Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Chương 462


Nghe thấy từ CIBA, tim Lâm Bạch Thanh đập thình thịch, hỏi lại: “Chú nói bà ấy làm việc ở đâu?”
Sở Thanh Tập nói: “CIBA, tên đầy đủ là CIBA-GEIGY, có thể cháu không biết, đó là công ty sản xuất thuốc cao cấp ở Thụy Sĩ. Bà ấy là monitor chuyên giám sát các loại dược phẩm để đảm bảo nó vượt qua quá trình chữa bệnh lâm sàng. Chắc cháu không hiểu monitor là gì đâu, cháu chỉ cần biết bà ấy là công nhân kỹ thuật cấp cao là được.”
Monitor, từ này có nghĩa là người giám sát, người kiểm tra, là chức danh kỹ thuật cấp cao trong công ty y dược. Còn CIBA, phiên âm tiếng Trung có nghĩa là Khí Ba Gia Cơ, đây đúng là một công ty sản xuất thuốc cao cấp. Thật ra Lâm Bạch Thanh không chỉ biết CIBA mà còn biết rất nhiều.
Bởi vì bắt đầu từ năm 1987, sau khi mất đi bằng độc quyền sáng chế quốc tế cho Thanh Hao Tố (Artemisinin), đất nước đã bắt đầu đăng ký độc quyền quốc tế cho các loại thuốc được khám phá dựa trên các loại thuốc đông y pha sẵn của Trung Quốc.
Loại thuốc được đăng ký độc quyền quốc tế đầu tiên là thuốc tổng hợp Artemether.
Để đăng ký độc quyền phải nhận được sự giúp đỡ của công ty sản xuất thuốc cao cấp tầm quốc tế, nhóm chuyên độc quyền sáng chế được thành lập bởi quân đội, hải quan và thương mại đã tìm kiếm suốt bốn năm, cuối cùng cũng nhận được sự hỗ trợ từ CIBA vào năm ngoái.
Vậy nên, đó là công ty dược phẩm đầu tiên trên thế giới đồng ý hợp tác với đất nước của họ, hỗ trợ đất nước họ đăng ký bằng độc quyền sáng chế.
Ở kiếp trước, phải đến năm chín mươi lăm thì tổ độc quyền và CIBA mới bàn xong các điều kiện hợp tác, sau đó bắt đầu đăng ký độc quyền.
Mà bây giờ, bệnh viện quân y cũng đã đệ đơn đăng ký cho Norcantharidin, đồng thời thông báo bản nghiên cứu khoa học do Cố Bồi làm trưởng nhóm, gần đây Liễu Liên Chi cũng đang giúp anh.
Vì đăng ký tới hai bằng độc quyền sáng chế nên có thể sẽ kéo dài một năm, dự kiến có thể bắt đầu đăng ký vào năm chín mươi sáu. Lâm Bạch Thanh không ngờ Thẩm Khánh Nghi lại cũng đi trên con đường này.
Đương nhiên, sẽ không có sự trùng hợp đến mức Thẩm Khánh Nghi sẽ hợp tác với nhóm chuyên độc quyền sáng chế của quân đội.
Nhóm chuyên độc quyền sáng chế của quân đội ở Washington, còn Thẩm Khánh Nghi ở LA, cũng chính là Los Angeles, đây là hai khu vực khác nhau. Nhưng như vậy đã là duyên phận khó gặp rồi.
Lâm Bạch Thanh, bà ngoại, mẹ, tuy ba người các cô cách nhau nửa vòng trái đất, nhưng trùng hợp lại làm trong ngành sản xuất liên quan đến chữa bệnh và y tế.
Lâm Bạch Thanh hỏi thăm thông tin của Thẩm Khánh Nghi một cách kỹ càng: “Bây giờ bà ấy tên gì vậy?”
Sở Thanh Tập chỉ vào Tiểu Nhã: “Yean, tên con bé và tên của mẹ cháu giống nhau.”
Yean, dịch ra tiếng Trung là Diệp An.
Lâm Bạch Thanh giật mình, thầm nghĩ chú Hai thú vị thật đấy, tên con gái chú ấy và tên mẹ mình giống nhau.
Ông ta nói tiếp: “Tuy chú cũng ra nước ngoài nhưng người Trung Quốc vốn sống kín đáo, chú cũng chỉ sống loanh quanh, kiếm sống bằng nghề cũ. Nhưng Thẩm Khánh Nghi thì không giống vậy, đầu bà ấy bị va chạm trong dòng người nhập cư trái phép, để lại di chứng rất nghiêm trọng, thường xuyên bị đau đầu. Nhưng bà ấy bắt đầu học tiếng Anh từ con số không, đọc sáng, làm việc, trở thành một monitor. Những năm gần đây, trong số những người chú biết có thành tựu giống bà ấy chỉ có một mình Cố Khắc.”
Lâm Bạch Thanh hỏi: “Chú cũng biết Cố Khắc à?”
Cố Khắc là cha của Cố Bồi, cũng là cha chồng của Lâm Bạch Thanh. Cùng làm một nghề, Cố Khắc biết Sở Thanh Tập, còn biết khứu giác của ông ta rất nhạy cảm.
Sở Thanh Tập cũng biết Cố Khắc, ông ta nói: “Đương nhiên là biết, nhưng Bạch Thanh này, một mình chú Hai thì không thể tiến vào vòng xã giao của ông ấy và Thẩm Khánh Nghi được, phải đi cùng cháu thì mới có cơ may.”
Ông ta lại bắt đầu thao thao bất tuyệt về kế hoạch làm giàu của mình: “Cháu kể về mình đi, cháu có mắt nhìn người tốt đấy, thế mà lại kết hôn với Cố Bồi. Khi cậu ta về nước, tất cả mọi người bao gồm cả mấy người anh trai của cậu ta đều cảm thấy tiếc. Không thể ngờ được, cháu nói cậu ta hợp tác với mình đi, chúng ta sẽ bắt đầu từ khu Đông Loan, hợp tác với nhau sau đó kiếm bộn tiền ở nước M.”
Sở Xuân Đình nói chen vào: “Cái thằng mất dạy này chỉ biết đánh rắm, Thanh Thanh, đừng để ý tới nó.”
Cả hai đời Lâm Bạch Thanh đều không thể hiểu hết về gia đình và các anh em của Cố Bồi.
Cố Bồi tài giỏi, tự chủ, biết chăm sóc người khác, nhưng quan hệ giữa anh và người nhà rất lạnh nhạt, đặc biệt là chuyện tình yêu tai tiếng của mẹ anh. Người mà bà ấy lấy là ai, lời đồn có đúng không, rằng mẹ anh và cha kế đã hợp tác hại c.h.ế.t cha anh ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận