Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 193: Bản quyền (length: 10883)

Các biên tập của Mạng Văn học Mặc Trấp Trung Quốc mấy ngày nay xem quá nhiều đề tài trộm mộ, gần như muốn nôn ra rồi.
Trong danh sách duyệt sách mới, mười thì có đến tám chín quyển là đề tài trộm mộ.
Mấy lão làng biên tập không thèm xem nữa, thấy tựa đề hoặc đề tài có chữ trộm mộ thì bỏ qua luôn, trực tiếp tìm các sách đề tài khác để duyệt.
Chỉ có một biên tập mới tên A Lương vẫn cẩn thận thẩm duyệt từng bản thảo.
Giống như những biên tập khác, sau khi đọc xong « Quỷ Thổi Đèn », hắn cũng cảm thấy các tác phẩm viết theo phong trào này không hay lắm, nhưng vẫn có vài cuốn không tệ, ít nhất có thể ký hợp đồng.
Chỉ là bây giờ có quá nhiều tác phẩm ăn theo, muốn đạt thành tích tốt có chút khó khăn.
« Đạo Mộ Bút Ký ».
Tên sách bình thường không có gì nổi bật.
Xem nội dung thử xem sao.
A Lương nhấp vào đọc thử.
Đoạn đầu nói về bốn tên đạo mộ tặc đi trộm mộ, kết quả bị vật trong mộ phản công, cả quá trình xem rất hồi hộp, kích thích, còn có cảm giác hơi máu me.
Cảm thấy ký hợp đồng không thành vấn đề.
A Lương đọc xong chương một, trong đầu nghĩ.
Tiếp tục đọc đến chương hai mới phát hiện, thì ra chương một là chuyện của ông nội nhân vật chính, chủ yếu vẫn là kể về câu chuyện của nhân vật chính.
Thấy một Đại Kim Nha tìm đến tận cửa, A Lương hơi ngẩn ra.
Đại Kim Nha này quen thuộc thật.
Trong « Quỷ Thổi Đèn » cũng có một nhân vật như vậy mà.
Xem ra, tác giả tên "Nhân sinh Vô Thường" này viết bối cảnh thế giới của « Quỷ Thổi Đèn » rồi.
Có chút thú vị.
Trong sách mượn miệng Tam thúc của nhân vật chính, nhắc đến Đại Kim Nha ở phía bắc hợp tác với người khác trộm mộ, làm náo động cả lên.
A Lương đọc đến đây thì bật cười.
Hóa ra tác giả này muốn ở "Địa cầu" phía nam tạo dựng cơ đồ, đối đầu với Hồ Bát Nhất bọn họ ở phía bắc!
Thú vị đấy!
Biên tập A Lương đột nhiên rất mong chờ diễn biến phía sau của quyển sách này.
"Ký hợp đồng!"
Rất nhanh thì Trần Qua nhận được tin tức ký hợp đồng từ Mạng Văn học Mặc Trấp Trung Quốc.
Mạng Văn học Mặc Trấp Trung Quốc lớn hơn Mạng Văn học Đám Mây một chút, việc ký hợp đồng là do biên tập riêng phụ trách.
Trần Qua cẩn thận, đổi số điện thoại liên lạc của mình thành số của Trần Tinh Vũ, sau đó cũng dùng một tài khoản chim cánh cụt khác.
Tóm lại Trần Qua cố gắng ẩn giấu thân phận của mình.
Biên tập ký hợp đồng tên Hiểu Hiểu, add Trần Qua vào.
"Chào ngài, xin hỏi ngài có phải là tác giả Nhân sinh Vô Thường không?"
"Ừ."
"Xin hỏi, « Đạo Mộ Bút Ký » ngài đang viết ở nền tảng của chúng tôi có phải là do ngài tự mình sáng tác không, có đăng ở nền tảng khác không, bản quyền có thuộc về cá nhân ngài không?"
"Là ta sáng tác, không đăng ở nền tảng nào khác, bản quyền là của ta."
"Vâng, biên tập của Mạng Văn học Mặc Trấp Trung Quốc chúng tôi thấy tác phẩm của ngài rất có tiềm năng, bây giờ muốn ký hợp đồng với ngài, xin hỏi ngài có đồng ý không?"
"Ồ... Ta đồng ý, nhưng ta có thể xem hợp đồng trước không?" Trần Qua hỏi.
"Được, chờ một lát, ta chuẩn bị hợp đồng cho ngài."
Ký hợp đồng trực tuyến đều là bản điện tử, có mẫu sẵn, chỉ cần thay tên sách thành « Đạo Mộ Bút Ký » sau đó cho tác giả ký tên trực tuyến là được.
Khoảng mấy phút sau, đối phương gửi mẫu hợp đồng ký kết của Mạng Văn học Mặc Trấp Trung Quốc.
Trần Qua xem qua, nội dung hợp đồng cũng không khác mấy so với Mạng Văn học Đám Mây, gần như giống hệt.
Thế giới này mạng lưới văn học mới phát triển hai ba năm, nên khi ký hợp đồng, chỉ giới hạn bản quyền phim và bản quyền điện tử, còn các loại như bản quyền phát thanh, manga đều không nhắc tới, vì các mảng này vẫn chưa phát triển.
Mà theo Trần Qua biết, giới văn đàn mạng ở thế giới này qua nhiều năm như vậy, tác phẩm nào nổi đình nổi đám gần như không có, nói chi là bán bản quyền phim.
Dù sao trước mắt Điện ảnh và Truyền hình Hoa Điều đều do nước ngoài nắm giữ, văn đàn mạng nội địa Hoa Điều sao được coi trọng?
Đa số các Website cũng chỉ quan tâm đến bản quyền điện tử, đối với bản quyền phim thì chỉ là ký không bỏ phí thái độ, chứ không thực sự coi trọng.
Nói thẳng ra, những ông chủ Website văn đàn mạng bây giờ vẫn không thể so được với ông chủ các công ty đã lên sàn.
Dù sao văn đàn mạng vẫn đang trong giai đoạn "khai thiên lập địa", họ quan tâm là tình hình kinh doanh trước mắt, có kiếm được tiền, có sống được lâu không, chờ đến khi các Website khác sụp đổ, bản thân độc chiếm thị trường thì mới xem xét các vấn đề dài hạn hơn.
Biên tập ký hợp đồng của Mạng Văn học Mặc Trấp Trung Quốc, Hiểu Hiểu lát sau nói: "Nếu không có vấn đề gì, ngài ký tên, bên này coi như hoàn thành ký hợp đồng."
Trần Qua nói: "Bản quyền điện tử của quyển sách này ta ký, nhưng bản quyền phim thì ta có thể tự giữ lại không, ta có thể bỏ tiền mua lại không?"
Cô biên tập ngẩn ra, cô làm biên tập ký hợp đồng bao nhiêu năm nay, vẫn là lần đầu nghe có người có yêu cầu như vậy.
"Điểm danh vọng từ Ngô Siêu Hào +1."
Trần Qua biết, yêu cầu của hắn, người này sẽ không sao hiểu được.
"Xin lỗi, hợp đồng ở đây chúng tôi đều giống nhau cả, muốn ký là phải ký toàn bộ, không thể tách ra ký." Biên tập ký hợp đồng trực tiếp cự tuyệt nói.
"Các ngươi muốn bản quyền phim của ta, cũng không phải là để bán ra sao? Đằng nào cũng là bán, sao không bán cho ta? Nếu không được thì ta không ký hợp đồng."
Biên tập ký hợp đồng nghe vậy thì thấy có lý, Mạng Văn học Mặc Trấp Trung Quốc đến nay chưa bán được bất kỳ bản quyền phim nào, ký bản quyền phim của quyển sách này cũng có vẻ vô dụng, người ta lại nguyện ý bỏ tiền, hình như Website cũng không lỗ, nếu không đồng ý thì người ta không ký, tính ra như vậy Website còn kiếm được chút ít.
Chỉ là, tác giả "Nhân sinh Vô Thường" này kỳ quặc thật, người ta ký hợp đồng đều vì viết sách kiếm tiền, còn hắn thì chưa viết được bao nhiêu lại muốn bỏ tiền ký hợp đồng.
Thật là lần đầu thấy.
"Ngô Siêu Hào, anh đi nói chuyện này với tổng biên tập hoặc ông chủ của các anh đi." Trần Qua sợ biên tập ký hợp đồng này từ chối tiếp nên chủ động nhắc.
"Sao anh biết tên tôi, chúng ta quen nhau à?"
"Không quen, nhưng tôi vẫn hy vọng anh đi hỏi cấp trên về chuyện này, giá cả hợp lý là được."
"Anh có thể trả bao nhiêu?"
"Khoảng hai trăm ngàn."
Biên tập kia thấy Trần Qua gọi thẳng tên mình, dù không hiểu chuyện gì, nhưng không dám làm ngơ, nói: "Để tôi đi nói chuyện này, anh đợi chút."
Ngô Siêu Hào tìm đến tổng biên tập Uông Hải Dương, nói: "Thưa tổng biên tập, bên em có một tác giả dưới trướng A Lương muốn ký hợp đồng, nhưng cậu ta nói muốn tự bỏ tiền mua lại bản quyền phim."
Uông Hải Dương ngẩn ra, nói: "Có ý gì? Tự mua bản quyền của mình?"
"Vâng, cậu ta muốn mua bản quyền phim của chính mình, chỉ ký với chúng ta bản quyền điện tử."
Uông Hải Dương cũng là lần đầu tiên nghe thấy chuyện này, cười nói: "Người này tự tin về sách của mình đến vậy sao, cảm thấy sẽ có người mua bản quyền của cậu ta à?"
"Không rõ nữa, hoặc là người ta có tiền, không thiếu tiền, giữ bản quyền đến lúc nào tự đi tìm công ty điện ảnh làm phim thôi."
Uông Hải Dương gật đầu nhẹ, khả năng này cũng có.
"Nếu thật như vậy, cũng không phải chuyện xấu, tự người ta đi tìm đầu tư, có nổi tiếng thì Website chúng ta được lợi, không nổi thì chúng ta cũng không mất gì."
"Vậy... " Ngô Siêu Hào hỏi dò.
"Quyển sách đó tên gì?"
"Là « Đạo Mộ Bút Ký »."
Uông Hải Dương khẽ mỉm cười, nói: "Tác phẩm theo phong trào... Cậu cứ về trước đi, để tôi xem kỹ đã."
"Vâng, mà, đúng rồi, cậu ta nói cao nhất có thể trả hai trăm ngàn."
"Hai trăm ngàn?" Khóe miệng của Uông Hải Dương nhếch lên, "Cũng khá là người có tiền."
"Cậu ta còn nói, nếu không đồng ý thì cậu ta sẽ không ký hợp đồng."
"Được, ta biết rồi, ta xem xét đã."
Trong lòng Uông Hải Dương, văn đàn mạng rất khó chuyển thể thành phim điện ảnh, bao nhiêu năm Website không xuất hiện cuốn nào được chuyển thể cả, « Đạo Mộ Bút Ký » lại còn là tác phẩm ăn theo, mà tác phẩm ăn theo thì lại càng khó chuyển thể.
Theo hai chương đầu xem thì « Đạo Mộ Bút Ký » này không hay bằng « Quỷ Thổi Đèn ».
Hơn nữa còn xuất hiện nhân vật gốc của « Quỷ Thổi Đèn », vậy muốn chuyển thể thành phim điện ảnh sẽ có khả năng phát sinh tranh chấp.
Uông Hải Dương đọc lướt qua « Đạo Mộ Bút Ký », trong lòng đã có tính toán, hắn gọi điện cho ông chủ, nói về chuyện này.
Ông chủ nghe xong, có người cho mình hai trăm ngàn, muốn viết sách trên Website của mình, mình tự dưng kiếm được hai trăm ngàn, đến lúc nào tác phẩm đó thành tích tốt, Website còn có thể kiếm thêm được nữa, mà thành tích không tốt thì Website cũng đã có hai trăm ngàn rồi!
Hơn nữa, nghe Uông Hải Dương nói, đây là tác phẩm theo trào lưu, theo hai chương đầu thì ký hợp đồng không có vấn đề, nhưng để tạo thành tích thì vẫn chưa chắc, chuyển thể thành phim lại càng là chuyện không tưởng.
Ngay cả những tác phẩm đại thần như "Đính Đái Hoa Linh" còn chưa có công ty điện ảnh nào ngó ngàng đến, huống hồ một người mới, mà lại là tác phẩm ăn theo, có tạo thành tích hay không vẫn chưa chắc, muốn bán được bản quyền phim, không biết phải đến năm tháng nào.
Hơn nữa bây giờ, bản quyền văn đàn mạng có giá trị bao nhiêu, căn bản không ai rõ.
Giả sử « Đạo Mộ Bút Ký » có hot đi nữa, đến lúc bán được bản quyền phim thì cũng chưa biết lúc nào, đến lúc đó có thể bán được hai trăm ngàn không?
Nếu như Website vất vả bao năm, đến cuối cùng bán đi được hai trăm ngàn thì Website chỉ lấy được một nửa!
Bây giờ trong giới điện ảnh bản quyền bọn họ cũng biết chút ít, ngoại trừ bản quyền kịch bản điện ảnh nước ngoài rất cao ra, tác phẩm nội bộ của Hoa Điều, một biên kịch hạng nhất viết ra một bộ kịch hoặc điện ảnh, giá cả cũng chỉ tầm 500 ngàn.
Người ta bỏ qua biên kịch hạng nhất không muốn, tiêu 500 ngàn mua bản quyền từ văn đàn Internet làm gì?
Mua về sau đó, còn muốn tìm biên kịch soạn lại, điều này đối với bên đầu tư phim điện ảnh mà nói, chắc chắn là không có lợi lắm.
Hơn nữa, coi như vài năm sau, bán đi 500 ngàn, lạm phát, Website cũng là không kiếm được tiền!
Cho nên ông chủ Mặc Trấp Trung Văn Võng cùng Uông Hải Dương nghiên cứu một chút, thấy tiền tới tay không dùng thì phí, lập tức đồng ý!
Bạn cần đăng nhập để bình luận