Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 94: Phú quý hiểm trung cầu (length: 8123)

Bảo Quốc Bình rất do dự.
Một bên là chủ đề cùng tỷ lệ người xem, là thứ bây giờ mình cần nhất.
Một bên là quan hệ xã giao không xác định, là thứ mình sợ nhất giẫm phải bom mìn.
Việc lựa chọn thật là khó khăn.
Phương Cương nói cũng không sai, cơ hội khó có được, báo cáo ra ngoài, nếu thật sự đắc tội mối quan hệ phía trên, liền nói không biết rõ thân phận của Trương Bác là được, đây đúng là một cái cớ không tệ.
Dù sao Trương Bác lại không phải đại minh tinh, không nhận biết hắn nhiều hơn nhiều, nếu không phải Hoàng Khắc Lực là người chủ trì trong đài, có quan hệ không tệ với Bảo Quốc Bình, Bảo Quốc Bình cũng sẽ không biết tin tức này.
"Hiện giờ sắp đến giờ cơm tối rồi, đi phỏng vấn nữa cũng không kịp nữa." Bảo Quốc Bình nói.
"Không cần, hôm qua nhóm chụp ảnh của chúng ta đã quay rất nhiều video rồi, thực tế tiền nhân hậu quả đều có cả, chúng ta chỉ dùng một phần nhỏ thôi, nếu hôm nay bản tin lên sóng, chúng ta đem video đã quay hôm qua biên tập lại một bản, lược qua mối quan hệ trước sau, sau đó đưa cho tin cuối ngày để phát sóng."
Bảo Quốc Bình nghe được tin này, thậm chí có chút tiếc nuối.
Nếu không có tin tức, mình cũng không cần khổ não, không cần đưa ra lựa chọn, bây giờ lại phải để mình làm ra một lựa chọn khó khăn.
"Tối qua chúng ta đưa tin hàm hồ suy đoán, chỉ nói nam tử ôm mèo kia dẫn người đập phá quán sự tình, còn về nguyên nhân, cũng chỉ là một câu tranh chấp nhãn hiệu, cuối cùng hai bên lùi một bước thì giải quyết xong rồi, không ngờ khán giả lại hứng thú lớn như vậy."
Phương Cương nói, trong lời nói tràn đầy ý khuyên nhủ.
Bảo Quốc Bình với hắn không giống nhau, xảy ra vấn đề Phương Cương không việc gì, Bảo Quốc Bình sẽ bị dẫn dắt để chửi, thậm chí nghiêm trọng hơn.
Phương Cương thấy Bảo Quốc Bình không nói lời nào, cũng không thúc giục, cứ nhìn Bảo Quốc Bình, chờ hắn ra lệnh.
Bảo Quốc Bình tâm phiền ý loạn, click chuột vào máy tính, hắn muốn xem mọi người trong diễn đàn nói gì.
Đột nhiên, Bảo Quốc Bình thấy trên top hot search cuối cùng, có một cái hot search.
Nam tử đầu đường đập phá quán bài trí hoành hành.
Bảo Quốc Bình nhấp vào xem, quả nhiên chính là video chương trình của mình.
Nhất thời, Bảo Quốc Bình liền hạ quyết tâm, hắn vỗ đùi, nói: "Sắp xếp, buổi tối tin tức lập tức lên sóng cho ta!"
"Còn nữa, lập tức tìm phóng viên, đi phỏng vấn nam tử ôm mèo kia cùng hai người còn lại, nhất định phải đào cho ta ra một số tin tức có giá trị!"
Bảo Quốc Bình làm tin cuối ngày của kênh dân sinh Giang Ninh gần mười năm, đây vẫn là lần đầu tiên làm được một tin gây bão như vậy!
Bảo Quốc Bình mặc kệ cái gì là nhất phú nhì bổ gì đó, dù sao cũng không liên quan đến chương trình của mình.
Huống chi, mình cũng có thể rút lui an toàn, nói không biết rõ, phú quý hiểm trung cầu!
Bản tin quyết định lên sóng!
.
.
Buổi chiều Lý Mỹ lần đầu tiên chủ trì trò chơi nhập vai kết thúc, Trần Qua mới biết được, mình lại lên hot search, chả trách danh vọng của mình lại đột nhiên tăng vọt.
Mặc dù giống lần trước, vẫn là một hot search chót bảng, nhưng lần này không phải như lần trước gần nửa đêm mới lên, mà là gần giờ tan tầm bình thường mới lên, số lượng người xem rõ ràng nhiều hơn lần trước một chút.
Hơn nữa vừa tiễn đám người chơi buổi chiều xong, liền có phóng viên kênh dân sinh đến.
Vừa nhìn là phóng viên, muốn đến phỏng vấn, Tôn Vân Tôn Lộ hai người kích động lắm rồi, bắt đầu chưng diện lên.
"Xin hỏi ông chủ của các ngươi có ở đây không?" Phóng viên hỏi.
Tôn Vân Tôn Lộ biết phóng viên tìm Trần Qua, vội nói: "Có, anh muốn phỏng vấn hắn sao?"
Phóng viên cũng rất kích động, nói: "Đúng đúng, làm phiền hai người gọi ông chủ của các bạn ra một chút, tôi phỏng vấn một chút, sẽ không mất nhiều thời gian đâu."
Nguyễn Tiểu Mỹ biết rõ Trần Qua chưa chắc muốn bị phỏng vấn, vì thế nói: "Tôi chính là ông chủ ở đây."
Phóng viên nhìn Nguyễn Tiểu Mỹ, mỉm cười nói: "Tôi muốn phỏng vấn ông chủ nam ôm mèo hôm qua."
"Hắn không có ở đây." Nguyễn Tiểu Mỹ nói.
Phóng viên ngẩn người, nhìn về phía Tôn Vân Tôn Lộ.
Tôn Vân Tôn Lộ tự nhiên cũng hiểu, Tôn Vân nói: "Tôi tưởng anh hỏi là đại lão bản của chúng tôi, cô ấy ở đây này."
"Nếu anh muốn phỏng vấn hắn, tôi giúp anh hỏi xem nhé." Nguyễn Tiểu Mỹ nói.
Phóng viên bận bịu khách khí nói: "Được, cảm ơn." Nguyễn Tiểu Mỹ nhắn tin cho Trần Qua: "Có phóng viên muốn phỏng vấn anh, anh có muốn ra mặt không?"
Trần Qua trốn trong phòng, trả lời: "Không đi!"
Mặc dù lên sóng có thể kiếm được một ít danh vọng, nhưng Trần Qua tạm thời không quá muốn lên sóng, so với những trải nghiệm trong làng giải trí trước kia, khiến Trần Qua không quá muốn đối mặt với ống kính.
Nguyễn Tiểu Mỹ nhận được tin nhắn của Trần Qua, xin lỗi nói: "Anh ấy không có thời gian."
Vừa nói, Nguyễn Tiểu Mỹ kéo Chu Hải Nguyên lại, nói: "Hôm qua là hắn đá bảng hiệu, anh phỏng vấn hắn đi."
Phóng viên kia có chút không cam tâm, nói: "Có thể cho tôi phương thức liên lạc của ông chủ nam không, tôi sẽ nói chuyện với anh ta, chúng tôi sẽ không làm mất nhiều thời gian của anh ta đâu, hơn nữa phỏng vấn của chúng tôi còn có thể quảng cáo cho cửa hàng của các bạn đấy."
Nguyễn Tiểu Mỹ nói: "Hắn không muốn, chúng tôi cũng không có cách nào."
Phóng viên có chút thất vọng, nhưng thấy Chu Hải Nguyên và Lâm Tư đều có ở đó, nghĩ bụng cứ phỏng vấn hai người bọn họ trước.
Kết quả ống kính vừa hướng về phía Lâm Tư, Lâm Tư liền nhíu mày, ánh mắt sắc bén liếc qua ống kính.
"Tôi không nhận phỏng vấn." Lâm Tư nói.
Phóng viên bị ánh mắt sắc bén của Lâm Tư dọa hết hồn, đành phải quay sang Chu Hải Nguyên.
Chu Hải Nguyên làm việc không ra hồn hôm nay, bị Trần Qua đẩy ra mặt ngoài, chụp ảnh chung, . . tiếp nhận phỏng vấn.
Đang nói thì người của tòa báo Giang Ninh cũng tới.
Tin tức địa phương lên hot search, người của tòa báo đương nhiên cũng nghe tin đến.
Nhưng giống như đài truyền hình, bọn họ cũng chỉ phỏng vấn được Chu Hải Nguyên.
Buổi chiều, theo hot search có càng nhiều người xem và thảo luận, càng ngày càng có nhiều phóng viên tới.
Nhưng Trần Qua đều đóng cửa không gặp.
Trong một thời gian ngắn, hình tượng vốn thần bí của Trần Qua, trong lòng bọn họ lại càng thêm thần bí.
.
Các phóng viên hỏi han một số vấn đề với Chu Hải Nguyên và Nguyễn Tiểu Mỹ xong thì hậm hực rời đi.
Trần Qua mới cuối cùng đi ra ngoài.
Mọi người đối với việc Trần Qua không muốn đối mặt với ống kính cũng không thấy kỳ quái, dù sao Trần Qua hủy khuôn mặt, người như vậy không muốn đối mặt ống kính thì cũng có thể lý giải.
"Trần Qua, cậu nổi rồi, nhiều người tìm cậu quá, cả phóng viên nữa."
"Đúng vậy, ngưỡng mộ cậu chết đi được."
"Cậu sẽ không thành người nổi tiếng đầu tiên bên cạnh tôi đấy chứ?"
"Thế thì chúng ta cũng được thơm lây rồi."
"Tôi phải nói là, nhiều người đến phỏng vấn Chu Hải Nguyên như vậy, Chu Hải Nguyên mới là người nổi danh."
"Đúng nha, Chu Hải Nguyên, khao khách đi."
Mọi người cười nói vui vẻ, Chu Văn Trung không nói gì, hắn là người duy nhất biết rõ thân phận của Trần Qua ở đây, khi người khác trêu đùa thì trong lòng hắn lại thấy chua xót thay Trần Qua.
Chu Hải Nguyên thì có chút ngượng ngùng, hắn nói: "Mọi người buổi tối ăn gì, tôi khao được không?"
Sau đó mấy người liền bắt đầu thảo luận buổi tối ăn gì.
Đến giờ ăn tối, video Trần Qua đập quán cũng tụt khỏi hot search.
Lần này, thời gian Trần Qua xuất hiện trên hot search không chênh lệch lắm, đều là khoảng một tiếng, nhưng lần này so với lần fan group giải tán của Trần Qua mấy tháng trước, danh vọng kiếm được cao hơn một chút.
Bây giờ danh vọng tổng cộng của Trần Qua đạt đến 25 vạn 8763.
============================INDEX==
Bạn cần đăng nhập để bình luận