Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 344: Ta đã tới chậm (length: 8602)

Trần Ngọc Phác sau khi giành quán quân "Hoa Hạ Hảo Thanh Âm", ngay trước mặt mọi người bày tỏ tình cảm với Trần Qua, khiến cả trường náo động.
Còn Tiễn Tích Kỳ thì có chút tò mò bát quái hỏi Trần Qua có mặt ở đó không.
Cũng may không có nhiều người biết Trần Qua, nên mọi người không biết rõ Trần Qua đang ngồi ở hàng ghế đầu.
Trần Ngọc Phác nghe Tiễn Tích Kỳ nói xong thì đáp: "Ta chỉ là muốn bày tỏ chút lòng mình thôi, ta không nghĩ làm khó hắn..."
"Ồ... Hiểu rồi."
Tiễn Tích Kỳ lập tức hiểu, Trần Qua có ở đó, nhưng bây giờ không thể để hắn đi ra, loại bày tỏ ngay trước mặt mọi người như thế đối với rất nhiều người là khoảnh khắc hạnh phúc nhất, nhưng nhìn Trần Ngọc Phác thế kia, có thể Trần Qua căn bản không biết tâm ý của Trần Ngọc Phác, lúc này để hắn đi ra, cũng có chút khiến người khó xử.
Tiễn Tích Kỳ lập tức quay sang nói với người chủ trì Cao Phong: "Ta cảm thấy Trần Ngọc Phác thật là dũng cảm, so với ta năm đó còn dũng khí hơn, chúng ta cùng chúc phúc cho nàng đi!"
Cao Phong cũng nhận được chỉ thị từ đạo diễn Ngũ Văn Lượng, chủ đề này không thể tiếp tục nữa.
Là Tổng đạo diễn, chuyện Trần Ngọc Phác bày tỏ trong đêm chung kết quyết đấu này anh ta hoàn toàn không biết trước, mà đối tượng Trần Ngọc Phác tỏ tình lại là Trần Qua, giờ thì "Hoa Hạ Hảo Thanh Âm" mùa đầu tiên đã kết thúc, việc chuyển giao quyền mùa thứ hai còn cần Trần Qua, khi chưa nắm chắc ý của Trần Qua thì Ngũ Văn Lượng cũng không muốn vụ tỏ tình này khiến Trần Qua không vui.
"Được, chúng ta cùng chúc phúc cho Trần Ngọc Phác, tìm được tình yêu của mình, cũng chúc phúc cho tất cả khán giả có mặt hôm nay, nắm giữ một tình yêu tốt đẹp, dũng cảm theo đuổi tình yêu!"
Cao Phong tổng kết xong, tuyên bố: "Thưa quý vị khán giả, chương trình chung kết "Hoa Hạ Hảo Thanh Âm" hôm nay đến đây là kết thúc..."
Sau một hồi cảm ơn dài, buổi tối hôm nay chương trình chính thức kết thúc!
Đã gần nửa đêm rồi, khán giả trong trường vẫn vô cùng nhiệt tình, hô to tên các thí sinh.
Một lát sau mọi người mới lần lượt ra về.
Nhưng gần trăm cơ quan truyền thông hôm nay đến đều không ai rời đi, sau khi thấy Trần Ngọc Phác công khai tỏ tình thì họ nhất thời hứng thú.
Trong số đó, nhiều cơ quan thông tin từng biết đến vụ tranh cãi giữa Trần Qua và giới văn đàn, nên có biết Trần Qua, nhưng cũng có một số không biết Trần Qua là ai.
Nhưng bọn họ đều giống nhau, tràn đầy tò mò về Trần Qua này.
Sau khi chương trình kết thúc, tất cả họ đều không đi, gần như toàn bộ các lãnh đạo cơ quan truyền thông đều ra lệnh, phải tìm mọi cách chụp được hành tung của Trần Ngọc Phác tối nay.
Nếu chụp được gì đó, tin tức của họ ngày mai sẽ lên trang nhất!
Trần Qua và những người khác đã sớm chuẩn bị tiệc mừng cho Trần Ngọc Phác, và cả hoa tươi, dự định lát nữa sẽ tặng cho Trần Ngọc Phác.
Dù Trần Ngọc Phác có đạt hạng mấy, tối nay họ vẫn sẽ tổ chức ăn mừng cho cô.
Nhưng bây giờ, có chút xấu hổ.
Trần Ngọc Phác bỗng nhiên tỏ tình với Trần Qua, Trần Qua thì hơi ngơ ngác, mấy cô gái khác cũng không ổn lắm.
Chỉ có Viên Dã ở một bên nói: "Còn gì nữa, đi thôi, ra hậu trường gặp quán quân của chúng ta chứ!"
Viên Dã đương nhiên không ngốc, hắn nhận thấy Nguyễn Tiểu Mỹ, Dương Vũ Giai thậm chí cả Vưu Lộ đều có ý với Trần Qua, nhưng dù sao Trần Qua cũng đã hủy dung, Trần Ngọc Phác lại công khai tỏ tình như vậy, Viên Dã đương nhiên đứng về phía Trần Ngọc Phác.
Viên Dã cảm thấy một cô gái như thế, mới xứng với một người huynh đệ tốt của hắn chứ.
Trần Ngọc Phác đoạt quán quân, hậu trường vô số người đến chúc mừng, nàng vừa miễn cưỡng đáp lại vừa tranh thủ sửa soạn một chút, liền nhanh chóng thoát ra, đi thẳng đến sân khấu.
Giữa đường, vừa vặn đụng phải nhóm của Trần Qua.
Trần Ngọc Phác tối nay trên sân khấu biểu hiện vô cùng tự nhiên, lạnh nhạt, nhưng bây giờ nhìn nhóm Trần Qua lại có chút lúng túng.
"Chúc mừng nha, quán quân của chúng ta!" Viên Dã cười lớn nói.
Vưu Lộ cũng phản ứng kịp, nói: "Chúc mừng ngươi, Tiểu Ngọc."
Nguyễn Tiểu Mỹ cũng cố gượng cười, đến gần Trần Ngọc Phác, nói: "Giỏi lắm."
Chỉ có Dương Vũ Giai không nói gì, lúc này tâm tình nàng khá tệ.
"Cảm ơn..."
Trần Ngọc Phác nhỏ giọng nói cảm ơn, nhưng mắt lại nhìn Trần Qua.
Lúc này Trần Qua đang cầm bó hoa đã chuẩn bị cho Trần Ngọc Phác, hơi do dự, nhưng Viên Dã đẩy hắn một cái, nói: "Nhanh tặng hoa cho quán quân của chúng ta đi chứ!"
Trần Qua bị Viên Dã đẩy một cái, đến gần Trần Ngọc Phác, đưa hoa cho nàng, nói: "Chúc mừng ngươi."
Má Trần Ngọc Phác có chút nóng lên, nàng cúi đầu nhận lấy hoa, nói: "Cảm ơn."
Vừa nhận hoa, xung quanh bọn họ đèn flash liên tục chớp sáng.
Họ lúc này mới nhận ra, xung quanh mình đã có rất nhiều người vây quanh, vì tiếng ồn ào của dòng người rời sân nên họ không để ý, giờ mới phát hiện xung quanh toàn là ký giả truyền thông.
Đám người này cầm máy quay phim liên tục chụp!
Dương Vũ Giai là người phản ứng đầu tiên, kéo mọi người nói: "Ở đây đông người quá, chúng ta đi trước đi."
Đám ký giả truyền thông vây lại.
"Xin chào, có phải anh là Trần Qua không?"
"Xin hỏi anh có phản hồi gì về màn tỏ tình của Trần Ngọc Phác không?"
"Hai người có phải là đang ở bên nhau rồi không?"
"Nghe nói anh là người lên kế hoạch cho "Hoa Hạ Hảo Thanh Âm", có thật không?"
...
Câu hỏi của các phóng viên cái nào cũng xảo quyệt, cái nào cũng trực tiếp, Trần Qua nhất thời không biết trả lời sao.
Cũng may Viên Dã và mấy người khác cố sức ngăn đám phóng viên, Trần Qua và Trần Ngọc Phác mới có thể thoát thân.
"Chúng ta đặt cho cậu một phòng ăn rồi, chúng ta đi trước nhé, không xa đây." Trần Qua nói.
Trần Ngọc Phác gật đầu, đeo khẩu trang vào.
Giờ nàng cũng là nhân vật đầu sóng ngọn gió, để tránh những phiền phức không cần thiết, nàng cũng phải đeo khẩu trang.
Trần Qua và Trần Ngọc Phác đi trước đến phòng ăn đã đặt trước, hai người vào phòng riêng trước.
Bọn họ đã sớm đặt một con dê nướng nguyên con, sau đó gọi 20 cân tôm hùm nhỏ, chỉ cần có người đến là có thể dọn thức ăn.
Trần Ngọc Phác thận trọng nhìn Trần Qua, không nhịn được hỏi: "Trần Qua, có phải anh...giận em vì em tỏ tình trên sân khấu như vậy không..."
Trần Qua nhìn dáng vẻ Trần Ngọc Phác cẩn thận từng chút một, sợ mình giận, lại có chút cảm động.
"Em biết đấy, mặt ta đã hủy rồi." Trần Qua nói.
"Em không để ý." Trần Ngọc Phác nói, "Em thích con người của anh, dù anh có biến thành dạng gì, em cũng không để ý."
"Em chưa từng nhìn thấy mặt ta, em thích, có phải vẫn là tưởng tượng dáng vẻ của ta, thậm chí là dáng vẻ Trần Tinh Vũ trước kia, em căn bản không biết giờ ta trông như thế nào."
Trần Ngọc Phác nói: "Anh là anh, hình dáng gì không quan trọng."
Trần Qua thấy Trần Ngọc Phác không từ bỏ ý định, nhớ lại chiêu lúc trước đối phó với Dương Vũ Giai.
Trần Qua đưa tay ra, từ từ tháo khẩu trang, mặt Trần Qua tuy đã khá hơn trước kia nhưng vẫn còn những vết sẹo nhàn nhạt, nhìn dù không đáng sợ như lúc đầu nhưng cũng có thể khiến một số người chùn bước.
Mặc dù sau khi Trần Tinh Vũ nhập viện đã có hình ảnh lộ ra, nhưng Trần Ngọc Phác không hề dám nhìn.
Cho nên, đây là lần đầu tiên sau khi Trần Qua bị hủy dung, cả khuôn mặt xuất hiện trước mặt Trần Ngọc Phác.
Điều khiến Trần Qua không ngờ tới là, Trần Ngọc Phác thấy mặt Trần Qua, điều đầu tiên lại là nhìn anh với ánh mắt thương tiếc!
Sau đó, Trần Ngọc Phác không hề có vẻ sợ hãi hay ghê tởm, mà ngược lại, vành mắt nàng đỏ hoe.
Trần Ngọc Phác nhìn mặt Trần Qua, nức nở nói: "Thật xin lỗi."
Trần Qua hơi sửng sốt, trong đầu nghĩ, quả nhiên Trần Ngọc Phác nhìn thấy mặt mình cũng sẽ không thích mình.
Đang muốn nói không sao, kết quả Trần Ngọc Phác ôm chầm lấy Trần Qua, trong lòng Trần Qua khẽ nói.
"Em đã đến muộn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận