Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 63: Ngươi đủ rồi (length: 8026)

Vưu Lộ gọi Trần Qua một tiếng, vốn là ngồi ở ghế sofa quay lưng về phía cửa lớn, người con gái kia cũng chợt quay đầu lại.
Trần Qua vừa rồi thấy bóng lưng kia đã cảm thấy có chút quen thuộc, bây giờ nữ sinh kia xoay đầu lại, Trần Qua nhìn một cái, hai người đều ngẩn ra.
Bởi vì, cô nữ sinh này Trần Qua quen biết!
Không chỉ quen biết, còn từng rất thân mật.
Người này chính là Dương Vũ Giai, bạn gái cũ của Trần Tinh Vũ!
Lần trước ở Giang Ninh, sau khi rời khỏi nhà Trần Qua, Trần Qua và nàng cũng không có liên lạc gì, không ngờ ở đây lại gặp nhau.
Trần Qua nhất thời cảm thấy thế giới này thật nhỏ.
Trần Qua và Dương Vũ Giai hai người ngơ ngác, Vưu Lộ cũng đang quan sát Trần Qua.
Chỉ có Trần Tĩnh, nghe Vưu Lộ vẫn còn gọi Trần Qua là "Tinh Vũ ca ca", cảm thấy đặc biệt chói tai.
Đối với Vưu Lộ, Trần Tĩnh không khách khí, trút hết bực tức từ chuyện Hà Cầm lên đầu Vưu Lộ.
"Ngươi gọi nhầm người rồi, anh trai ta bây giờ tên là Trần Qua, đừng có gọi lung tung, hơn nữa đừng có gọi thân mật như vậy, anh trai ta với nhà ngươi sớm đã chẳng còn thân thích gì."
Hà Cầm nghe Trần Tĩnh nói vậy, cũng có chút khó chịu, nói: "Đúng vậy, Tinh Vũ lúc đó xuất sắc lắm, chúng ta làm sao mà với tới được."
Hà Cầm vừa nói vậy, mặt Vưu Lộ đỏ bừng vì xấu hổ.
Lúc trước Hà Cầm sai người đi hỏi Trần Tinh Vũ có muốn yêu đương với mình không, cô cũng biết rõ, mà lúc đó chính cô cũng đã bằng lòng.
Bây giờ nghĩ lại, cũng còn may là ban đầu Trần Qua không đồng ý, nếu không, bây giờ cô không biết làm sao đối mặt với Trần Qua rồi.
Nghe Trần Tĩnh nói vậy, Vưu Lộ biết Trần Tinh Vũ đã đổi tên, vì thế sửa lời: "Trần Qua, anh trai."
Thấy Vưu Lộ cung cấp cho mình danh vọng màu lục, Trần Qua đối với Vưu Lộ cũng không có gì không vừa ý, nghe nàng gọi mình, cũng không nhìn lại Dương Vũ Giai mà khách sáo đáp: "Ừm, nghe nói dạo gần đây cô đã ký hợp đồng với công ty giải trí."
Vưu Lộ nhìn mẹ mình: "Ừ, mới ký cách đây hai ngày."
Trần Tĩnh cười lạnh nói: "Khó trách Hoa Ngu chẳng ra gì."
Đang nói, thì thấy cha của Vưu Lộ là Càng Quốc Sáng choàng tạp dề, cười ha hả từ nhà bếp đi ra, bất quá khi thấy Trần Qua, nụ cười trên mặt Càng Quốc Sáng thu lại, ánh mắt của hắn nghi ngờ nhìn chằm chằm Trần Qua một hồi.
"Thằng nhóc nhà họ Trần?" Càng Quốc Sáng nói.
Hà Cầm nói: "Đúng đó, chính là Tinh Vũ, mang khẩu trang nên không nhận ra à?"
"Đến từ Càng Quốc Sáng danh vọng +1."
Hận ý màu đen.
Trần Qua thấy Càng Quốc Sáng đối với mình tràn đầy hận ý, ngược lại không hề nghĩ đến.
Sắc mặt Càng Quốc Sáng thay đổi trong nháy mắt, hắn lo lắng liếc nhìn Dương Vũ Giai đang ngồi trên sofa, hạ giọng nói với Hà Cầm: "Dẫn nó tới nhà làm gì, không biết nhà đang có khách à!"
Hà Cầm cười nói: "Chỉ là muốn cho bọn họ thấy chúng ta có một đại minh tinh đấy thôi, để bọn họ khỏi không tin."
Trần Tĩnh nghe vợ chồng Hà Cầm nói chuyện, cũng tò mò nhìn về phía Dương Vũ Giai đang ngồi trên sofa.
Nhưng lúc này Dương Vũ Giai đã quay mặt đi rồi.
Trần Qua thấy Dương Vũ Giai ở trong phòng, cũng không có ý định đi vào, dù sao cũng có chút lúng túng, nên định rời đi.
Đáng tiếc, Hà Cầm dường như nắm được cơ hội ngàn năm có một, không quan tâm khách đang lúng túng trong phòng khách, kéo Trần Qua vào nhà.
"Vị này là cô Dương Vũ Giai, hai đứa chắc biết nhau nhỉ."
Hà Cầm nhà có đại minh tinh, hận không thể cả trấn đều biết, nhưng minh tinh lại không vui, nên Hà Cầm chỉ có thể kéo Trần Qua người từng làm trong giới tới.
Thật ra Hà Cầm không thực sự tò mò liệu bọn họ có quen biết không, Hà Cầm chỉ muốn mượn miệng bọn họ, để bọn họ truyền ra ngoài rằng nhà mình có đại minh tinh tới chơi.
Đương nhiên, để Trần Qua nhìn thấy nhà mình đã leo lên được quan hệ với đại minh tinh, trong lòng Hà Cầm có một loại khoái cảm.
"Cô Dương có thể coi là ân nhân của chúng ta đó, chính là cô ấy giới thiệu Lộ Lộ nhà ta vào công ty bọn họ."
Hà Cầm kéo Trần Qua, cười ha hả nói với Dương Vũ Giai: "Cậu này coi như là cháu trai của ta đó, trước kia cũng là đại minh tinh, tên là Trần Tinh Vũ, không biết cô có quen không?" Hà Cầm dù sao cũng là phụ nữ trung niên, về scandal bát quái của giới giải trí không rành, nên mới hỏi như vậy.
Nhưng Vưu Lộ hiển nhiên rất xấu hổ, kéo Hà Cầm ngăn không cho bà nói tiếp.
Nghe Hà Cầm hỏi vậy, Dương Vũ Giai không trả lời, vẫn nhìn Trần Qua.
"Đến từ Dương Vũ Giai danh vọng + 1."
Cũng là đau lòng màu lục.
Hà Cầm thấy Dương Vũ Giai và Trần Qua đều không nói gì, cười nói: "Cô Dương, có phải do nó đeo khẩu trang nên cô không nhận ra không? Tinh Vũ, tháo khẩu trang xuống đi chứ?"
Trần Tĩnh nghe không lọt nữa, giận dữ gọi thẳng tên: "Hà Cầm, bà đủ rồi đó!"
Hà Cầm lườm Trần Tĩnh một cái, sau đó lại nhìn về phía Trần Qua.
"Tinh Vũ à, con gặp chuyện lớn như vậy, chúng ta ở xa quá, cũng không đến thăm con được, cũng không biết thương thế của con nặng đến mức nào, đây đều là người nhà, con tháo khẩu trang xuống, để chúng ta nhìn cho kỹ."
Vưu Lộ cũng nghe không nổi nữa, hơi tức giận gọi: "Mẹ, mẹ làm cái gì vậy!"
Hà Cầm hôm nay tâm tình rất tốt, nghe Vưu Lộ nói vậy cũng không hề tức giận, cười ha hả nói với Dương Vũ Giai: "Ta chỉ là quan tâm đến vết thương của Tinh Vũ thôi mà, nhìn một chút có sao đâu."
Hà Cầm vừa nói vừa thấy Trần Qua dường như không có ý tháo khẩu trang, thậm chí đưa tay định tự mình động thủ tháo.
Hành động này của Hà Cầm chính là muốn làm nhục Trần Qua, trả thù chuyện cũ.
Hà Cầm hành động rất đột ngột, bản thân Trần Qua yếu ớt, lại bị Hà Cầm kéo vào phòng, hai tay còn bị Hà Cầm kìm lại, trong chốc lát căn bản không có cách nào né tránh.
Trần Tĩnh cũng không ngờ Hà Cầm lại quá đáng như vậy, nhất thời căn bản không kịp phản ứng.
Chỉ thấy ngón tay Hà Cầm sắp chạm vào khẩu trang trên mặt Trần Qua, thì một cánh tay ngọc đưa tới, nắm chặt tay Hà Cầm.
Người bắt tay Hà Cầm chính là Dương Vũ Giai.
Lúc này trên mặt Dương Vũ Giai đã nhíu mày, trong mắt thậm chí có chút tức giận.
Hà Cầm hơi ngớ ra, không hiểu nhìn Dương Vũ Giai.
Dương Vũ Giai quay sang nhìn Vưu Lộ: "Đây là cái cô nói, nhà cô với nhà Trần Tinh Vũ thân như người một nhà hả?"
Vưu Lộ ngẩn ra, thật muốn khóc, nàng biết rõ scandal của Dương Vũ Giai với Trần Qua.
Vưu Lộ và Trần Tĩnh đồng thời đưa tay, đẩy Hà Cầm ra.
Đặc biệt là Trần Tĩnh, ra sức rất mạnh, Hà Cầm loạng choạng, ngã xuống đất.
Hà Cầm vừa rồi còn tươi cười, nhưng lúc này cũng có chút ngây dại.
Chồng Hà Cầm là Càng Quốc Sáng dĩ nhiên cũng không nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, hắn thấy Trần Tĩnh đẩy vợ ngã, liền mắng: "Trần Tĩnh, con làm cái gì vậy hả!"
Vừa nói Càng Quốc Sáng liền muốn xông lên động tay động chân.
Kết quả Vưu Lộ khóc lên, hét lớn: "Ba, mẹ, đủ rồi!"
Càng Quốc Sáng và Hà Cầm đều ngẩn ra, không hiểu tại sao con gái lại kích động như vậy.
Lúc này Dương Vũ Giai cũng rất xấu hổ, nàng nhìn Trần Qua, trong mắt tràn đầy vẻ đồng cảm.
Theo Dương Vũ Giai, Trần Qua coi như là bị Hà Cầm bắt nạt và làm nhục, mặc dù bản thân Trần Qua nhìn thì có vẻ không tức giận gì, nhưng với Dương Vũ Giai, người từng là bạn gái, bây giờ còn xem Trần Qua như bạn mà nói, nàng hoàn toàn không thể chấp nhận được việc có người trực tiếp khi dễ bạn mình như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận