đêm khuya, Cố Bồi vẫn luôn cắn chặt miệng không buông.
Không phải anh không muốn tranh, mà là anh đã chứng kiến quá nhiều cảnh anh em bất hòa, cảm thấy nếu muốn tranh, phải tính toán sổ sách rõ ràng, lúc này cuối cùng anh cũng bày tỏ thiện ý muốn giúp Trác Ngôn Quân, nhưng anh cần làm rõ quyền sở hữu cổ phần.
Anh cũng chỉ có một thái độ: Anh có thể ra tay, nhưng cổ phần nhất định phải thuộc về Lâm Bạch Thanh.
Lúc này Trác Ngôn Quân lại rất tỉnh táo, bởi vì Cố Bồi không ngừng đả kích và đe dọa, bà ta rất sợ hãi, bởi vì sợ, mà bà ta trở nên tỉnh táo, mà bà ta quyết định giao cổ phần cho Sở Sở, rất có thể cũng là xuất phát từ tâm lý sợ hãi.
Nếu như Paul không muốn tranh cổ phần cũng không sao, nhưng nếu như anh ấy muốn tranh, thì anh sẽ không đồng ý yêu cầu này.
Vậy, thái độ của anh ấy sẽ là gì?
Paul là một luật sư thương mại, mỗi ngày đều kiện tụng giúp doanh nghiệp, nếu nói cổ phần bệnh viện Hán Đường quan trọng đến cỡ nào, anh ấy hiểu rõ hơn bất cứ ai. Nói anh ấy không ham tiền sao, làm sao có thể?
Nào có ai đặt của cải vào tay mà đẩy tay không cần đâu.
Nhưng có điều, Cố Bồi vừa ra đời thì cha mẹ đã ly hôn, từ nhỏ đã ở trong ký túc xá các trường học, sống rất khổ, vả lại, bởi vì cái c.h.ế.t của Koshi, Trác Ngôn Quân ngược đãi anh cũng không ít, anh em bọn họ đều nhìn thấy.
Hơn nữa mặc dù Sở Xuân Đình vẫn luôn xem thường cách Cố Khắc giáo dục các con, xem thường cái gọi là phong thái quân tử mà bọn họ giữ gìn, nhưng vừa hay là từ nhỏ cha đã dạy rằng phải anh thương em kính, anh khiêm tốn tôi nhường nhịn, để khi bọn họ đứng trước tiền tài, cũng sẽ không trở nên điên cuồng giống Hashimoto Koyasu, vì tiền mà anh em bất hòa, tự g.i.ế.c lẫn nhau.
Và nhờ loại phong thái quân tử tốt đẹp này, mà anh em bọn họ có thể giữ vững ranh giới cuối cùng.
Anh ấy dang tay ra, nói: “Mum, cổ phần bệnh viện Hán Đường thuộc về mẹ, mẹ có quyền làm bất cứ hình thức phân chia nào, anh em chúng con đều không có bất kỳ ý kiến gì.”
Thấy áo choàng tắm của mẹ xẻ quá cao, để lộ đùi ra, anh ấy tiến lên kéo lại giúp bà ta. Còn nói: “Mum, con không biết sau này mẹ sẽ thế nào, chúng con sẽ như thế nào, nhưng giờ phút này mẹ đã đưa ra một quyết định vô cùng chính xác, sau này mẹ sẽ biết rằng, việc tặng cổ phần cho Sở Sở sẽ là kết quả tốt nhất.”
Điều này xuất phát từ việc suy nghĩ cho bản thân và tình thương của Paul dành cho Sở Sở nên mới nói như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận