Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Chương 839


Cuối cùng ông ta cũng tỉnh ngộ, bệnh của ông ta là trung y nước N gây ra.
Nhưng mà Diễn đàn Trung y lần đầu tiên do người nước N tổ chức lập tức liền khai mạc.
Mà điều châm chọc chính là ông ta là người đại diện, chủ tịch của giới trung y nước Hoa trong diễn đàn lần này.
Đương nhiên, dựa vào tình hình sức khỏe của ông ta hiện nay, ông ta rất có khả năng không tham dự được, chủ tịch phải đổi thành người khác làm.
Nhưng nếu thuốc trung y pha sẵn ‘Tiểu Sài Hồ Thang’ có lượng tiêu thụ lớn nhất của nước N cũng có vấn đề, thì giới y dược nước N còn có thể tin sao?
Nếu bọn họ thật sự làm giả, thì phải quỳ xuống xin lỗi, m.ổ b.ụ.n.g tự sát.
Tội nghiệp giáo sư Vương càng nghĩ càng kích động, sức khỏe lại không tốt, điều hòa trong sảnh lớn của khách sạn lại quá mạnh, vốn có chút cảm lạnh, lại vừa kích động, cuối cùng không kìm được mà ho dữ dội, vợ ông ta vội vàng vỗ lưng xuôi khí, càng vỗ chồng ho càng dữ dội, đều bị dọa sắp khóc rồi.
Lễ tân khách sạn cũng nhận ra bất thường, lại đây hỏi, xem xem có phải mời bác sĩ hay không.
Vẫn là Lâm Bạch Thanh ra tay, ấn vào vài huyệt vị của giáo sư Vương một lát, giúp ông ta xuôi hơi thở, mới khiến ông ta bình tĩnh lại.

Kế tiếp, phải nói đến mục đích mà Lâm Bạch Thanh tìm giáo sư Vương.
Cô lấy ra một cây châm từ trong ba lô, lại nói: “Nếu như ông đồng ý, tôi có thể dùng kim châm Côn Luân của Linh Đan Đường chúng tôi châm cứu cho ông vài ngày, nó có thể cải thiện một cách hiệu quả tình trạng tràn dịch màng phổi do Tiểu Sài Hồ Thang gây ra của ông, cũng sẽ giúp bệnh viêm phổi của ông giảm bớt nhiều, nếu lại thêm thuốc điều trị gan, chắc tầm ba tháng, tôi có thể chữa khỏi ông. Nhưng tôi có một yêu cầu…”
Không đợi đối phương nói, cô nói tiếp: “Nghe nói ông là chủ tịch giới trung y nước Hoa, tham dự Diễn đàn Thượng đỉnh Trung y lần này, nếu như không ngại, thì vị trí đó ông đưa cho tôi đi, để tôi đại biểu giới trung y nước Hoa tham dự!”
Cái tên Linh Đan Đường này giáo sư Vương Tâm Vũ thấy có chút quen thuộc.
Suy nghĩ lúc lâu, ông ta nhớ ra, phía người đứng ra tổ chức Diễn đàn Thượng đỉnh lần này hình như là dòng chính thân truyền của Linh Đan Đường.
Hơn nữa ông ta từng nghe Hashimoto Juichi nói qua, truyền thừa của Linh Đan Đường hiện nay ở nước N, ở nhà máy Hashimoto.
Vậy cô gái tuổi còn trẻ mà thuật chữa bệnh lại cao siêu này là ai, cô có liên quan gì với Linh Đan Đường?
Bên này giáo sư Vương Tâm Vũ vừa ho khan, vừa nghĩ lại, ánh mắt dừng ở kim châm trong tay Lâm Bạch Thanh, tim thoáng chốc lại đập thình thịch.
Bởi vì ở cả Hồng Kông, hiện nay chỉ có một bộ kim châm, do phòng khám Thụy Sinh Đường nắm giữ.
Bởi vì giá cả đắt đỏ, từ trước đến nay chỉ có những người quyền quý, các nhân vật nổi tiếng cực giàu có mới có thể dùng một chút.
Ông ta bị bệnh, bệnh rất nặng, lập tức sắp chết.
Nhưng ông ta thế mà lại có thể dùng kim châm mà chỉ có những người quyền quý mới có thể dùng để chữa bệnh ư?
Nhường vị trí tham dự của chủ tịch cho một cô gái trẻ thế này, có được hay không?
Không nói đến trong lòng giáo sư Vương Tâm Vũ giờ đây rối bời, phức tạp bao nhiêu, ông ta nên làm gì bây giờ.
Lâm Bạch Thanh cũng đang chờ đợi, đột nhiên liền thấy một người đàn ông mặc một bộ âu phục đẹp mắt ôm sát người, để tóc dài, nhưng tóc dài lại được buộc lên, gầy hơn Cố Bồi, lông mày hình cánh cung, xương gò má cũng cao hơn Cố Bồi một chút, rất giống Cố Bồi, nhưng da đen hơn anh, đôi mắt cũng thêm vài phần trăng hoa phóng đãng hơn, đang bước nhanh về phía sô pha.
Cố Bồi đang lau nước miếng cho con gái, đang cúi đầu, chưa kịp đề phòng thì con gái đã bị người đó cướp đi rồi.
Lâm Bạch Thanh thấy con gái bị cướp đi, trong lòng nghi ngờ người đó chính là Paul trong truyền thuyết.
Nhưng vì khí chất của anh ấy thật sự không giống với người nhà họ Cố nên lại nghi ngờ anh ấy là kẻ bắt cóc trẻ em.
Mà người đàn ông vừa ngang ngược cướp lấy Sở Sở từ trong tay Cố Bồi, nhấc cô bé lên cao, chợt quỳ gối xuống đất, giơ cô bé lên, ngắm từ trên xuống dưới từ trái qua phải, nhìn tỉ mỉ mọi nơi, sau đó nói với Sở Sở: “Chào cháu, cháu yêu của bác, đứa cháu bé bỏng, yêu quý của bác, cháu là thiên thần xinh đẹp nhất mà bác từng gặp được!”
Bởi vì Cố Bồi ngồi tại chỗ cũ không thèm nhúc nhích, vẻ mặt một lời khó nói hết, cũng vì những lời ngon tiếng ngọt liên tiếp của người này, Lâm Bạch Thanh cuối cùng cũng xác định, đây chính là Paul trong truyền thuyết.
Lâm Bạch Thanh từng nghe Cố Bồi nói, Paul là người biết lấy lòng con gái nhất trong nhà bọn họ.
Nhưng mà luật sư tinh anh trong suy nghĩ của cô, không khớp với một Paul hay nói lời ngon tiếng ngọt, trăng hoa phóng đãng.
Nhưng cũng ổn, mặc dù Lâm Bạch Thanh bị làm cho hoảng sợ, nhưng Sở Sở ngay cả kiểu quỷ dạ xoa, a tu la như Sở Xuân Đình cũng gặp rồi, coi như tiếp thu một cách tốt đẹp, chỉ cau mày, vẻ mặt một lời khó mà nói hết mà nhìn bác Hai đang giơ mình lên cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận