Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Chương 612


Thông thường, nhà nước chỉ phê duyệt một bệnh viện trung y trong phạm vi của một tỉnh mà nhà nước có thể trả chi phí.
Nhưng trước đây còn có cả danh ngạch phê duyệt đặc biệt toàn quốc, đó chắc chắn là loại bệnh viện lâu đời thuộc về Đồng Nhân Đường. Đừng nói là Linh Đan Đường, sợ là cả Sở y tế còn không được phê duyệt, cũng chưa được đăng ký phòng khám trung y cho tỉnh. Linh Đan Đường được phê duyệt là do Bộ Y tế chuyển tới Sở y tế của Quảng Châu, sau khi giám đốc Sở Hứa xem xong mới gửi sang.
Mà sở dĩ Bộ Y tế chú ý đến Linh Đan Đường nhỏ như kiến này là do phó chủ tịch cấp cao CIBA: Saruman và nhóm lãnh đạo cứ khen Lâm Bạch Thanh và nguyên nhân châm cứu của cô.
Thế nên mới có miếng bánh từ trên trời rơi xuống, Lâm Bạch Thanh chẳng những không cần phải tranh đoạt vị trí trong danh sách bệnh viện tư nhân với người khác mà còn được đề tên trong danh sách của tỉnh, các dược đường khác vẫn có thể tiếp tục cạnh tranh.
Mạc Thành Dương hút một hơi, nói: “Để anh gọi cô Hai, nói về chuyện này.”
“Ôi… sư ca.” Nhìn Tiểu Thanh đang ngồi xổm trên đất hái rau, Lâm Bạch Thanh nói: “Tốt nhất là đừng để cho Nhu Giai biết.”
Thậm chí, Lâm Bạch Thanh và Tiểu Thanh cũng không biết, mối tình đầu của Mục Thành Dương thời còn đại học vô cùng hồn nhiên. Vậy mà giờ đây chẳng những luôn mượn rượu để tìm cớ gọi điện, còn ra hiệu ngầm cho Mục Thành Dương vài lần bảo anh sang nhà cô ấy vào ban đêm.
Người thương đã từng hồn nhiên nay lại trở thành như vậy, điều này khiến cho Mục Thành Dương nghẹn ngào. Đương nhiên anh ấy không đến chỗ hẹn, thậm chí còn xem thường hành vi của Trương Nhu Giai. Nhưng đồng thời anh ấy cũng rất cáu kỉnh, gần đây bắt đầu hút thuốc.
Đúng vậy, Tiểu Thanh đã từng thích anh, yêu anh như vậy nay lại hờ hững với Mục Thành Dương khiến cho anh ấy vô cùng khó chịu.
Nhưng anh ấy luôn cảm thấy rằng cô bé này chỉ vui đùa vài ngày thôi, sớm muộn gì cũng quay lại với anh, thế nên anh ấy cũng chẳng để tâm gì mấy mà vội vàng quay về phòng khám để gọi điện thoại cho cô Hai của anh ấy.
Lâm Bạch Thanh về đến bệnh viện tư nhân, không ngờ không cần tranh giành mà lại rơi từ trên trời xuống.
Mà bây giờ, sau khi thuốc trung y pha sẵn của thương hiệu Linh Đan được đưa vào thị trường thì tuy ít lãi nhưng lại tiêu thụ cao. Trong hai quý thì quý đầu lợi nhuận được năm ngàn đồng, quý hai trực tiếp nhảy vọt lên tám ngàn đồng.
Nhưng bên cạnh đó, Liễu Liên Chi đang xây một tòa nhà, lợi nhuận từ thuốc trung y pha sẵn có thể làm quỹ trang trí. Dự đoán lạc quan rằng không chừng đến cuối năm sau là có thể mở bệnh viện tư nhân rồi.
Thật ra lúc đó Lâm Bạch Thanh sẽ không bận bịu nhiều việc nữa, với lại cô sẽ có được càng nhiều bác sĩ tốt. Bởi vì đến lúc đó, Sở y tế sẽ trực tiếp lấy nhân tài từ trường Đại học cho cô. Còn xếp cô vào địa điểm đơn vị thực tập cho bác sĩ phòng khám của toàn tỉnh, vậy thì trình độ đội ngũ bác sĩ của cô cũng sẽ được nâng cao.
Tóm lại là một khi bệnh viện tư nhân được mở, Lâm Bạch Thanh sẽ không bận bịu nhiều hơn mà còn ngược lại, bởi vì ca bệnh tăng nhanh nên có thể đẩy nhanh tốc độ tích lũy mẫu thử nghiệm. Đây là sự trợ giúp hiếm có cho việc xin bản quyền sáng chế phát minh quốc tế.
Vừa khéo em gái chưa về nhà, Lâm Bạch Thanh liền rửa tay rồi ngồi xổm xuống đất hái rau, bàn bạc với em gái một chút.
Nói chung mở bệnh viện tư nhân rồi thì cô không những được rảnh rỗi mà còn thuận lợi nhiều mặt nữa, vô cùng có lợi ích.
Tiểu Thanh không hề quan tâm đến những điều này, ước nguyện ban đầu của cô ấy là làm y tá. Bây giờ thì sao, mỗi ngày ngoài việc giữ trật tự cho nhóm bệnh nhân, không để cho bọn họ cãi nhau thì điều cô ấy quan tâm nhất là cục cưng của chị gái.
“Sắp được ba tháng rồi, không phải ông nội Sở muốn đi một chuyến đến Thủ Đô sao? Tiện thể báo cho ông đi, để lúc ông đi thì giữ lại bác gái Thạch cho chúng ta, để bác làm cơm cho chị.” Tiểu Thanh nói.
Đúng rồi, chuyện Lâm Bạch Thanh mang thai, đến tận bây giờ vẫn chưa nói cho mọi người trong nhà vì để dưỡng thai cho an ổn.
Bên phía Sở Xuân Đình, nghe bảo sẽ có buổi triển lãm về văn vật Quảng Châu ở Thủ Đô nên gần đây muốn đến Thủ Đô. Mà còn Liễu Liên Chi thì gần đây bán căn nhà ở thành phố cảng để xoay xở do túng thiếu ngân sách xây tòa nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận