Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 126: Thiên tài (length: 8056)

Mọi người mất hứng, Trác Vi vừa hay an tâm nhìn xuống.
Trước đó đoạn mở đầu cũng không tệ lắm, dựa vào cách mở đầu như vậy để thu hút người đọc vẫn là có thể, nhưng về sau muốn độc giả đọc tiếp thì phải dựa vào câu chuyện hấp dẫn.
Bất quá văn phong Trác Vi đã xác nhận là tương đối vui vẻ, cũng không tệ lắm, nhưng mà vẫn chưa đến mức độ đặc sắc.
Nhưng mà, với văn đàn Internet thì như vậy cũng đã đủ.
Chương này kể về việc Trương Diệp xuyên việt rồi.
Truyện xuyên việt?
Thế giới này cũng đã có một số truyện xuyên việt rồi, cho nên Trác Vi cũng không bất ngờ.
Nhưng thấy Trương Diệp dùng chiếc nhẫn sửa đổi thiết lập thế giới, Trác Vi có chút bất ngờ.
"Thiết lập này cũng không tệ, có chút thú vị."
Thế giới này tuy cũng có truyện xuyên việt, nhưng cơ bản cũng chỉ là xuyên việt về lịch sử hoặc xuyên việt sang dị giới, và thường là nhân vật chính có thêm kiến thức mới làm thay đổi cuộc đời.
Mà « Ta thật là đại minh tinh » đã mở ra một phương thức mới, đó là lợi dụng chiếc nhẫn!
Điều này với Trác Vi mà nói, thật mới mẻ và thú vị.
Nhưng chỉ dựa vào một chút điểm sáng nhỏ này thì chưa đủ để thay đổi cách nhìn của Trác Vi.
Quyển sách này vẫn không thể ký!
Hơn nữa trong chương này nói rằng thế giới Trương Diệp xuyên đến không có Vương Phi, không có Trương Học Hữu, không có Trần Dịch Tấn vân vân, Trác Vi đọc đến có chút mơ hồ.
Vương Phi, Trương Học Hữu, Trần Dịch Tấn những người này là ai vậy?
Nhìn tên có vẻ là minh tinh Hoa Điều, minh tinh Hoa Điều có Thiên Vương Thiên Hậu à?
Đọc một lúc, Trác Vi mới phát hiện ra, nhân vật chính này xuyên việt từ một nơi tên là "Địa cầu", chứ không phải thế giới của mình.
Mà Vương Phi, Trương Học Hữu, Trần Dịch Tấn cũng là những Thiên Vương Thiên Hậu ở Địa cầu.
Các truyện xuyên việt ở thế giới này đều là kể về người từ tinh cầu mình, tên là "Lam Tinh", xuyên sang thế giới khác, nhưng bây giờ quyển « Ta thật là đại minh tinh » lại không như vậy, nó viết về việc "Địa cầu" xuyên đến dị giới.
Mà hai thế giới này đối với độc giả đều xa lạ. "Thiết lập này ngược lại không tệ, chỉ là có một vấn đề rất lớn." Trác Vi nhíu mày, "Hình dáng Địa cầu thế nào, mọi người căn bản không rõ, những nhân vật nổi tiếng và tác phẩm đó mọi người cũng không quen thuộc... Vậy thì mọi người làm sao có thể nhập vai?"
Trác Vi lắc đầu.
Cố gắng của Ốc Sên đáng khen, viết cũng không tệ, nhưng quyển này vẫn chưa thể ký hợp đồng.
Chương 2: Bà chủ nhà ra sân. Trác Vi là một nữ sinh, thấy miêu tả về bà chủ nhà cũng cảm thấy có chút tưởng tượng bay bổng.
Cái tên Ốc Sên này viết về nhân vật nữ cũng không tệ, bất quá... Nhân vật chính hơn hai mươi tuổi, chủ nhà lại tầm 30, dù miêu tả vẫn rất xinh đẹp, nhưng độ tuổi chênh lệch thế này cũng hơi nhiều.
Tình chị em à?
Mặc dù... Nhưng mà... Hình như cũng rất kích thích.
Sau đó là cảnh nhân vật chính Trương Diệp đến đài phát thanh thi tuyển, lúc này Trác Vi đã hoàn toàn chìm vào nội dung cốt truyện.
Đối mặt với tình huống bất lợi, gần như không có cơ hội, Trương Diệp gắng gượng, dựa vào hack mà đọc ra được một đoạn văn dài ngàn chữ, còn dùng tiếng Nga đọc một bài thơ hiện đại siêu cấp!
Trác Vi là người trong ngành, năng lực cảm thụ thơ ca hiện đại đương nhiên là có.
Trong đó, bài thơ « Hải Yến » được viết ra một cách trọn vẹn.
Trong cơn mưa bão, Hải Yến bay lượn giữa tầng mây, lướt qua giữa mây đen và sấm chớp, cái sự kiên cường bất khuất, cái sự gắng sức phấn đấu kia đã lay động Trác Vi sâu sắc!
"Thiên tài!"
Trác Vi cũng như những người trong ban giám khảo kia, đã bị chấn động đến tột đỉnh, chỉ ngơ ngác nhìn vào những con chữ cuối cùng mà ngẩn người.
Chuyện này... Có vẻ như có thể ký...
Không, không phải là có vẻ như, mà là nhất định!
Nhất định phải ký!
Trác Vi đang hoảng thần, bỗng nghe thấy tổng biên tập Chu Trí Dũng gõ vào bàn làm việc của mình, nói: "Mọi người dừng công việc đang làm, đến đây họp."
Tổng biên tập Chu Trí Dũng ngoài ba mươi, trước kia làm biên tập ở tòa soạn, sau thấy được tiềm năng của văn đàn Internet nên đã về làm ở website này khi mới thành lập. Website phát triển tốt, đội ngũ biên tập cũng tăng lên, mỗi tổ đều có một hai biên tập, hiện tại đám mây có tổng cộng 13 biên tập, Chu Trí Dũng cũng nghiễm nhiên trở thành tổng biên tập.
Hơn mười biên tập đứng dậy, tụ tập lại trước chỗ ngồi của Chu Trí Dũng. Chu Trí Dũng ngồi, nhìn số liệu trong máy tính, nói: "Tôi xem số liệu tuần trước, gần đây số liệu ký sách của mọi người không được tốt, số liệu các bạn đưa lên đây, các bạn nhìn xem, cả năm trời rồi, chưa có cuốn nào đạt vạn đặt, sách tinh phẩm cũng chỉ có ba bốn cuốn."
"Có phải là không có bản thảo không? Trong nhóm tác giả của các bạn chắc chắn còn nhiều bản thảo chưa mở đúng không, các bạn trò chuyện nhiều vào, những bản thảo gửi đến mà không hay lắm thì các bạn hướng dẫn, dạy cho người ta cách viết, các bạn chịu khó một chút thì đâu có ra cái số liệu thảm hại như bây giờ?"
"Các bạn nhìn số liệu của những website khác mà xem, tốt hơn chúng ta nhiều quá, bọn họ hết cuốn này đến cuốn khác hay, làm sao mà độc giả không bỏ mình mà đi?"
Chu Trí Dũng rất không hài lòng với số liệu sách mới của đám mây năm nay, càng nói càng kích động.
Chu Trí Dũng vừa nói, vừa liếc nhìn Trác Vi.
"Tôi nghe mấy biên tập, buổi sáng còn ở đấy cười, cười cái gì chứ? Nhìn vào số liệu ký sách của mình mà còn cười được à?"
Mọi người đều cúi đầu, không ít người len lén liếc nhìn Trác Vi.
Trác Vi cũng biết Chu Trí Dũng đang nói mình, có chút xấu hổ cũng có chút không cam tâm mà cúi đầu im lặng.
"Mọi người cũng nên bỏ công sức vào, xem kỹ bản thảo, đừng có bỏ qua sách hay, nếu không được thì xem thử có tiềm năng không, tác giả có đáng bồi dưỡng hay không, nếu có tiềm năng thì tự mình dẫn dắt, nói không chừng lại xuất hiện thêm một ‘vệt hoa cúc hương’ nữa."
‘Vệt hoa cúc hương’ là tác giả nổi tiếng nhất của đám mây, người đã tạo và giữ kỷ lục 5 vạn quân đặt của website này, dù là đặt vào cả mạng cũng được xem là người rất nổi tiếng rồi.
Chu Trí Dũng nói một hồi, thấy mọi người im lặng thì mới nói: "Mọi người về đi, xem xét thật kỹ bản thảo, Trác Vi ở lại."
Mọi người đều lo lắng nhìn Trác Vi một cái rồi mới về chỗ của mình.
Chu Trí Dũng liếc nhìn Trác Vi, thần sắc dịu đi một chút: "Vừa rồi ta không phải là đang nhắm vào ngươi đâu, chỉ là cảm thấy nhóm biên tập của chúng ta quá lơ là, mọi người không có một chút cảm giác nguy cơ nào, ngươi đừng để bụng."
Trác Vi gật đầu.
"Ngươi là người mới, ta hiểu mà, ta cũng từng là người mới, nhưng mà..." Chu Trí Dũng mở một tờ đơn, trên đó là số liệu các cuốn sách mà Trác Vi ký gần đây, "Ngươi ký hợp đồng hơn chục cuốn, giờ nhìn lại, đều sắp không ai đọc hết rồi, ngươi là nữ sinh, có phải không quen với văn phong bên mảng truyện nam không?"
Trác Vi cắn môi nói: "Ta... Ta sẽ cố gắng, ta vừa rồi phát hiện một cuốn sách rất hay..."
Chu Trí Dũng nghĩ một chút rồi nói: "Thế này đi, dạo này ngươi định ký hợp đồng với cuốn nào thì đưa ta xem qua, để ta xem mắt nhìn và thẩm mỹ của ngươi có vấn đề không, nếu có thì ta sẽ bàn lại với ngươi."
Trác Vi nói: "Được ạ."
"Ừm, ngươi nói sách hay... Gửi cho ta xem đi, ta xem giúp cho."
Bạn cần đăng nhập để bình luận