Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Chương 598


Bà lão nói: “Ông nội của nó chỉ xoa bụng giúp nó thôi.”
“Nhưng cũng chính miệng đứa nhỏ đã nói, có một khoảng thời gian chỗ đi vệ sinh của nó vừa đau vừa ngứa đúng không, vừa rồi nó cũng nói với tôi chỗ đi tiểu của nó đôi khi rất ngứa, vì chuyện này mà chúng tôi mới cho đứa nhỏ đi kiểm tra, đứa nhỏ vẫn ổn, mọi người cũng vui vẻ rồi. Để quân y Cố xin lỗi thì được, còn bồi thường tiền nữa là sao? Trong mắt bà đúng là chỉ có tiền!”
Tuy Lâm Bạch Thanh không biết toàn bộ câu chuyện nhưng cũng hiểu được sơ sơ, bé gái kia là bệnh nhân của Cố Bồi, hẳn là đứa bé nói mình khó chịu, còn nói ông nội từng đụng chạm cô bé, sau khi anh thương lượng với gia đình cô bé mới quyết định cho bé đi kiểm tra toàn diện.
Sau khi kiểm tra xong, trưởng khoa các khoa đều kết luận đứa nhỏ không có vấn đề gì, cũng chứng minh nó không bị xâm hại tình dục, đây vốn dĩ là một chuyện tốt nhưng người nhà đứa nhỏ lại không vui, trở mặt đòi bồi thường tiền.
Lâm Bạch Thanh đang chuẩn bị qua đó, lại nghe Cố Bồi nặng nề nói: “Được thôi, tôi đồng ý bồi thường tiền, nhưng mà…”
Nhóm trưởng khoa đều đang nói giúp cho anh, Cố Bồi nói như thế khiến bọn họ rất kinh ngạc, một đám mồm năm miệng mười, có người nói: “Quân y Cố, cậu không làm gì sai cả, sao phải bồi thường tiền?”
Còn có người nói: “Cậu không được bồi thường tiền, cậu nghĩ đi, nếu chuyện cậu làm bị truyền ra ngoài, bị người nào có ý đồ xấu nghe được, bọn họ lại mang đứa nhỏ tới bệnh viện, nói nó bị xâm phạm tình dục, nếu chúng ta kiểm tra không có vấn đề gì, chẳng lẽ lại đền tiền cho người ta sao?”
Một người khác lại nói: “Tôi thấy là bọn họ cố ý xúi giục đứa trẻ, lợi dụng sự đồng tình của bác sĩ chúng ta để kiếm tiền!”
Một nhóm bác sĩ lắm mồm lắm miệng, người đàn ông kia cũng không chịu yếu thế, càng nói mấy lời khó nghe hơn.
“Mấy người đúng là nói hươu nói vượn, quân y Cố của chúng tôi rõ ràng là vì đứa nhỏ.”
Bà lão nói: “Nó là con gái, lỡ như cái màng kia bị mấy người làm rách thì sao đây, vị quân y này, đền tiền đi, nhất định phải đền tiền!”
Cố Bồi nói: “Đền tiền cũng được, một ngàn đồng cũng không thành vấn đề, nhưng tôi yêu cầu tìm một bác sĩ khác làm kiểm tra lại cho đứa nhỏ này!”
Mấy trưởng khoa khác đều thấy đứa nhỏ chẳng bị gì, cũng không biết Cố Bồi đang nghi ngờ điều gì, đều nói: “Thôi bỏ đi quân y Cố, đứa trẻ này thật sự không có vấn đề gì mà.”
Nhưng Cố Bồi vẫn nghiêm túc nói: “Ở lứa tuổi nhi đồng, nếu một bé gái không bị viêm nhiễm thì sản đạo sẽ không bị ngứa, cũng không bị đau, chắc chắn cô bé có vấn đề, chỉ là các vị chưa kiểm tra được mà thôi.”
Trưởng khoa nhi nói: “Quân y Cố, chắc là cậu có điều không biết, trẻ em ở nước ta có khi tới hai, ba tuổi mà vẫn còn mặc quần khoét đáy, chỉ cần bị ma sát một chút là phát đau phát ngứa, chuyện thường thấy mà, thôi bỏ đi, cậu cũng đừng mất công quá.”
Một bác sĩ khác lại nói: “Cậu chưa từng nuôi con nên không biết, con nít á hả, thỉnh thoảng đau đầu khó chịu cũng không phải chuyện gì lớn, đừng chuyện gì cũng nghĩ theo chiều hướng xấu.”
Vì anh bằng lòng đền tiền nên cha của đứa nhỏ hào hứng nói: “Được được được, muốn khám cứ khám, chúng tôi phối hợp!”
Bà nội của đứa nhỏ lại nói: “Nếu đã như vậy thì đừng nhờ người khác, tự cậu kiểm tra cho đứa nhỏ đi.”
Cố Bồi nhìn nhóm người này, lại nhìn trưởng khoa nhi rồi nói: “Một bé gái từ lúc sinh ra vốn dĩ không nên mặc quần khoét đáy, chị là bác sĩ khoa nhi ắt hẳn cũng biết quần khoét đáy rất có hại cho bé gái, phải giáo dục cho người nhà của các bé về tác hại của quần khoét đáy nhưng chị lại cảm thấy đây là chuyện bình thường ư?”
Trưởng khoa nhi nín họng.
Chuyện con nít thời nay mặc quần khoét đáy là chuyện bình thường trong nước, dù sao con nít cũng hay tè dầm, ở thành phố còn đỡ, có ông bà phụ giúp chăm sóc, giặt giũ thường xuyên, cha mẹ có thể cho con mình mặc quần không khoét đáy khi được một tuổi đã là chuyện khó.
Còn con nít ở nông thôn cho dù là nam hay nữ đều sẽ mặc quần khoét đáy cho tới ba tuổi.
Trong nước không có tã giấy giá rẻ như ở nước ngoài, làm gì cũng phải nhìn vào tình huống thực tế chứ. Trong lòng chị ta thầm nghĩ quân y Cố này cũng nhiệt tình quá đó. Chị ta đứng khoanh tay không muốn dính tới chuyện này. Mấy vị trưởng khoa khác cũng giương mắt nhìn nhau, không ai lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận