Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 70: Nhân tính ác (length: 7884)

Trần Tĩnh cuối cùng hoàn thành bản quảng cáo sáng tạo của mình, kích động đến mức lập tức ngồi vào bàn máy tính bắt đầu sửa đổi bản thảo.
Trần Qua cũng không khuyên nàng ăn cơm, ngược lại, giờ Trần Tĩnh đã hiểu ra, sau này có biến cố gì thì bản thân mình có thể không cần giấu diếm nữa.
Cho nên Trần Qua đi xuống lầu.
Vợ chồng Trần Hải Đào thấy Trần Qua đi xuống, hỏi: "Yên Tĩnh đang làm gì vậy? Sao còn chưa xuống ăn cơm?"
"Chuyện công việc, không có gì đâu."
"Có phải là cái tên chủ quản hay quấy rầy Yên Tĩnh lại làm khó dễ nó không?" Vợ chồng Trần Hải Đào rõ ràng có chút lo lắng và bồn chồn.
Trần Qua cười nói: "Thím, chú cứ yên tâm đi, có ta ở đây, không ai có thể bắt nạt được Yên Tĩnh."
Vợ chồng Trần Hải Đào mặc dù cũng cảm thấy bây giờ Trần Qua không còn như trước, nhưng khi nghe Trần Qua nói như vậy, trong lòng họ vẫn rất cảm động.
"Đến từ Trần Hải Đào danh vọng + 1."
"Đến từ La Bình danh vọng + 1."
Cả hai đều cảm thấy cảm động.
"Chú thím tin cháu." Trần Hải Đào cảm động vỗ vai Trần Qua một cái.
Trần Qua nói: "Hôm nay cứ để cho Yên Tĩnh chuẩn bị yên tĩnh một chút đi, đừng làm phiền nó."
Vợ chồng Trần Hải Đào nghe Trần Qua nói vậy, đều gật đầu.
Ngày thứ hai, Trần Qua đang ngủ lấy sức, vẫn còn trên giường thì Trần Tĩnh đã gửi cho hắn một tin nhắn hình ảnh.
Trong ảnh, là cuộc trò chuyện của Diệp Minh Minh và Trần Tĩnh.
Diệp Minh Minh nói với Trần Tĩnh rằng phương án ngày hôm qua cô đưa ra vẫn chưa đủ tốt, nhãn hàng không hài lòng lắm, yêu cầu sửa lại.
Trong lúc nói chuyện, Trần Tĩnh cũng chất vấn Diệp Minh Minh, hỏi nhãn hàng không hài lòng ở chỗ nào, nhưng Diệp Minh Minh chỉ lặp đi lặp lại một câu "tổng thể không hài lòng lắm", hy vọng có thể tốt hơn.
Sau đó, Diệp Minh Minh còn bắt Trần Tĩnh sửa lại, không được để công ty bị tổn thất, cũng đừng để nhãn hàng mất tín nhiệm với công ty vì Trần Tĩnh kém năng lực.
Trần Tĩnh hỏi lại Diệp Minh Minh có phải là cố tình làm khó mình không, Diệp Minh Minh lại giả vờ vô tội, nói không hiểu Trần Tĩnh đang nói gì.
Diệp Minh Minh không phải kẻ ngốc, trước đó gọi điện thoại cho Trần Tĩnh là vì chắc chắn rằng Trần Tĩnh không ghi âm, hơn nữa cho dù có ghi âm, thì đó cũng chỉ là một cấp trên theo đuổi thuộc hạ mà thôi, trong công ty cũng không có quy định cấm yêu đương trong công sở.
Nhưng bây giờ thì khác, Diệp Minh Minh cố tình làm khó Trần Tĩnh, nên hắn có thể làm như vậy với các đoạn tin nhắn.
Sau khi gửi ảnh, Trần Tĩnh lại gửi một biểu tượng nổi điên.
"Anh, cái tên này thật là ghê tởm!"
Trần Qua nói: "Quả thực đáng ghét 【nôn】."
"Phải làm sao bây giờ, em muốn nghỉ việc, làm dưới trướng loại người này, em không muốn đợi một giây nào nữa."
"Đừng mà." Trần Qua trả lời, đối với tình huống này, hắn đã sớm đoán trước được phần nào, "Ta còn sợ hắn đồng ý qua loa, hắn nói không thông qua thì vừa vặn."
"Thật tốt như vậy sao?"
"Ngươi nghe ta không?"
"Dĩ nhiên là nghe rồi."
"Được, ngươi gửi trực tiếp bản thảo của ngươi cho nhãn hàng."
"A..."
Trong các công ty quảng cáo, việc báo cáo vượt cấp thường không được các lãnh đạo yêu thích, coi như đó là điều cấm kỵ lớn.
Đây chỉ là vượt cấp mà thôi, nếu ai đó trực tiếp bỏ qua công ty, lấy danh nghĩa cá nhân liên hệ với nhãn hàng về bản thảo thì đó chắc chắn là điều cấm kỵ trong toàn ngành.
Các công ty quảng cáo, tiến tới là nhận đơn, cung cấp phương án, nếu như ai ai cũng trực tiếp bỏ qua công ty, đối thoại trực tiếp với nhãn hàng thì sẽ dẫn đến nguy hiểm cho các hợp tác về sau.
Ví dụ như có người nào đó có mối quan hệ cực kỳ tốt với một số nhãn hàng, đến một ngày người đó muốn nhảy việc, đối với công ty mà nói, sẽ rất dễ gặp phải tình huống mất đi nhiều khách hàng.
Vì vậy, đối với những người không thông qua công ty mà trực tiếp hợp tác với nhãn hàng, hầu hết các công ty sẽ trực tiếp đuổi người đó, nghiêm trọng hơn có thể sẽ rất khó có công ty nào tin tưởng và chấp nhận người đó trong toàn bộ ngành quảng cáo.
Nếu như Trần Qua để Trần Tĩnh báo cáo vượt cấp, Trần Tĩnh có lẽ sẽ đồng ý, nhưng bây giờ Trần Qua để Trần Tĩnh làm một hành động gần như tự sát như vậy, Trần Tĩnh cũng có chút do dự. Mặc dù không có thông tin liên lạc cụ thể của nhãn hàng, nhưng các công ty quảng cáo thường có nhân viên chuyên trách đối tiếp, dù sao thì cũng biết tên và LOGO của nhãn hàng, tìm kiếm trên mạng một chút là ra email của họ, muốn liên lạc vẫn có thể.
Trần Qua thấy Trần Tĩnh hồi lâu không trả lời, liền nói: "Đừng sợ, càng náo lớn càng tốt, thật sự có chuyện gì thì ca nuôi ngươi!"
Mặc dù tiệm "Bách Biến Nhân Sinh Kịch Bản Sát" đến bây giờ vẫn đang lỗ, nhưng Trần Qua có lòng tin, sau này tiệm sẽ làm ăn phát đạt, bản thân cũng sẽ không phải lo lắng về tiền bạc, nếu thật muốn nuôi một nhà hai nhà gì đó, cũng không thành vấn đề.
Trần Tĩnh thấy Trần Qua nói vậy, trong lòng càng thêm an ủi.
Trần Qua cuối cùng đã không còn sa sút tinh thần, bất kể sau này anh có kiếm được nhiều tiền hay không, chỉ cần có câu nói này của anh thôi, Trần Tĩnh đã cảm thấy sau này dù có hay không có năng lực thì cô cũng sẽ chăm sóc tốt cho Trần Qua.
Trần Tĩnh xác định đúng điều kiện thứ nhất, cũng là điều kiện duy nhất, chính là sau này về già, nếu Trần Qua một thân một mình, thì chồng cô phải đồng ý cùng cô chăm sóc cho Trần Qua lúc tuổi già!
"Anh, em nghe anh, cứ làm ầm ĩ lên! Cùng lắm thì em không làm nữa, em cũng sẽ lăn lộn vào giới giải trí, Vưu Lộ sống được, tại sao em lại không, ha ha ha."
Trần Qua nghe Trần Tĩnh nói vậy thì hoảng sợ, nói: "Đừng bậy bạ, tin anh!"
Trần Tĩnh bên kia im lặng rất lâu. Trần Qua thức dậy rửa mặt, ăn điểm tâm xong thì lướt điện thoại, mới thấy Trần Tĩnh gửi một tin mới.
"Anh, em nghe anh rồi, em gửi bản thảo cho nhãn hàng rồi!"
"Được, vậy thì chờ tin tức thôi."
Buổi chiều, Trần Qua đi theo bố mẹ đi mua đồ tết, ngày hôm sau lại mua sắm thêm một số thứ, sau đó dọn dẹp nhà cửa.
Đến buổi chiều, Trần Tĩnh lại đến.
Trần Qua thấy Trần Tĩnh liền hỏi: "Có tin gì chưa?"
"Có rồi!"
"Nhanh vậy sao!"
"Đúng đó, bên nhãn hàng cũng khá gấp, dù sao tháng giêng là họ tổ chức lễ giới thiệu rồi, nên họ luôn theo sát bản quảng cáo của chúng ta."
"Bây giờ tuy mọi người đã nghỉ hết, nhưng bên họ vẫn còn nhân viên trực, em gửi tới thì họ thấy, chỉ là do em là người lạ gửi trực tiếp, bên họ có chút nghi ngờ, gọi điện thoại cho em xác nhận rất nhiều, mới chắc chắn thân phận em không có vấn đề."
Nghe Trần Tĩnh nói xong, Trần Qua cười nói: "Việc họ cẩn thận xác nhận như vậy, chứng tỏ Diệp Minh Minh căn bản không đưa phương án của em cho họ, nếu đã đưa thì họ đã không phải xác nhận thân phận của em, mà đáng lẽ họ đã phải báo lại cho em là họ đã nhận được, kết quả thì họ nói với em là bên công ty hoặc còn đang thảo luận, chứ tuyệt đối không phải là liên tục xác nhận thân phận của em."
Trần Tĩnh gật đầu nói: "Quả thật là như vậy."
"Anh đoán là hắn còn không thèm xem bản thảo của em, đã trực tiếp trả lời không thông qua."
Trần Tĩnh sững sờ, dường như vẫn chưa thích ứng với sự xấu xa của nhân tính.
"Cái tên Diệp Minh Minh này thật đáng ghét đúng không."
Trần Qua nói: "Lần trước em nộp bản thảo thì hắn có thể nói là cảm thấy chưa đủ tốt nên phải sửa, cho nên không đưa cho nhãn hàng, nhưng lần này xem hắn sẽ giải thích thế nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận