Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 77: Quy hoạch (length: 7852)

Đầu năm mùng một sáng sớm, Trần Qua liền bị tiếng pháo bên ngoài đánh thức.
Trần Hải Long cũng thức dậy đốt pháo, Trần Qua không ngủ được nên cầm điện thoại di động lên lướt web.
Trong nhóm fan, đêm qua cũng rất náo nhiệt, liên tục phát lì xì, mọi người chúc tết nhau.
Trong nhóm fan này, ngoài chủ nhóm Nhất Tinh Nhất Ý và Chu Văn Lôi ra, những người khác đều không biết Trần Qua ở trong nhóm, nên dù họ cũng chúc Trần Qua năm mới vui vẻ, nhưng họ cho rằng Trần Qua không thấy được.
Thấy trong nhóm nhiều người chúc mình năm mới vui vẻ, tâm tình Trần Qua cũng khá lên nhiều.
Buổi sáng, sau khi dẹp hết pháo, Trần Qua lại ngủ một lúc mới rời giường.
Cha mẹ đã dậy sớm bận rộn.
Thạch Tuệ bảo Trần Qua ngồi ở phòng khách uống trà, sau đó bưng đồ ăn nhẹ cho Trần Qua.
"Đầu năm mùng một, ăn chút điểm tâm trước đã, ăn xong rồi mới ăn cơm sáng."
Trần Qua đành phải làm bộ uống chút trà, ăn chút điểm tâm.
Đang ăn thì Trần Hải Long và vợ cười ha hả đi tới, hai người đều cầm bao lì xì rất dày.
"Con trai, tới... Chúc mừng năm mới!" Trần Hải Long nói ngắn gọn.
Thạch Tuệ lại nhiều lời muốn nói hơn: "Con trai, mẹ chúc con sau này mạnh khỏe, mau mau vui vẻ, gặp phải chuyện gì khó khăn nhất định phải nói cho bố mẹ biết, chỉ cần bố mẹ còn ở đây..."
"Cuối năm rồi, nói gì vậy!" Trần Hải Long ngắt lời.
Thạch Tuệ ý thức được mình nói sai, cười nói: "Được, mẹ không nói nữa, con trai, nhận lấy."
Hai cái bao lì xì dày cộp được đưa đến trước mặt Trần Qua.
Trần Qua đứng lên, nhìn bao lì xì cũng rất cảm động, nói: "Ta 25 tuổi rồi, đáng lẽ ta phải lì xì cho hai người chứ."
"Trong mắt bố mẹ, con mãi mãi vẫn là mười tám tuổi!" Thạch Tuệ nói.
Trần Qua nghe xong, trong lòng xúc động, bước tới ôm lấy cha mẹ.
Trần Qua nhận bao lì xì, bao lì xì rất dày, chắc khoảng một vạn tệ.
"Cha, mẹ, hai người ngồi đi."
Trần Qua kéo cha mẹ ngồi xuống, sau đó rót trà cho họ.
"Hai người uống trà."
Vợ chồng Trần Hải Long cười ha hả nhận lấy trà, ăn điểm tâm.
Ăn một hồi, Thạch Tuệ nói: "Được rồi, ăn cơm sáng thôi."
Vừa nói, ba người cùng nhau bưng bữa sáng lên bàn.
Ngày thường mọi người buổi sáng đều ăn cháo, nhưng mùng một Tết thì ở đây không ai ăn cháo buổi sáng, mà bất kể là món gì đều phải bày lên bàn ăn, trông rất chính thức.
Trứng luộc trong nước trà, thịt viên, thêm đồ ăn kèm với mì.
Một số gia đình có thể có thêm bánh mì và mứt quả, nhưng nhà Trần Qua không mua những thứ đó.
Trần Qua nhìn hết mọi thứ, trong lòng nghĩ với người thế hệ trước, Tết vẫn là quan trọng nhất, mọi thứ đều phải thật chính thức.
Vừa ăn điểm tâm xong, thì thấy nhà Vưu Lộ đến chúc tết.
Hà Cầm còn mang theo rất nhiều đồ.
"Anh, chị dâu, chúc mừng năm mới!"
Vừa vào cửa Hà Cầm đã rất nhiệt tình hô lên.
Dù sao cũng là mùng một Tết, đối mặt với nhà Hà Cầm đến chúc tết, vợ chồng Trần Hải Long cũng không tiện trở mặt, đành phải khách khí tiếp đón.
Vừa uống hai ngụm trà, Hà Cầm đã kín đáo đưa cho Trần Qua một bao lì xì.
"Trần Qua à, chút lòng thành, con đừng chê."
Cha mẹ mình lì xì mình thì còn nói được, mình lớn ngần này còn nhận lì xì của người khác, nói thế nào cũng không hay.
Trần Qua đẩy bao lì xì lại, nói: "Con lớn thế này rồi, lì xì gì nữa, lại nói, chúng ta cũng không thân thiết lắm, bao lì xì này con không dám nhận."
"Sao lại không thân thiết, ở bên ngoài cô vẫn luôn nói con là cháu cô mà."
"Đó là lúc con nổi tiếng rồi chứ."
Hà Cầm hơi lúng túng, nói: "Chuyện đã qua, cô không nhắc nữa."
"Có thể không nhắc đến, nhưng mà bao lì xì của cô vẫn nên cầm về đi thôi." Trần Qua nói.
Vợ chồng Trần Hải Long cũng nói: "Cô cầm về đi, không hợp lý." Hà Cầm hết cách, cuối cùng mới cầm bao lì xì về.
Uống chút trà, không khí mới dễ chịu hơn một chút.
Mở TV lên, đang phát lại chương trình Xuân Vãn đêm qua.
Hà Cầm xem TV nói: "Chương trình Xuân Vãn ở trường quay thật nhạt nhẽo, từng người một dáng vẻ cũng khó coi, cũng làm minh tinh được sao, không phải cô tự khen đâu, nhà ta Lộ Lộ lên TV, còn đẹp hơn bọn họ."
Vưu Lộ đứng bên cạnh nghe thấy thế, có chút đỏ mặt nói: "Mẹ, đừng nói lung tung."
Hà Cầm nói: "Đây đều là người trong nhà cả, không sao, ở bên ngoài cô chắc chắn không nói thế, bọn này quả thực không bằng con."
"Không phải cứ đẹp là có thể lên Xuân Vãn, người ta phải có tiết mục mới được lên chứ."
Hà Cầm thở dài, nói: "Nếu như một năm nào đó lại có con được lên Xuân Vãn, cô cũng mãn nguyện rồi."
Trần Hải Long khách sáo một câu: "Biết rồi."
"Thấy không, cậu của con cũng thấy con làm được đấy." Hà Cầm nói.
Trần Hải Long đã nói vậy, Vưu Lộ tự nhiên không tiện phản bác, chỉ là không nói gì.
"Cô nói con, bây giờ gọi điện cho cô Dương đi, bảo cô ấy đến nhà mình ăn tết, cô ấy ở Hàng Thành một mình ở khách sạn, quá buồn."
Hà Cầm vừa nói xong, sợ vợ chồng Trần Hải Long không biết cô Dương là ai, liền giải thích: "Anh, chị dâu, hai người có biết Dương Vũ Giai không, bạn thân của Lộ Lộ đó."
Vợ chồng Trần Hải Long biết rất ít về giới giải trí, đều lắc đầu.
Vưu Lộ nói: "Hôm qua con đã gọi cho sư tỷ Dương rồi, chị ấy có việc, không đến được."
Thạch Tuệ nói: "Đại minh tinh cũng không tiện, ... cuối năm còn phải chạy đôn chạy đáo."
"Cô thì mong Lộ Lộ chạy đôn chạy đáo ngoài kia ấy, tiếc là bây giờ con bé mới vào nghề, chưa có việc gì." Hà Cầm vừa nói vừa nhìn Trần Qua, nói: "Trần Qua, cô em con bây giờ cũng vào giới giải trí rồi, con có gì tốt nhớ phải nhớ đến nó nhé."
Trần Qua nhàn nhạt nói: "Cô quá coi trọng cháu rồi, cháu làm gì có gì tốt."
"Con đừng khiêm tốn, cô Dương hôm đó đều nói với cô chú, nói con giao thiệp rộng trong giới."
Trần Qua biết, nếu không phải trước đây đã khuếch trương cho mình, nhà Hà Cầm cũng sẽ không chạy đến nịnh hót mình thế này.
"Dù có gì tốt, cũng phải xem bản thân có đủ năng lực để tiếp nhận không đã." Trần Qua nói, "Cháu thấy bây giờ Vưu Lộ có lẽ không cần cơ hội việc làm, mà cần học tập bài bản, cô chú nên để công ty hoạch định cho tốt."
Hà Cầm nghe vậy nói: "Học tập đương nhiên là phải học rồi, nhưng có thể vừa làm vừa học mà, Lộ Lộ năm nay 23 tuổi rồi, sang năm là 24 rồi, nó đang ở độ tuổi đẹp nhất, không thể cứ đóng cửa học được, không khéo học xong thì già mất rồi."
Trần Qua thở dài, không nói gì nữa.
Rõ ràng Hà Cầm muốn cho Vưu Lộ làm minh tinh, nhưng dù Vưu Lộ xinh đẹp, nhưng nếu đặt trong đám đông minh tinh thì cũng không tính là đặc biệt nổi bật, bây giờ công ty chịu nâng đỡ, có lẽ dựa vào nhan sắc còn có thể thu hút chút nhân khí, nhưng vài năm nữa thôi thì đường của Vưu Lộ về sau sẽ chẳng còn gì.
Đề nghị của Trần Qua là mong Vưu Lộ học hành tử tế, trở thành một diễn viên thực thụ.
Nhưng rõ ràng đề nghị của Trần Qua, Hà Cầm không tiếp thu, đứng ở góc độ của cô ấy mà nói, cũng không thể nói là cô ấy sai, chỉ là Trần Qua cảm thấy tầm nhìn của cô ấy không đủ xa.
Vưu Lộ ở bên cạnh, nghe những lời Trần Qua nói, dường như lại có chút tiếp thu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận