Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 357: Cầu người không bằng cầu mình (length: 8142)

Sau khi ký hợp đồng xuất bản với Đường Tiểu xong, Trần Qua an tâm đợi thu tiền là được, những việc khác không cần hắn phải bận tâm.
Sau khi bàn xong chuyện xuất bản, Trần Qua đưa Đường Tiểu về, quay lại thì gặp Nguyễn Tiểu Mỹ.
Từ sau buổi ăn nhậu say xỉn hai ngày trước, hai ngày nay Nguyễn Tiểu Mỹ cứ thấy Trần Qua ở công ty là có chút gượng gạo.
Dù sao hai người cũng là đối tác, công việc ở công ty vẫn phải trao đổi bình thường.
Hôm nay Nguyễn Tiểu Mỹ tìm Trần Qua là để bàn về việc quan trọng nhất của công ty trước mắt.
Nguyễn Tiểu Mỹ vào phòng làm việc của Trần Qua, Trần Qua thấy nàng đến cũng liền đứng dậy.
Nguyễn Tiểu Mỹ nói: "Ta hôm nay tìm ngươi là muốn thương lượng một chút về chuyện làm album cho Trần Ngọc Phác."
"Album?" Trần Qua hơi ngớ ra.
"Đúng vậy, bây giờ nàng đoạt giải nhất «Hoa Hạ Hảo Thanh Âm», đương nhiên phải thừa cơ ra album mới. Chúng ta ký hợp đồng với nàng thì phải có trách nhiệm, ngươi thấy có đúng không?"
Lời Nguyễn Tiểu Mỹ nói thật sự khiến Trần Qua hơi khó xử, những ngày qua bản thân hắn mải mê chuyện tình cảm nên có chút xao nhãng sự nghiệp, trái lại Nguyễn Tiểu Mỹ vẫn còn lo cho hoạt động của công ty.
Bây giờ Trần Ngọc Phác đang rất nổi tiếng, quả thực nên tranh thủ ra album cho cô ấy.
Nguyễn Tiểu Mỹ nói đúng, đã ký hợp đồng với người ta thì phải có trách nhiệm.
Tuy những chuyện này thường ngày không phải việc của Trần Qua và Nguyễn Tiểu Mỹ mà do nhân viên phụ trách phát triển nghệ sĩ trong công ty đảm nhận.
Nhưng hiện tại trong công ty mới chỉ ký hợp đồng với hai người, một là Trần Ngọc Phác, hai là Viên Dã. Viên Dã thì đóng phim, cũng đã có sắp xếp phim «Quỷ Thổi Đèn», còn Trần Ngọc Phác thì vẫn chưa có kế hoạch gì.
Vì thế lúc này làm album cho Trần Ngọc Phác là rất cần thiết.
"Nghe theo ngươi, đúng là phải làm album cho nàng."
Đối với một ca sĩ, album chính là tác phẩm của họ, giống như tác phẩm của một nhà văn trên mạng vậy.
Có tác phẩm rồi thì ra ngoài mới có thể tự tin nói mình là ca sĩ, chứ không thì cũng ngại.
Nguyễn Tiểu Mỹ nói: "Dạo gần đây công ty nhận được không ít bản demo ca khúc, bộ phận liên quan đã tập hợp và chuyển hết vào hòm thư của ngươi rồi, ngươi có thể nghe qua."
Trần Qua nghe vậy thì thấy lạ, nói: "Vậy gọi Trần Ngọc Phác đến, cùng nhau nghe thử."
Nguyễn Tiểu Mỹ gật đầu, quay ra ngoài gọi Trần Ngọc Phác vào.
Mấy ngày nay Trần Ngọc Phác cũng không tìm Trần Qua, giữa hai người vẫn còn có chút không tự nhiên.
Sau khi Trần Ngọc Phác vào, Trần Qua dịch ra một chút, nói: "Hai người ngồi đây, chúng ta cùng nghe."
Trần Ngọc Phác và Nguyễn Tiểu Mỹ ngồi xuống trước máy tính của Trần Qua, Trần Qua mở email, tìm thư mà bộ phận liên quan mới gửi.
Trong thư có hơn mười bài hát demo, Trần Qua bắt đầu nghe từ bài đầu tiên.
Bài đầu tiên tên là «Lời chúc muộn màng», của một người tên Thước Mộng Loan viết, cũng không nổi tiếng gì.
Trần Qua mở lên nghe, đây là một bài tình ca đơn giản, giai điệu bình thường, nhưng phần điệp khúc còn thiếu cảm xúc, có cảm giác nhịp điệu bài hát không thể kéo theo được tình cảm.
"Không được, bài này không ổn."
Chưa nghe xong Trần Ngọc Phác đã lên tiếng.
Trần Qua cũng thấy không được, bây giờ kiến thức nhạc lý của hắn cũng chỉ mới ở mức Sơ Cấp, cho nên đối với ca khúc, không bàn đến việc chuyên môn đánh giá hay dở thế nào, thì về mặt cảm thụ khi nghe, hắn vẫn có thể phân biệt được.
Bài hát này thật sự không hay lắm.
"Bài tiếp theo đi." Trần Qua nói.
Bài tiếp theo cũng là của một người không tên tuổi viết, phải nói là tất cả những ca khúc gửi đến đều do những người không tên tuổi viết, những người có tiếng trong giới thì chỉ khi nào được đặt hàng viết bài hát thì họ mới gửi đến.
Công ty của Trần Qua cũng không có đặt bài hát của ai cả.
Bài thứ hai tên «Bóng Hình», cũng là một bài tình ca, đại loại như một câu chuyện thầm mến.
"Lời thì cũng không tệ, nhưng nhạc dở quá, không đọng lại trong lòng."
Nghe được một phút, Trần Qua lắc đầu nói.
Trần Ngọc Phác và Nguyễn Tiểu Mỹ cũng gật đầu.
Rồi đến bài thứ ba, thứ tư...
Nghe liên tiếp hơn chục bài, Trần Qua vẫn chưa ưng bài nào.
Mấy bài hát này, có vài bài nghe cứ như kiểu nhạc thị trường, có bài thì có chút chất lượng nhưng lại không thể gọi là tác phẩm đỉnh cao được.
Trần Qua muốn làm album cho Trần Ngọc Phác thì bài nào cũng phải là tác phẩm xuất sắc, như vậy mới có thể một lần thành danh!
"Hay là chúng ta chi ít tiền, thuê người có chuyên môn viết ca khúc cho chúng ta thì sao?" Nguyễn Tiểu Mỹ nói, "Công ty chúng ta dù sao cũng mới thành lập, nhiều người còn chưa biết đến sự tồn tại của công ty. Nhưng ta nghĩ danh tiếng của Tiểu Ngọc cũng đủ để thu hút nhiều người muốn viết ca khúc."
Trong giới giải trí chỉ cần có tiền, thì việc tìm ca khúc hay để làm album cho nghệ sĩ là chuyện không hề khó.
Nhất là với Trần Ngọc Phác, một ca sĩ có thể kiểm soát tốt tất cả các phong cách, nhưng trong thời gian ngắn, dù có tiền cũng chưa chắc có thể tìm được ca khúc vừa ý. Hơn nữa nếu tìm người nổi tiếng viết mà không hài lòng cũng khó mà từ chối, như thể là không nể mặt họ.
Nghe Nguyễn Tiểu Mỹ đề nghị xong, Trần Qua không nhịn được nói: "Cầu người không bằng cầu mình, album mới của Tiểu Ngọc để ta viết."
Nguyễn Tiểu Mỹ và Trần Ngọc Phác nghe xong đều hết sức kinh ngạc.
Tuy cả hai đều biết Trần Qua có thể viết ca khúc, nhưng vì Trần Ngọc Phác cần tranh thủ thời gian để phát hành album, cần phải chạy đua với thời gian!
"Trần Qua, chúng ta biết ngươi có thể viết ca khúc, bài hát của ngươi cũng rất hay, nhưng... chúng ta muốn album của Tiểu Ngọc được hoàn thành trong vòng một tháng nữa." Nguyễn Tiểu Mỹ nói.
Trần Ngọc Phác cũng nói: "Tính ra 30 ngày, 10 bài hát, cứ ba ngày một bài... Chuyện này..."
Trần Qua biết hai người đang lo lắng điều gì.
Ba ngày một ca khúc, tốc độ đó thì chỉ khi có cảm hứng thì mới có thể làm được.
Nhưng phải viết liên tục 10 bài hát thì có chút khó tin!
Quan trọng hơn, hai người họ ngầm thừa nhận những bài hát mà Trần Qua viết đều rất chất lượng, có thể dùng làm album cho Trần Ngọc Phác!
Sao có thể được chứ!
Cho dù có tin vào tài năng của Trần Qua, nhưng vào lúc này, hai người họ đều không tin nổi.
Trần Qua đành phải nói: "Thời gian qua ta cũng viết được vài bài, chưa có dịp đưa cho Tiểu Ngọc, bây giờ rảnh rồi, cho ta chút thời gian, viết thêm vài bài nữa, có thể dùng được, chắc là không thành vấn đề."
Trần Qua vừa giảm độ khó cho mình một nửa, Nguyễn Tiểu Mỹ và Trần Ngọc Phác lúc này lại bán tín bán nghi.
Một tháng viết được 10 ca khúc chất lượng cao là điều không thể tưởng tượng được, chỉ cần viết được 5 bài thôi đã là phi thường lắm rồi.
Chẳng qua nếu người đó là Trần Qua thì có vẻ... vẫn có thể mong đợi được.
"Vậy thật sự giao cho ngươi đấy, không thuê người khác viết nữa hả?" Nguyễn Tiểu Mỹ xác nhận lại một lần.
"Ừm, có thể." Trần Qua nói.
Danh vọng của Trần Qua mấy ngày qua tăng vọt, trước đó thăng cấp kỹ thuật Trung y còn dư hơn 8 triệu, mới hai ngày mà Trần Qua đã có thêm hơn 10 triệu, giờ đã có gần 20 triệu danh vọng.
Trần Qua vốn định góp đủ 100 triệu danh vọng để thăng cấp Trung y lên cấp cao nhất, nhưng bây giờ xem ra album mới của Trần Ngọc Phác vẫn quan trọng hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận