Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 99: Tới thật (length: 7929)

Mọi người nghe Chu Văn Lôi nói mình không xứng với Trần Qua, đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Mặc dù Trần Qua nhìn có chút năng lực, nhưng dù sao cũng là người bị hủy mặt, Chu Văn Lôi nhìn cũng là một mỹ nữ hiếm có, mặc trang phục nhìn cũng rất thời thượng, nếu là người không biết rõ tình hình, nghe Chu Văn Lôi nói như vậy, chắc chắn cảm thấy nàng đang coi thường Trần Qua, mượn cớ mà thôi.
Nhưng là ở trước mặt Chu Văn Lôi, tất cả mọi người có thể rõ ràng cảm nhận được, lúc Chu Văn Lôi nói là thật tâm có một loại mặc cảm tự ti, nàng thật sự cảm thấy mình không xứng với Trần Qua.
"Ngươi tại sao có thể có ý nghĩ như vậy?" Tôn Vân không hiểu nói.
"Có phải hay không là... Người nhà ngươi không đồng ý, rồi làm tổn thương hắn chuyện gì?" Tôn Lộ nhỏ giọng dò hỏi.
Nếu như là như vậy, người nhà Chu Văn Lôi bất kể là dùng lời nói hay hành động tổn thương Trần Qua, việc Chu Văn Lôi cảm thấy mình không xứng với hắn ngược lại có thể hiểu được.
Thậm chí, Tôn Lộ còn cảm thấy, có thể Chu Văn Lôi đã làm chuyện gì có lỗi với Trần Qua nên mới nói như vậy.
Chu Văn Lôi lắc đầu, nói: "Không phải..."
Chu Văn Lôi suýt nữa thì nói ra chuyện Trần Qua là Trần Tinh Vũ, nhưng nàng cuối cùng vẫn nhịn được.
"Trần Qua... Hắn quá ưu tú, mặc dù bị hủy mặt, nhưng trong lòng ta, hắn vẫn đặc biệt ưu tú, là ta không xứng với hắn." Chu Văn Lôi nói.
Chu Văn Lôi nói rất chân thành, khiến những người khác không biết phải nói gì tiếp.
Trần Qua quả thật ưu tú, nhưng với điều kiện hiện tại của Trần Qua, có vẻ vẫn còn xa mới có thể đạt đến mức độ để một cô gái như Chu Văn Lôi cảm thấy không xứng như vậy.
Cảm giác theo lẽ thường, người nói ra những lời như vậy phải là Trần Qua mới đúng.
Hai người bọn họ cầm nhầm kịch bản rồi sao!
Nguyễn Tiểu Mỹ nói: "Chỉ cần hai người thích nhau là được, không có gì là xứng hay không."
Chu Văn Lôi vốn xem Trần Qua như thần tượng của mình, nàng cảm thấy bây giờ Trần Qua sa sút, mình cần phải giúp đỡ.
Nhưng sau khi tiếp xúc, nàng phát hiện mình đã nghĩ sai, không phải nàng giúp Trần Qua, mà là Trần Qua vô hình trung đã giúp nàng, nếu không, một thực tập sinh như nàng không biết khi nào mới có thể trở thành nhân viên chính thức.
Khi Chu Văn Lôi biết Trần Qua sẽ lên kế hoạch chương trình, sẽ tự mình thiết kế game mở cửa hàng kịch bản giết, lại thấy tin tức trên video, Trần Qua dẫn người đập bảng hiệu của Trương Bác, những chuyện này đã làm nàng dần dần thay đổi cái nhìn về Trần Qua.
Trần Qua không còn là Trần Tinh Vũ cao cao tại thượng, không thể đoán trước, mà lại ngày càng gần gũi với mình hơn, và cảm xúc của mình đối với Trần Qua cũng không còn là tình cảm thần tượng, mà giống như bạn bè hơn.
Thậm chí, trong tình huống mọi người hiểu lầm mối quan hệ của cả hai, Chu Văn Lôi còn mong đó là sự thật.
Nếu mình thật sự ở bên cạnh Trần Qua hiện tại, có vẻ cũng là một điều không tồi.
Trước kia Chu Văn Lôi luôn một mực nghĩ đến việc muốn gả cho Trần Tinh Vũ, mặc dù khi đó nàng cũng cảm thấy chuyện đó là không thể nào, nhưng mỗi khi có người bày tỏ với mình, nàng vẫn không nhịn được mà cự tuyệt, với danh nghĩa "giữ thân như ngọc" vì Trần Tinh Vũ.
Bây giờ, việc Tôn Vân Tôn Lộ hiểu lầm, khiến Chu Văn Lôi bỗng nhiên nảy sinh một loại ý tưởng khác.
Lúc Chu Văn Lôi mới biết Trần Qua chính là Trần Tinh Vũ, thực ra nàng không có ý nghĩ gì khác, chỉ muốn cuộc sống của Trần Qua thật thoải mái, nhưng sau khi tiếp xúc lâu như vậy, Chu Văn Lôi nhận thấy sức hút của Trần Qua không hề giảm sút vì khuôn mặt bị hủy.
Ngược lại, nhờ tiếp xúc với Trần Qua, Chu Văn Lôi phát hiện trước kia mình chỉ nhìn vào khuôn mặt của Trần Tinh Vũ, thật là quá nông cạn, trên người Trần Qua còn rất nhiều phẩm chất đáng để mình yêu thích!
Đồng thời, Chu Văn Lôi lại nhớ tới câu nói mình đã thấy trên diễn đàn mấy ngày qua.
"Chính là bị hủy mặt, chúng ta mới có cơ hội, nếu không sao có thể tới lượt chúng ta!"
Chu Văn Lôi nhìn Nguyễn Tiểu Mỹ, rồi lại nhìn Tôn Vân Tôn Lộ, cuối cùng nói: "Các ngươi... cảm thấy hắn, hắn có thích ta không?"
"Chắc chắn rồi!" Tôn Lộ kích động nói, như thể muốn thấy một cái kết hoàn mỹ của phim truyền hình, "Hai người rất xứng đôi!"
Tôn Vân cũng gật đầu lia lịa: "Ừ, không cần để ý đến ý kiến người khác."
Chu Văn Lôi nhìn về phía Nguyễn Tiểu Mỹ, Nguyễn Tiểu Mỹ lại vô thức nhìn về phía phòng phía xa, nơi Trần Qua đang ở, vẻ mặt có chút trầm ngâm.
Nguyễn Tiểu Mỹ cũng không chắc Trần Qua có thích Chu Văn Lôi không, theo lý thuyết, một người bị hủy mặt, có được một người bạn gái như Chu Văn Lôi thì có thể nói là tổ tiên phù hộ rồi, nhưng Trần Qua dường như không phải người thường. Một lát sau, Trần Qua ăn cơm tối xong đi ra.
Trần Qua nhìn mọi người, chỉ cảm thấy ánh mắt của bọn họ nhìn mình đều thay đổi.
"Các ngươi sao vậy? Sao lại nhìn ta như vậy?" Trần Qua hỏi.
Tôn Lộ không nhịn được hỏi: "Trần Qua, Chu Văn Lôi đối với anh tốt vậy đó, anh có cảm động không?"
"Cảm động chứ, sao vậy?"
"Anh không định thể hiện gì sao?"
"Thể hiện?" Trần Qua nghi hoặc nhìn Chu Văn Lôi một cái, "À, lần sau tôi mời cô."
Tôn Lộ lắc đầu nói: "Đồ ngốc!"
"Trần Qua, anh thấy Chu Văn Lôi có xinh không?" Tôn Vân hỏi.
"Xinh chứ." Trần Qua cười nói, "Ở trước mặt tôi, chẳng phải ai cũng xinh hết sao."
Tôn Vân: "..."
"Chính là bị hủy mặt, chúng ta mới có cơ hội, nếu không sao có thể tới lượt chúng ta!"
Trong đầu Chu Văn Lôi lại vang lên những lời này.
Việc bị hai chị em Tôn Vân Tôn Lộ hiểu lầm, thực ra đã khiến Chu Văn Lôi có một chút động lòng.
"Các cậu đừng có nói giúp tớ nữa." Chu Văn Lôi nói với hai chị em Tôn Lộ Tôn Vân, "Chuyện của tớ, tớ tự nói, hạnh phúc của tớ, tớ muốn tự mình tranh thủ."
Chu Văn Lôi vừa dứt lời, Tôn Vân Tôn Lộ liền vội vàng im lặng, trợn to mắt, nắm chặt tay, vẻ mặt hưng phấn.
Một bên Nguyễn Tiểu Mỹ cùng Lâm Tư, cũng vẻ mặt chăm chú.
Chu Văn Lôi hít sâu một hơi, hướng về phía Trần Qua hỏi "Trần Qua... tôi, tôi có thể làm bạn gái của anh không?"
Lúc này vừa vặn có một nhóm người chơi chơi xong trò chơi, đi ra ngoài cửa, bọn họ đều biết Trần Qua là ông chủ ở đây, là nhân vật nổi tiếng của nơi này, cũng là Miêu công tử được nói đến trên tin tức hai ngày nay.
Vốn dĩ bọn họ còn muốn tìm Trần Qua chụp ảnh chung, kết quả nghe được lời bày tỏ này của Chu Văn Lôi, nhóm người đó cùng với Tôn Vân Tôn Lộ tất cả đều hoan hô.
"Ở bên nhau đi, ở bên nhau đi!"
Còn có người lấy điện thoại di động ra quay phim.
Trần Qua có chút không ứng phó kịp, hắn không hiểu, mình chỉ vào ăn bát hoành thánh, sao Chu Văn Lôi lại tỏ tình với mình.
Còn là tỏ tình ngay trước mặt nhiều người như vậy.
Tiếng ồn ào xung quanh ngày càng lớn, Trần Qua phải nói gì đó thôi.
"Cô nghiêm túc chứ?" Trần Qua hỏi.
Trên mặt Chu Văn Lôi có chút ngượng ngùng ửng đỏ, bao nhiêu năm qua, có rất nhiều người công khai tỏ tình với nàng, nhưng đây là lần đầu tiên nàng chủ động tỏ tình.
Nhưng lúc này Chu Văn Lôi lại tràn đầy dũng khí, nàng gật đầu: "Đúng, tôi muốn ở bên cạnh anh!"
Trần Qua nhíu mày, nói: "Cô thích tôi trước kia, bây giờ tôi không còn như xưa, bây giờ tôi đã không còn như trước."
"Không, tôi thích cả anh trước kia và cả anh bây giờ, trước kia tôi không dám mơ tưởng, nhưng bây giờ, tôi hy vọng có thể ở bên anh mãi mãi."
"Mặt tôi bị hủy rồi." Trần Qua nói.
"Tôi biết, nhưng tôi không ngại!"
"Độ nổi tiếng của Chu Văn Lôi tăng +1."
Tình yêu màu hồng.
Trần Qua ngẩn người, xem ra Chu Văn Lôi thật sự nghiêm túc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận