Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 174: Không quân tử không dưỡng nghệ sĩ (length: 8284)

Diễn đàn trên không trung.
Hôm nay, sau khi «Quỷ Xuy Đăng» đăng chương đơn lúc muộn, trên diễn đàn cũng bắt đầu có rất nhiều người thảo luận.
Mọi người quan tâm, đương nhiên vẫn là tình hình đặt mua đầu tiên sau khi «Quỷ Xuy Đăng» được đăng.
"«Quỷ Xuy Đăng» lên kệ lúc muộn rồi, toàn bộ mạng là sách mới đứng nhất, thu được một trăm ngàn lượt lưu trữ."
"Mọi người thử đoán xem thành tích đặt mua đầu tiên của «Quỷ Xuy Đăng» đi, ta đoán 8000."
"8000 ít quá, ít nhất mười ngàn!"
"Mười ngàn lượt đặt mua đầu quá khoa trương, chỉ một trăm ngàn lượt lưu trữ thôi mà, tỷ lệ 10 so với 1 lượt đặt mua như vậy, chỉ có những tiểu thuyết nào kẹt ở cao trào mới có thể miễn cưỡng đạt được."
"Ta cũng cảm thấy mười ngàn không thể nào, 8000 còn có chút cao, nhật hoạt của Mây Trung Văn Võng so với Mực Trấp Trung Văn Võng còn ít hơn một bậc, trong tình huống như vậy, chắc không có cách nào phá kỷ lục đặt mua đầu của Mực Trấp Trung Văn Võng đâu."
"Nhật hoạt của Mây Trung Văn Võng gần đây phồng lên không ít, Mực Trấp Trung Văn Võng thì ngược lại có chút giảm, phỏng chừng cũng chạy sang xem «Quỷ Xuy Đăng» rồi, bây giờ nhật hoạt của Mực Trấp Trung Văn Võng chắc cũng chỉ bằng 1.5 lần Mây Trung Văn Võng thôi."
"Đó là Đính Đái Hoa Linh đấy, đại thần có số có má trên toàn mạng, không phải kiểu tiểu đại thần như Tầm Mật Tặc đâu, đừng nghĩ 8200 lượt đặt mua đầu dễ dàng thế, ta thấy nhiều sách tỷ lệ đặt mua đầu thất bại rồi, sách «Quỷ Xuy Đăng» này đại khái 5000 lượt đặt mua đầu là không sai lệch lắm."
"«Quỷ Xuy Đăng» mở đầu phần mới rồi, không phải là điểm cao trào, tỷ lệ 20 so với 1 lượt đặt mua đầu có vẻ đáng tin hơn đấy, ta cũng đoán khoảng 5000."
...
Đại đa số mọi người cũng đều đoán lượt đặt mua đầu của «Quỷ Xuy Đăng» của Trần Qua là khoảng 5000.
Đừng thấy 5000 lượt đặt mua đầu, đó cũng đã là phá kỷ lục website Mây Trung Văn Võng rồi.
Một người mới, cuốn sách đầu tiên, liền được mọi người nhận định có thành tích như vậy, đã là rất giỏi.
Bất quá, Trần Qua không có cảm giác gì, rất sớm đã gõ xong hai chương, chờ đến khi chương VIP buổi trưa xuất hiện, liền trực tiếp đăng tải.
Sau khi Trần Qua đăng xong thì không để ý nữa.
Bất quá đến lúc ăn cơm trưa, Trần Qua nghe thấy Tôn Vân và Tôn Lộ vừa ăn cơm vừa cầm điện thoại xem.
"Tỷ, hôm nay tác giả lên kệ, chúng ta cũng thưởng cho tác giả chút đi." Tôn Lộ đột nhiên nói.
Tôn Vân gật đầu nói: "Được đó, thưởng... Một trăm tệ nhé?"
"Ừ, được!"
Hai người vừa nói vừa đặt đũa xuống, hai tay thao tác.
Trần Qua nghe thấy vậy, trong lòng nghĩ các ngươi hai người làm thuê, lại thưởng cho ông chủ, thế tính là cái gì chứ, vội vàng nói: "Không cần!"
Tôn Vân và Tôn Lộ hai người ngẩn ra, nhìn về phía Trần Qua: "Trần Qua, cái gì không cần?"
Trần Qua mới biết mình suýt chút nữa thì lộ rồi, ho khẽ một tiếng nói: "Xem tiểu thuyết còn phải thưởng à? Thế không phải là lãng phí tiền sao."
"Thỉnh thoảng ủng hộ tác giả một chút, rất bình thường mà." Tôn Lộ nói.
"Không quân tử không nuôi được nghệ sĩ." Tôn Vân nói.
Trần Qua ngược lại không phát hiện, hai người này ý thức bản quyền còn khá mạnh.
"Đặt mua là được rồi, không cần phải thưởng đâu."
Tôn Vân nghe Trần Qua nói như vậy, bỗng nhiên mắt sáng lên, cười nói: "Trần Qua, quả nhiên người làm văn nghệ đều rất cao ngạo đấy, cái vị tác giả này trước kia cũng đăng chương đơn nói không cần đánh phần thưởng mà."
"Đúng nga, ta còn nhớ là lúc trước có đăng một chương nói rồi đâu, quả nhiên đều là dân làm văn nghệ." Tôn Lộ cười nói.
Trần Qua có chút xấu hổ, nói: "Ta nghe các ngươi nói vậy, tác giả đó phỏng chừng có tiền đấy, người ta còn có tiền hơn các ngươi, các ngươi thưởng làm gì chứ?"
Tôn Vân và Tôn Lộ nghe xong thì cười ha ha: "Nghe quả thật là buồn cười mà, người nghèo thưởng cho người giàu."
"Ừ, nhưng mà nếu ai cũng nghĩ vậy, chẳng phải là tác giả muốn chết đói hay sao, chúng ta thích cuốn tiểu thuyết này thì mới thưởng cho hắn chứ."
"Đúng rồi, Trần Qua, chúng ta giới thiệu cho cậu xem, cậu xem chưa?"
Trần Qua lắc đầu: "Ta không xem văn học mạng."
Trần Qua trong lòng bồi thêm một câu: "Ta viết văn học mạng."
"Ai, vậy thì tiếc quá."
Trần Qua thấy hai người bọn họ vẫn đang thao tác trả tiền, không nhịn được nói: "Các ngươi thật sự thưởng đấy à?"
"Đương nhiên rồi, một trăm tệ có là gì đâu,"
"Lúc trước chúng ta còn theo đuổi thần tượng, mỗi tháng đều tốn mấy ngàn tệ ấy chứ."
Trần Qua nghe vậy, tâm tính lập tức thả lỏng: "Vậy thà cho mấy minh tinh Mân quốc Hàn quốc kia còn không bằng thưởng cho... tác giả của đất nước chúng ta."
Trần Qua vừa nói xong, Tôn Vân và Tôn Lộ hai người nở nụ cười.
Sau đó điện thoại của Trần Qua liền hiển thị nhận được tiền thưởng của hai người, mỗi người một trăm đồng.
Trần Qua nhìn Tôn Vân và Tôn Lộ một chút, hai người bọn họ giống như đang tự bình luận.
Trần Qua lướt xem thử, vừa tải lại trang thì thấy bình luận của hai người.
Vân Vân Thật Đáng Yêu: "Theo dõi lâu rồi, quá hay luôn, tác giả đại đại viết rất hay, cố gắng lên nha!"
Lộ Lộ Cũng Có Thể Yêu: "Rất thích quyển sách này u, tác giả đại đại bao giờ bạo chương thế, hoặc là có group fan chưa?"
Trần Qua đọc xong bình luận của hai người thì cảm thấy có chút buồn cười, bây giờ Trần Qua vẫn chưa muốn lộ thân phận, dù sao còn phải kiếm danh vọng nữa mà.
Nhưng mà bị hai người họ thưởng, Trần Qua cũng cảm thấy có chút áy náy, ngượng ngùng.
Đường đường là ông chủ mà lại bị hai cô bé thưởng, luôn cảm thấy kỳ quặc.
Kết quả là Trần Qua đi ra ngoài, ở bên ngoài mua một ít đồ ăn vặt, trà sữa, cà phê, pizza, hết mấy trăm tệ, mang về cửa tiệm, cùng mọi người cùng nhau chia.
Coi như là mình trả lại tiền cho các nàng đi.
Trần Qua đương nhiên sẽ không chỉ cho hai chị em Tôn Vân Tôn Lộ, người chủ trì trong tiệm với Hàn Tuyền và Chu Văn Trung, mỗi người đều có phần.
Tôn Vân Tôn Lộ đương nhiên không rõ Trần Qua đây là trả lại ân huệ cho các nàng, ăn trưa gần một nửa thì ngừng, ăn đồ ăn Trần Qua mua, mấy người đều rất vui vẻ.
Trần Qua thậm chí còn nghe thấy Tôn Vân và Tôn Lộ đang tự giới thiệu «Quỷ Xuy Đăng» cho Hàn Tuyền, khiến Trần Qua có chút buồn cười.
Hai chị em Tôn Vân và Tôn Lộ, khi mới đầu tự mình vào nhà ma, hai người họ có thái độ rất bình thường với mình, nhưng sau khi sống chung lâu như vậy, Trần Qua phát hiện mặc dù hai người bọn họ có thích văn hóa Hàn Nhật, nhưng mà nhìn chung, vẫn là hai cô gái khá tốt.
Chỉ có thể nói các nàng mới là hình ảnh của đa số nữ sinh Hoa Điều, mọi người đều bị văn hóa nước ngoài xâm nhập tẩy não, nhưng thật ra về bản chất, người ở đây cũng không khác gì người ở địa cầu.
Trần Qua đối với sự trỗi dậy của văn hóa Hoa Điều trong tương lai dần dần có thêm chút tự tin.
Đến chập tối, Trần Qua lại mua rất nhiều đồ, mời mọi người ăn tối, từ sau khi có tiền, Trần Qua cũng không ít lần mời mọi người ăn uống, cho nên mọi người ngoại trừ cung cấp thêm chút danh vọng cảm kích ra thì cũng không có quá mức hiếu kỳ.
Mọi người vừa ăn cơm tối xong... Trần Qua liền nhận được thông báo của hệ thống.
"Chúc mừng kí chủ, hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, đăng một cuốn tiểu thuyết, đồng thời có mười ngàn fan, thưởng: 500 ngàn danh vọng, cảm xúc * 1, kỹ năng đàn ghi-ta (sơ cấp), đạo cụ: thẻ đọc tới."
Trần Qua sau khi tiếp nhận tin tức từ hệ thống thì mới ý thức được, hệ thống của mình còn nhiệm vụ chính tuyến chưa hoàn thành.
Trước kia nhiệm vụ chính tuyến bảo mình đăng tiểu thuyết, đồng thời đạt được mười ngàn fan, lúc đó Trần Qua còn tưởng rằng có một vạn người xem sách của mình thì tốt rồi, kết quả không phải.
Bây giờ nhìn lại, fan mà hệ thống nói, chính xác là người phải bỏ tiền xem sách của mình mới tính là fan.
Hôm nay Trần Qua đăng chương thu phí, cho nên mới hoàn thành được nhiệm vụ này.
Thưởng của nhiệm vụ chính tuyến không tệ, còn cho mình một cái kỹ năng nữa...
Trần Qua đang suy nghĩ thì đột nhiên cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Hình như mình đã nhầm trọng điểm.
Trọng điểm hẳn là: «Quỷ Xuy Đăng» đã có mười ngàn fan trả tiền rồi sao? ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận