Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 183: Chúng ta quan hệ còn chưa tới kia 1 bước (length: 7557)

Hôm Chủ nhật này, Viên Dã mang theo một cái túi nhỏ, đi tới cửa tiệm.
Tôn Vân và Tôn Lộ đối với hắn cũng rất quen thuộc rồi, nên chào hỏi.
"Trần Qua đây không? Ta tìm hắn."
Vừa vào cửa, Viên Dã liền hỏi.
"Phòng số 12, đi đi." Tôn Vân nói.
Viên Dã cũng không nói thêm gì, đi thẳng vào.
Trần Qua đang ở trong phòng gõ chữ, cửa phòng bỗng nhiên bị đẩy ra.
Trần Qua giật mình, thấy người đi vào là Viên Dã, trách: "Sao ngươi không gõ cửa?"
Viên Dã đóng cửa lại, cười ha hả nói: "Mấy lần trước ta ăn nói khép nép lấy lòng ngươi, bây giờ quen thuộc rồi, không cần để ý như vậy đi, nơi này chỉ có hai ta."
"Vậy cũng phải gõ cửa chứ." Trần Qua nói.
Viên Dã gật đầu nói: "Đúng đúng đúng, hẳn gõ cửa, vạn nhất ngươi ở bên trong xem màn hình nhỏ, thì lúng túng lắm."
"Cút!"
Viên Dã xán tới: "Lại đang viết kịch bản à?"
Trần Qua bỏ tay xuống, có Viên Dã ở, hắn không thể tập trung gõ chữ được.
"Hôm nay ngươi tới làm gì? Mọi ngày các ngươi đều Chủ nhật tới đọc kịch bản, thứ hai thu âm chương trình mà? Hôm nay mới thứ sáu."
Viên Dã cười ha hả ngồi xuống, cầm cái túi nhỏ trên tay đưa tới, mở ví da, từ bên trong lấy ra mấy xấp giấy tờ dày cộp.
"Cái gì đó?" Trần Qua hỏi.
Viên Dã đặt những xấp giấy tờ này trước mặt Trần Qua.
"Lần trước không phải nghe ngươi nói về chuyện chọn vai diễn đấy ư, ta nghe có lý lắm, thấy mắt nhìn của ngươi được, ta bây giờ có 3 nhân vật, ngươi xem giúp ta, chọn cái nào tốt."
Trần Qua mới hiểu Viên Dã tới làm gì, nhất thời có chút cạn lời.
"Ngươi coi ta là người giúp việc hả?"
"Sao lại là người giúp việc chứ, người giúp việc phải trả tiền, ta không cho ngươi tiền mà." Viên Dã mặt dày cười nói.
Trần Qua nhìn Viên Dã, người này là người duy nhất tới bệnh viện thăm mình sau khi mình bị hủy dung nằm viện, chỉ riêng điều đó thôi, mình giúp hắn một tay cũng là lẽ thường tình.
Trần Qua cũng không phải người trong nghề, cũng không thể nói mình nói chắc chắn đúng, nhưng có thể từ góc nhìn của một người ngoài để cho Viên Dã một vài lời khuyên và một góc độ đánh giá khác.
"Được rồi, ngươi cứ để đấy, ta rảnh sẽ xem, rồi nói cho ngươi biết."
Viên Dã thấy Trần Qua đang gõ chữ, cũng không tiện hối thúc xem ngay, chỉ nói: "Ngươi cứ bận đi, bên ta phải trả lời đạo diễn rồi."
"Rồi rồi, đừng có giục, như quỷ đòi mạng vậy." Trần Qua nói.
"Ta không làm phiền ngươi, ta ra ngoài đi dạo, chút nữa mua cơm cho ngươi rồi về?"
Trần Qua suy nghĩ một chút, nói: "Được rồi, quan hệ của chúng ta cũng không tới mức đó."
Viên Dã cũng hiểu Trần Qua nói là xét trên mắt người ngoài, hai người bọn họ thân thiết đến mức chín phần, chứ chưa đến mức bạn rất tốt.
Trần Qua không muốn mọi người nghi ngờ quan hệ của mình và Viên Dã.
Trần Qua sợ mọi người nghĩ rằng mình và Viên Dã quen biết nhau từ trước, sợ mọi người nghĩ mình với Viên Dã có gì đó mờ ám.
"Ừm, ta nói trước cho ngươi biết, 3 kịch bản này, cái « hoa đào Vận » này, ta nhận được vai nam thứ hai tên là Lý Minh Hòa, cái « có ngươi mới hạnh phúc » này thì ta nhận được vai nam thứ hai, tên Trần An Dân, cái « chúng ta hai mươi năm » này thì ta nhận vai nam số 3, tên Triệu Hải."
"Mấy nhân vật này ta thấy vai diễn cũng ổn, nhưng không chắc chọn vai nào, ngươi giúp ta xem, tối ta tới dưới nhà ngươi đợi, lúc đó nói kỹ hơn."
Trần Qua gật đầu: "Ừ."
Sau khi Viên Dã đi, Trần Qua nghĩ đến thẻ đọc kịch bản trong đầu, vì thế cầm ba cuốn kịch bản lên tay, bắt đầu sử dụng thẻ này.
Trần Qua chỉ cảm thấy lòng bàn tay nóng lên, nội dung ba cuốn kịch bản đã hiện ra trong đầu, như đã xem qua một lượt kỹ càng.
« hoa đào Vận » là phim tình cảm đô thị, kể về câu chuyện tình yêu giữa một nhân viên kinh doanh 30 tuổi và một cô gái mới tốt nghiệp đại học, Viên Dã diễn vai bạn trai cũ của nữ chính, thực ra đất diễn không nhiều, chỉ là mỗi khi tình cảm của nam nữ chính tiến triển một bước thì hắn lại xuất hiện.
Thoạt nhìn như hắn là chướng ngại vật trong tình cảm của nam nữ chính, nhưng thực tế lại là chất xúc tác tình yêu của họ.
Xét riêng về vai diễn, đây không phải là nam thứ hai, mà chỉ như nam thứ ba, thậm chí nam thứ tư.
« có ngươi mới hạnh phúc » là phim gia đình, kể về một gia đình, cha mẹ và ba người con.
Nhân vật của Viên Dã là con trai cả, nhưng thực ra vai nam chính là người con trai thứ hai, nữ chính là con gái út, vai của hắn thực sự chỉ có thể coi là nam thứ hai.
Phim này chủ yếu là chuyện gia đình, vai của Viên Dã chủ yếu diễn ở nơi làm việc, kiểu giống như là tình yêu, là cuộc tranh đấu nơi công sở máu chó, ngây thơ và lệch lạc.
Còn bộ cuối « chúng ta hai mươi năm » là phim thời đại, phần trước phim chủ yếu kể về chuyện của các nhân vật khi còn nhỏ, phần sau mới là đến lượt Viên Dã và mọi người xuất hiện. Viên Dã diễn vai nam thứ ba, bạn tốt của nhân vật chính, vai diễn có thể xem là ổn, chỉ là không phải kiểu vai diễn nổi bật.
Nói thật, Trần Qua không hài lòng với ba nhân vật này lắm.
Mặc dù Viên Dã dựa vào « Minh Tinh Đại Trinh Thám » đã có được chút danh tiếng, nhưng dù sao cũng chỉ là sao hạng xoàng, vị trí trong giới không cao, mấy bộ phim này lại không phải phim lớn, nên mới tìm Viên Dã.
Nhưng sẽ không giao vai chính cho hắn, chỉ cho diễn nam hai, nam ba, đoàn phim cho một gương mặt quen coi như là minh tinh đóng cho có mà thôi.
Dù sao cũng còn có đường sống để chọn, nhưng cả ba vai diễn đều không khác nhau là mấy.
Ba phim này đều là vốn nhỏ, kịch bản lại là toàn bộ kịch bản, cho nên sau khi Trần Qua đọc kịch bản thì biết hết tình hình các nhân vật còn lại.
Trần Qua nghiên cứu một hồi, trong lòng đã có quyết định.
Đến tối, về đến nhà, xuống xe buýt, Trần Qua đã thấy Viên Dã ở trạm chờ xe.
Thời tiết đã ấm, Viên Dã mặc một chiếc áo khoác màu đen, bên trong là áo sơ mi trắng.
Nhưng giờ thì anh ta cũng đã đeo khẩu trang rồi.
Thời gian « Minh Tinh Đại Trinh Thám » vừa bắt đầu chiếu, Viên Dã cũng không đeo khẩu trang, ít người biết anh ta, nếu thỉnh thoảng có ai nhận ra thì anh ta cũng rất thích cảm giác hư vinh khi bị người nhận ra ngoài đường.
Nhưng bây giờ thời gian trôi lâu, Viên Dã cũng không còn cảm giác mới lạ nữa, cảm giác hư vinh cũng dần ít đi, cho nên đi ra ngoài cũng đeo khẩu trang, để tránh phiền phức, nhất là ở Giang Ninh, nơi đây là đại bản doanh của « Minh Tinh Đại Trinh Thám » mà.
Dù sao thì « Đừng tìm Đại Trinh Thám » vẫn đang hot, có lẽ khi mùa này kết thúc sẽ đỡ hơn.
Trần Qua xuống xe, Viên Dã nói: "Hay là đi ăn chút gì không?"
Vừa nói, Viên Dã vừa nhìn về phía con phố mua sắm ở không xa.
Trần Qua nhớ lúc trước Viên Dã gọi rất nhiều thận dê, cười nói: "Không ăn, về nhà thôi."
Viên Dã thấy Trần Qua không ăn, cũng không nói gì, đi theo Trần Qua về chỗ ở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận