Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 243: Mấy người các ngươi không cần (length: 7808)

"Ta Yêu Ký Ca Từ" phát sóng tập đầu tiên, tỷ suất người xem nhanh chóng tăng lên.
2.06%!
Đứng thứ 2 trong bảng xếp hạng rating toàn quốc cùng thời điểm!
Đài truyền hình Giang Ninh nhận được kết quả tỷ suất người xem này, vô cùng kinh ngạc và vui mừng.
Ngay khi bắt đầu phát sóng đã đạt 2% rồi, Đài truyền hình Giang Ninh nhiều năm qua chưa từng có thành tích như vậy.
Cần biết, ngay cả "Minh Tinh Đại Trinh Thám", ở tập đầu tiên, tỷ lệ người xem cũng chỉ đạt 1.72%!
Mặc dù sau này đã tăng lên gần 3%, nhưng đó là nhờ danh tiếng lan rộng trong giai đoạn sau.
"Ta Yêu Ký Ca Từ" khi bắt đầu phát sóng có thể đạt được thành tích như vậy, đã vượt ngoài dự đoán của rất nhiều người.
Người vui mừng nhất, đương nhiên là đạo diễn của "Ta Yêu Ký Ca Từ", Bảo Quốc Bình rồi.
Lần đầu tiên hắn vào đài lớn, lần đầu tiên làm đạo diễn tại đài lớn, chương trình này đã phá kỷ lục phát sóng của đài truyền hình nhiều năm qua, sao hắn không vui cho được?
Mặc dù hắn cũng biết, tập đầu tiên ít nhiều vẫn là nhờ tiếng vang của "Minh Tinh Đại Trinh Thám", dù sao trước đó tỷ lệ người xem của "Minh Tinh Đại Trinh Thám" cũng đã gần 3% rồi, mọi người đều biết "Ta Yêu Ký Ca Từ" cũng do người lên kế hoạch cho "Minh Tinh Đại Trinh Thám" nghĩ ra, cho nên khi tập đầu tiên phát sóng, số người xem đương nhiên có thể nhiều hơn những chương trình không có quảng bá.
Nhưng tỷ suất người xem của chương trình này về sau như thế nào, còn phải xem vào hiệu quả tiếng vang của nó.
Sáng sớm, Bảo Quốc Bình đã bắt đầu lên mạng xem bình luận của mọi người về chương trình.
"Chương trình rất hay, Đài truyền hình Giang Ninh được đó, có tận hai chương trình đều không tệ."
"Đó là vì hai chương trình này đều do cùng một người lên kế hoạch mà ra!"
"Vô cùng thích Phùng Siêu này, quá ngầu luôn!"
"Có thể mua album của Khâu Oánh Oánh ở đâu vậy, ta muốn mua!"
"Ai có album tổng hợp tất cả các bài hát của chương trình này không, rất nhiều bài hát đều hay, người hát cũng hát rất hay."
"Không cần hát quá hay, chỉ cần nhớ được lời bài hát là được, cho nên khá là gần gũi với đại chúng, ta cũng muốn tham gia thử cho vui."
"Nghe nói chọn nhiều người lắm, không phải ai cũng có thể lên chương trình."
"Không ngờ có nhiều bài hát tiếng Hán hay như vậy mà trước giờ chúng ta không biết, bỗng nhiên thấy hơi tiếc cho mấy ca sĩ kia."
"Cám ơn chương trình này, đã cho chúng ta quen biết 6 ca sĩ ưu tú."
Tiếng vang trên mạng rất tốt, Bảo Quốc Bình an tâm.
Sau đó, Bảo Quốc Bình nhận được một cuộc điện thoại.
Đến từ giám đốc sản xuất của tổ chương trình, Tương Lâm Phong gọi đến.
"Quốc Bình à, hôm nay số người đến tham gia tuyển chọn quá đông, ngươi phải tìm thêm người đến, nếu không hôm nay không xong việc mất."
Bảo Quốc Bình ngẩn người, hỏi: "Lần trước chỉ có hơn ba trăm người, lần này bao nhiêu người?"
"Ít nhất cũng phải một ngàn người, chắc là phía sau còn người đến nữa!"
Bảo Quốc Bình sững sờ, trong đầu nghĩ lần sau cách tuyển chọn này phải đổi rồi, trước phải đăng ký trên mạng, sàng lọc một chút rồi mới đến hiện trường tuyển.
Cứ trực tiếp đến hiện trường thế này, số người cũng quá nhiều.
"Được, ta sẽ tìm thêm người qua."
Bảo Quốc Bình gọi vài cuộc điện thoại, tìm thêm ít người, đi đến hiện trường tuyển chọn thẩm định.
Bọn họ cũng không quyết định tại chỗ, mà là sau khi chọn được thí sinh hài lòng, sẽ lưu lại hồ sơ của thí sinh đó, rồi về đài quyết định thống nhất.
Đương nhiên, những chuyện này đều là do Bảo Quốc Bình và Tương Lâm Phong hai người quyết định.
Những việc khác trong chương trình đều đã được Trần Qua mua bản quyền, chỉ có việc tuyển chọn thí sinh, là do hai người bọn họ có quyền quyết định.
Vì chương trình hấp dẫn, hai người bọn họ rất cẩn thận khi chọn thí sinh.
Sau khi Bảo Quốc Bình tìm người đến hiện trường tuyển chọn, bản thân nhàn rỗi cũng đi qua xem thử.
Địa điểm tuyển chọn của "Ta Yêu Ký Ca Từ", được chọn tại một công viên gần Đài truyền hình Giang Ninh.
Khi Bảo Quốc Bình đến nơi, phát hiện trong công viên đúng là người đông nghịt.
Bảo Quốc Bình cảm thấy đây là cơ hội tốt, để nghe ý tưởng của mọi người về chương trình, vì vậy không trực tiếp đến địa điểm của tổ chương trình, mà đi dạo xung quanh.
Thỉnh thoảng Bảo Quốc Bình còn chủ động bắt chuyện với những người xung quanh, hy vọng nghe được những đề nghị và ý kiến chân thực của họ về chương trình.
Có điều Bảo Quốc Bình dường như quên mất một chuyện, người có thể đến đây, về cơ bản đều thích chương trình này, cho nên những gì hắn nghe được đều là những phản hồi tích cực.
"Chương trình rất hay, hình thức rất mới lạ độc đáo."
"Mấy người hát chính hát rất hay."
"Các bài hát trong chương trình đều rất hay, rất nhiều bài nghe rất hay."
"Tôi cảm thấy chương trình này rất gần gũi, tôi rất thích, hy vọng hôm nay sẽ được chọn."
Nghe được mọi người đều nghiêng về một bên khen ngợi, Bảo Quốc Bình cũng có chút lâng lâng.
Cảm giác này, thật sự quá tuyệt vời.
Đang tận hưởng niềm vui mà thành công của chương trình mang lại, bỗng nhiên, đám người xôn xao náo loạn, trong thoáng chốc gần như toàn bộ ánh mắt đều hướng về phía mấy cô gái đang đi tới.
Chỉ thấy đối diện đi tới bốn cô gái, hai người một cặp.
Bốn cô gái này đều có vóc dáng rất đẹp, đặc biệt là cô gái cao nhất, nhất định có dáng vẻ của một minh tinh, đặt trong đám người bình thường xem, nhất định là cảm giác kinh diễm như tiên nữ.
Ba cô gái còn lại bên cạnh cô cũng là những mỹ nữ hiếm thấy, nhưng đứng cạnh cô, trông lại như người qua đường.
Bảo Quốc Bình nhìn qua một lượt, mắt cũng sáng lên, trong đầu nghĩ cô gái xinh đẹp này mà được chiêu mộ vào chương trình làm thí sinh, hát hay hay không không thành vấn đề, chỉ cần cô ấy đứng ở đó thôi, cũng là một cảnh đẹp rồi!
Tuy nói thí sinh đều là người bình thường được tuyển chọn, nhưng mỗi một kỳ, dù sao cũng phải chọn một hai người có nhan sắc chứ.
Nếu người đó vừa có nhan sắc, vừa có thực lực, vậy thì không còn gì tuyệt vời hơn.
Bảo Quốc Bình đi tới gần mấy cô gái này, chỉ nghe cô gái xinh đẹp nhất kia nói: "Thôi vậy, đông người quá, không biết phải chờ đến bao giờ nữa."
Ba người còn lại cũng không ngờ nhiều người đến chọn như vậy, nhất thời cũng có chút do dự.
Bảo Quốc Bình nóng ruột, thí sinh tốt như vậy, sao có thể để họ đi mất được chứ?
"Đừng đi vội, mấy vị!"
Bảo Quốc Bình vội vàng lên tiếng giữ lại.
Bốn cô gái đẹp nhìn Bảo Quốc Bình, vẻ mặt nghi ngờ.
Bảo Quốc Bình lập tức lấy danh thiếp của mình ra, nói: "Ta là đạo diễn của "Ta Yêu Ký Ca Từ", các cô đến tham gia tuyển chọn sao?"
Mấy cô gái nhận lấy danh thiếp, vẻ nghi ngờ trong mắt nhìn Bảo Quốc Bình đã không còn.
"Đúng vậy, chúng tôi từ nơi khác đến."
Thực ra trong mắt Bảo Quốc Bình chỉ có cô gái xinh đẹp nhất kia, hắn hỏi: "Cô tên gì?"
"Tôi tên Trần Ngọc Phác..." cô gái nói.
"Ồ, làm nghề gì?" Bảo Quốc Bình hỏi.
"Chúng tôi là sinh viên Học viện Âm nhạc Hoa Điều."
Bảo Quốc Bình vừa nghe các cô lại là sinh viên âm nhạc, còn là sinh viên Học viện Âm nhạc Hoa Điều, đây chính là học phủ âm nhạc hàng đầu của Hoa Điều.
Thực lực thì không cần quá lo lắng.
Nhãn hiệu này, hình tượng này, còn có cả thực lực, Bảo Quốc Bình kích động muốn chết, đây đúng là cơ hội trời cho đây mà.
"Mấy vị ngày kia có rảnh không?"
"Ngày kia?"
"Đúng vậy, chúng tôi làm chương trình."
Bảo Quốc Bình nói như vậy, mấy cô gái kia đều ngẩn ra.
"Không phải phải tuyển chọn sao?"
"Đó là dành cho người khác, các cô thì không cần."
Bạn cần đăng nhập để bình luận