Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Chương 461


Cuối cùng Sở Thanh Tập cũng biết được địa chỉ của bà nên chạy đến tìm, khi đến chuồng lợn ở cổng trại nơi bà sống thì ông ta nhìn thấy một người đàn bà cõng đứa trẻ trên lưng chạy đi. Đó là lần gặp đầu tiên, đợi đến khi ông ta chạy đến nhà thì bà đã chạy mất.
Nhưng trước khi lên kế hoạch chạy trốn thì bà đã hỏi mượn một khoản tiền từ đám ma cờ b.ạ.c dưới danh nghĩa của người đàn ông kia. Sau đó thừa lúc ông ta uống say thì đánh ông ta thành đầu heo, sau đó còn trói gô cổ và chéo tay ông ta lại.
Còn đây là lần thứ hai, nhưng Sở Thanh Tập và Thẩm Khánh Nghi chỉ gặp thoáng qua.
Người đàn ông kia chẳng có bản lĩnh gì trong các phương diện khác, nhưng về phương diện dây dưa với đàn bà thì ông ta rất lành nghề.
Ông ta không đi làm mà cứ đi hết thành phố cảng để tìm bà, khi tìm được thì đánh đập rồi đoạt hết tất cả tiền, thậm chí còn muốn bắt nạt bà.
Thế nên ở thành phố cảng, cho dù Thẩm Khánh Nghi có đổi tên, đổi chỗ ở thì ông ta vẫn luôn có thể tìm được bà.
Một bên là Sở Thanh Tập đang tìm bà, một bên là người đàn ông kia cũng điên cuồng ra sức tìm.
Nếu là một người đàn bà yếu đuối thì rất có thể sẽ sợ bóng sợ gió, chọn thỏa hiệp với người đàn ông kia hoặc tự kết thúc bản thân.
Tuy Thẩm Khánh Nghi là phụ nữ nhưng bà có chủ kiến, cũng có thủ đoạn. Lần thứ ba khi Sở Thanh Tập nghe ngóng được tin của bà thì ông ta gặp phải một hiện trường án mạng. Hẳn là do muốn thoát khỏi sự ràng buộc nên bà đã phản kháng g.i.ế.c người đàn ông kia, tiện đà chạy trốn rồi mang con trai bỏ chạy đến Nam Dương.
Lúc đó ở thành phố cảng bà tên là “A Hoa”.
Mà cái tên “A Hoa” này đến tận bây giờ vẫn bị chính phủ gán là vụ án g.i.ế.c người.
Sở Thanh Tập đuổi thẳng đến nước P, nhưng Thẩm Khánh Nghi nghe đồn có người đuổi theo tìm mình thì lại chạy.
Dù sao bà còn cõng trên lưng án mạng thế nên bà đề phòng hết tất cả những người hỏi thăm tin tức của mình.
Cứ như vậy, trên đường ông ta cứ nghe ngóng tin tức rồi đuổi theo đến nước M.
Qua vài năm nữa, khi ông ta có được thành quả thì cuối cùng cũng tìm được bà.
Lúc này Thẩm Khánh Nghi đã có tên mới, thân phận mới. Bà vừa làm thuê vừa đi học, cũng ổn định rồi.
Nhưng do trên người có án mạng nên bà vẫn luôn sợ hãi, bà luôn đề phòng những người có gương mặt phương Đông, hơn nữa là nói tiếng Trung, khi vừa nhận ra thì bà sẽ né tránh.
Sở Thanh Tập phải giả vờ mình tình cờ gặp con trai của bà là Bob, sau đó kết thành bạn bè mới “quen” được Thẩm Khánh Nghi, cũng tìm hiểu thêm về bà.
Lúc này ông mới ngạc nhiên phát hiện, bà đã quên hết tất cả về “cô Cả của giai cấp tư sản Thẩm Khách Nghi”.
Mẹ của bà ấy, người đàn ông bà ấy từng yêu, đứa con gái bà muốn đem theo để mưu cầu hạnh phúc, bà ấy đã hoàn toàn không nhớ chút gì.
Bà ấy cho rằng mình là một người phụ nữ số khổ đáng thương, bị cha mẹ mù quáng buộc gả cho một gã đàn ông tệ bạc vừa cờ b.ạ.c vừa hút thuốc, lại còn bạo lực gia đình.
Về đứa trẻ được bà cứu từ trong nước ra, do khi bà ôm nó để mở tã lót thì nhận ra mình có sữa, thế nên bà cũng cho rằng mình đã sinh ra đứa trẻ này. Bà phản kháng g.i.ế.c chồng, đưa con chạy tới chân trời góc biển, tự lực cánh sinh, sống nương tựa vào nhau.
Có lẽ là do sự kích thích chạy trốn án mạng trong vài năm nên bà đã không còn nhớ gì về quá khứ thật sự của mình.
Mà bây giờ, bà đang làm nghiên cứu dược liệu ở công ty CIBA, là một người khảo sát điều tri lâm sàng.
Bà có tiền lương rất cao, có đứa con trai yêu bà, còn có một công việc đáng tự hào.

Sở Thanh Tập sợ cha và cháu gái không hiểu mình nên ra sức giải thích: “Khi con mặt đối mặt với bà ấy lần đầu tiên thì bà ấy đã lấy được thẻ xanh, còn nói lưu loát cả tiếng Anh. Thậm chí bà ấy còn là thành viên của Hiệp hội cứu trợ phụ nữ LA. Bà ấy đã không còn là người phụ nữ từng trốn đông trốn tây, khó khăn hoảng sợ chạy trối c.h.ế.t kia nữa. Mà điều duy nhất bà ấy sợ là bị người khác bàn tán.
Ông ta còn nói: “Bà ấy đã có cuộc sống mới rồi, sống lại trở thành một người phụ nữ hoàn toàn mới. Hai người bảo con phải nói với bà ấy như thế nào đây, nói rằng người chồng bà ấy yêu đã chết, đứa con gái của bà ấy cũng đã c.h.ế.t chìm dưới biển sâu, đứa trẻ mà bà ấy nuôi chính là tu hú chiếm tổ sao? Để bà ấy phải nhớ lại những chuyện đã qua đó một lần nữa, để bà ấy rơi vào đau đớn, hai người muốn con phải nói với bà ấy những chuyện này như thế nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận