Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 301: Khó trách ngươi không bạn gái (length: 7994)

Trần Qua muốn mở công ty, đương nhiên là Trần Ngọc Phác một câu nói nhắc nhở chính mình, nhưng Trần Qua cũng không phải người bốc đồng, hắn bị Trần Ngọc Phác nhắc nhở một câu sau đó, cũng suy nghĩ rất nhiều.
Cái công ty nghệ thuật này, chính mình thật sự rất muốn làm!
Hệ thống của mình sau này chỗ dùng cũng lớn, một ít ca khúc cùng kịch điện ảnh, đừng nói mình không muốn lại vào giới giải trí, coi như mình nguyện ý tiến vào giới giải trí, nhiều như vậy tác phẩm hệ thống cho, bản thân mình không thể nào cũng thích hợp, nhất là kịch điện ảnh, nhiều nhân vật như vậy, dù sao cũng phải tìm người đóng.
Trần Qua cũng luôn không thích cái không khí chuộng Hàn Quốc, chuộng Nhật Bản của thế giới này, rất nhiều ca sĩ cùng diễn viên ưu tú, đều bị mai một, điều này làm Trần Qua có chút tiếc, nếu bản thân làm một công ty nghệ thuật, không nói cái khác, những kịch điện ảnh hoặc ca khúc từ trong hệ thống mình đi ra, vậy thì không lo nữa rồi.
Nửa tháng sau, Trần Qua chạy rất nhiều nơi, tìm hiểu thủ tục làm công ty nghệ thuật.
Không ngờ làm thì vẫn khá đơn giản.
Bây giờ Trần Qua lấy được tiền bản quyền từ Nhà Xuất Bản, theo như trước kia nói 10% tiền bản quyền, một bộ « Quỷ Xuy Đăng » giá 150 tệ, Trần Qua có thể nhận được 15 tệ, 100 ngàn bản in đầu, chính là 1,5 triệu tệ tiền bản quyền.
Sau đó lại in thêm 200 ngàn bộ, Trần Qua lại thu được 3 triệu tệ tiền bản quyền, trừ thuế, Trần Qua cũng lấy được gần 4 triệu tệ tiền bản quyền.
Cộng thêm thu nhập tháng này của cửa tiệm, Trần Qua thoáng cái lại có hơn 6 triệu.
Mở công ty nghệ thuật, vốn đăng ký yêu cầu cũng không cao, cần một địa điểm làm việc cố định, cùng với một ít vốn đăng ký.
Những ngày qua, Trần Qua đi xem xung quanh các tòa nhà làm việc.
Vì là công ty nghệ thuật, cho nên loại cao ốc bình thường thì không tiện lắm, bởi vì cần công ty có thực lực thuê hoặc mua toàn bộ, nếu không ai trong công ty nổi tiếng, ra vào dễ gây ồn ào.
Cho nên Trần Qua tìm trung gian, tìm một tòa nhà làm việc độc lập ở khu công nghiệp văn hóa phía đông nam Giang Ninh.
Tòa nhà làm việc diện tích khoảng 300 mét vuông, hai tầng trên dưới, cũng khá lớn rồi, lúc đó là đến lúc Trần Qua phải bỏ ít tiền để chuẩn bị một phòng thu âm.
Tiền thuê một tháng là 200 ngàn, ký hợp đồng một năm, đặt cọc một tháng tiền thuê, xem ra cũng không đặc biệt đắt.
Trần Qua suy nghĩ một chút liền quyết định.
Đăng ký công ty, còn phải đặt tên.
Trần Qua nghĩ rất lâu, cảm thấy mình nên khiêm tốn một chút, cho nên gọi là 【Công ty nghệ thuật tài hoa có hạn】.
Rất nhanh, công ty liền được đăng ký.
Những công ty nhỏ loại này, thủ tục thành lập đều rất nhanh, chỉ là công ty như vậy phải nhận công việc thế nào, mới là khó khăn lớn nhất.
Bất quá bây giờ Trần Qua nghĩ, nghệ sĩ công ty mình, không nhận việc bên ngoài mà chỉ phục vụ cho mình.
Ngày này, Trần Ngọc Phác thật sự từ kinh đô mang theo hành lý đến Giang Ninh.
Trần Qua vẫn ở trong cửa hàng, kết quả Trần Ngọc Phác kéo hành lý tới gõ cửa.
Hôm nay Trần Ngọc Phác mặc váy ngắn liền thân chữ X, vai váy cùng tà váy bày ra trạng thái tỏa tròn ra, nhưng ở eo lại thắt chặt, ưu điểm là có thể tôn lên vóc dáng uyển chuyển của Trần Ngọc Phác.
Trần Ngọc Phác vốn đã rất xinh đẹp, mặc quần áo như vậy, đương nhiên dọc đường càng thu hút vô số ánh mắt, đến cửa tiệm, Tôn Vân và Tôn Lộ đương nhiên cũng nhìn ngây người.
Hai người Tôn Vân và Tôn Lộ nhớ mỹ nữ này, biết là quen Trần Qua, cho nên cũng không ngăn, chỉ là Trần Ngọc Phác kéo hành lý, hiển nhiên là đến xin tá túc Trần Qua, hai người bọn họ vẫn có chút tò mò nhìn theo bóng lưng Trần Ngọc Phác.
"Nha! Trần... Trần Ngọc Phác, đúng không?" Tôn Lộ kích động đi lên trước nhìn Trần Ngọc Phác.
"Chào bạn, ta tìm Trần Qua."
Tôn Lộ nói: "Ở phòng số 12, tôi vẫn nhớ hồi trước ở « ta yêu ca từ » cô biểu diễn thật là lợi hại!"
Trần Ngọc Phác cười nói: "Cảm ơn."
"Có thể chụp chung với cô một tấm hình không?" Tôn Lộ nói, "Tôi rất thích bài hát cô hát đó."
"Đó là do Trần Qua viết hay."
Tôn Lộ nói: "Cô hát cũng hay mà."
Tôn Vân cũng đi ra, nói: "Tôi cũng muốn chụp chung."
Trần Ngọc Phác không ngờ lại là tình huống như vậy, cười cùng hai chị em hợp ảnh, sau đó đẩy hành lý đi gõ cửa phòng số 12.
Trần Qua mở cửa nhìn thấy Trần Ngọc Phác, nhất thời ngây người.
"Sao ngươi lại tới đây?"
Trần Qua thấy Trần Ngọc Phác có chút mộng.
"Thế nào, trước đó đã nói là ngươi phụ trách mà!" Trần Ngọc Phác giả vờ tức giận nói.
"Oa nha ~"
Hai chị em Tôn Vân Tôn Lộ như nghe được chuyện gì đó không nên, kinh hô một tiếng, thấy Trần Qua cùng Trần Ngọc Phác nhìn lại, hai người vội vàng rụt đầu, vẻ mặt chăm chỉ làm việc.
Bất quá hai người nghĩ đến chuyện gì, đương nhiên không cần phải nói.
Trước đó Hạ Vân Khanh đến tìm Trần Qua bàn về việc hợp tác Website, nói Nguyễn Tiểu Mỹ thưởng cho hắn 1 triệu, đến cuối cùng giai đoạn đàm phán, đưa đến 10 triệu, sau khi Hạ Vân Khanh đến, cũng nói là tìm Trần Qua phụ trách.
Tôn Vân Tôn Lộ nào biết chuyện này, chỉ cảm thấy Trần Qua càng ngày càng khó tin.
Một tháng trước lần đầu gặp Hạ Vân Khanh, lần này gặp lại, chính là lúc cô ta tìm Trần Qua phụ trách.
Thật rất khó để người ta không nghĩ lệch.
Lúc này Trần Qua làm gì còn tâm trí quan tâm đến Tôn Vân Tôn Lộ, hắn nhìn Trần Ngọc Phác có chút phiền muộn nói: "Ta đang chuẩn bị xong bên này, sẽ thông báo đón ngươi qua đây mà."
Trần Ngọc Phác nói: "Trường học tốt nghiệp rồi, ta cũng không thể ở lại trường, đương nhiên liền đi ra rồi, ngươi sẽ không bỏ mặc ta đó chứ?"
"Đương nhiên là không, chỉ là..." Trần Qua nhìn cái rương của Trần Ngọc Phác, "Ta phải tìm cho ngươi một chỗ ở."
Trần Ngọc Phác cười nói: "Chỉ vì chuyện này thôi sao? Giang Ninh lớn như vậy, chẳng lẽ không có chỗ ở cho ta sao?"
Vừa nói, Trần Ngọc Phác nhìn Trần Qua cười nham nhở.
"Thật sự không được, chẳng lẽ không phải còn ngươi sao, nhà ngươi luôn có chỗ ngủ chứ?"
Trần Qua ngây ra, nói: "Ta thuê phòng một phòng ngủ một phòng khách, cũng không có chỗ cho ngươi ngủ."
Trần Ngọc Phác chu mỏ, nói: "Thảo nào ngươi không có bạn gái."
Trần Qua: "..."
Hai người tán gẫu một hồi, Trần Qua liền nhắc với cô ấy chuyện công ty nghệ thuật.
Trần Qua đầu tiên ký hợp đồng với Trần Ngọc Phác, hơn nữa thật sự cho Trần Ngọc Phác 10% cổ phần.
"Vừa hay, dụng cụ phòng thu âm ta vẫn chưa chuẩn bị, ngươi có người quen biết ở phương diện này không, giúp ta mua sắm đi."
Mặc dù Trần Ngọc Phác không rành lắm về phương diện này, nhưng lại có quen thầy giáo và bạn bè biết về lĩnh vực này, nên đồng ý.
Ngày đó, Trần Qua cho Trần Ngọc Phác đến khách sạn lần trước mà các cô ở để ổn định chỗ ở, ngày thứ hai, Trần Qua dẫn Trần Ngọc Phác đến công ty xem một vòng, đến ngày thứ ba mới bắt đầu đi mua sắm dụng cụ.
Nào là loa kiểm âm, bộ chỉnh âm, tai nghe thu âm, Microphone, hiệu ứng âm thanh... hai ngày mới coi như chuẩn bị xong toàn bộ.
Sau đó chính là chờ nhân viên công ty lắp đặt, dù sao phòng thu âm cần phải hoàn toàn cách âm.
Những ngày gần đây, Trần Qua gần như cũng không ra cửa hàng, thỉnh thoảng có xuất hiện ở cửa hàng cũng là đi cùng Trần Ngọc Phác.
Tôn Vân và Tôn Lộ ban đầu đã cho rằng Trần Ngọc Phác là vợ chưa cưới của Trần Qua, lần này thấy Trần Qua không thường đến cửa tiệm, hơn nữa thường xuyên đi cùng Trần Ngọc Phác, đều cảm thấy hai người đúng là quan hệ vị hôn phu, vị hôn thê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận