Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 101: « Minh Tinh Đại Trinh Thám » phát hình (length: 8101)

Trần Qua phát hiện danh tiếng của mình tăng nhanh một cách bất ngờ.
Ngoài những người trong cửa hàng cung cấp danh tiếng, còn có rất nhiều người không quen biết cũng rối rít đóng góp.
Trần Qua đoán không sai, việc bản thân đưa ý tưởng kịch bản ra và chương trình phát sóng, đã khiến cư dân mạng nảy sinh cảm xúc với chương trình thay vì bản thân khách mời. Những cảm xúc này sẽ chuyển hóa thành danh tiếng cho Trần Qua.
Tuy nhiên, phần lớn người xem khi xem chương trình, cảm xúc vẫn bị các khách mời chi phối. Chỉ khi chương trình có nội dung hoặc kịch bản cực kỳ tốt, khán giả mới thán phục sự lợi hại của tổ chế tác.
Khi biết Trần Qua là người lên kế hoạch cho "Minh Tinh Đại Trinh Thám", không ai trong cửa hàng có thể giữ được bình tĩnh.
Ngay cả Lâm Tư, người thường ngày ít nói, lúc này cũng lộ vẻ mặt hóng hớt nhìn Trần Qua.
"Trần Qua, ngươi gạt ta khổ quá!"
Nguyễn Tiểu Mỹ vừa vui vừa oán trách, tựa như đang hờn dỗi. Thảo nào trước đây khi tìm Trần Qua bàn về chuyện quảng bá, hắn nói không vội, còn bảo đợi một tuần sẽ biết. Thì ra là chờ đến lúc này.
Bây giờ có đài truyền hình Giang Ninh quảng bá cho chương trình, quả thực không cần tốn thêm chi phí quảng cáo nào nữa. Vì phạm vi phủ sóng của chương trình đã quá rộng, quảng cáo thêm cũng không có hiệu quả gì nhiều.
Nghĩ đến việc Trần Qua âm thầm làm tất cả những điều này cho cửa hàng, Nguyễn Tiểu Mỹ cảm thấy vô cùng biết ơn.
"Đúng vậy, sao không nói cho chúng ta biết sớm hơn để mọi người còn vui vẻ một chút chứ."
"Mấy người cũng không hỏi mà." Trần Qua đáp.
"Chuyện này còn cần chúng ta hỏi sao?"
Trần Qua nói: "Bây giờ chẳng phải mọi người cũng biết rồi sao."
"Lần sau không được như vậy nữa."
"Được được, không có lần sau đâu."
Nguyễn Tiểu Mỹ cười nói: "Đừng mà, chuyện tốt thế này phải có lần nữa chứ."
Mọi người bật cười.
Sau khi cười một hồi, mọi người mới yên lặng xem chương trình.
Chương trình bắt đầu bằng việc giới thiệu luật chơi, kèm theo hình ảnh hoạt hình minh họa.
Tập đầu tiên, tổ chương trình sử dụng kịch bản "Kinh Hãi Đồng Dao" mà Trần Qua viết trước đó.
Ban đầu, tổ chương trình quay một vài cảnh bên ngoài, đại khái là khung cảnh tuyết rơi đầy trời, cả đất trời một màu trắng xóa.
Năm trước, tuyết ở phương Bắc rơi nhiều, nên việc quay những cảnh này cũng không khó.
Sau đó, ống kính chuyển sang cảnh bước chân, một người mang ủng đen đi trong tuyết trắng xóa.
Theo ống kính lia theo nhân vật, người này dường như bị lạc đường.
Cuối cùng, sau một hồi đi bộ, người đó nhìn thấy một tòa cổ bảo ở phía trước. Do kiệt sức và không còn đường nào khác, hắn chỉ có thể tiến vào trong.
Trần Qua nhận ra, người đó chính là Viên Dã.
Tiếp theo là những hình ảnh về mặt ngoài và bên trong cổ bảo.
Khung cảnh u ám, nhạc nền cũng được chọn để tạo cảm giác kinh dị. Cộng thêm hình ảnh những con búp bê sứ mặt cứng đờ, khiến người xem cảm thấy có chút rợn người.
Sau đó, từng khách mời bắt đầu xuất hiện.
"Chương trình này... dàn khách mời không ổn lắm." Tôn Lộ nhìn từng khách mời bước ra, có chút thất vọng, "Ngoại trừ MC Tống Quang Minh của đài truyền hình Giang Ninh, ta không biết ai cả."
"Còn có Đoàn Vĩnh Phong nữa, cũng là MC, trước đây ở đài trung ương nổi tiếng lắm, ngươi không biết à?" Tôn Vân nói.
Tôn Lộ nói: "Nhìn quen quen thôi chứ không rõ lắm."
Lâm Nhất Thông nói: "Ngươi chỉ biết đến mấy ngôi sao Hàn Quốc, trong nước ngươi biết được mấy người."
"Thì mấy ngôi sao Hàn Quốc nổi tiếng mà, mấy người này không nổi tiếng thì sao ta biết được."
"Cứ xem đi rồi biết." Chu Hải Nguyên nói.
Tôn Lộ nói: "Ta đương nhiên sẽ xem, chỉ sợ người khác không xem thôi."
"Ngươi nghĩ ai cũng giống ngươi chắc." Tôn Vân nói.
Tôn Lộ hơi mất hứng, nói: "Dù sao cũng sẽ có người như vậy."
Mọi người cũng không phản bác nữa, vì biết lời Tôn Lộ nói cũng có lý.
"Minh Tinh Đại Trinh Thám" toàn là các nghệ sĩ không mấy tên tuổi, quả thật rất khó để gây tiếng vang. Có thể nhiều người nhìn thấy đội hình này sẽ bỏ qua luôn.
"Thôi được rồi, cứ xem chương trình đi, chương trình hay là được, cần gì phải để ý đến khách mời có nổi tiếng hay không." Nguyễn Tiểu Mỹ nói.
Mọi người cũng không xoắn xuýt về vấn đề danh tiếng của khách mời nữa, tiếp tục xem. Nếu là gameshow, điều quan trọng nhất vẫn là hiệu ứng của gameshow, còn việc thúc đẩy cốt truyện không quá vội vàng. Các khách mời lần lượt xuất hiện, gõ cửa, mong muốn được vào ở cổ bảo, nhưng lại bị quản gia gây khó dễ. Muốn vào phải đưa tiền, không có tiền thì phải thể hiện tài năng.
Trần Qua thấy đến đây lại cảm thấy tổ chương trình làm không tệ, biết rằng những khách mời này chưa quen mặt với nhau, nên muốn họ thể hiện tài năng, để lại ấn tượng ban đầu cho khán giả.
Ví dụ như Thân Tuyết, cô đã nhảy một điệu múa dân tộc rất đẹp mắt, những người xem trên TV đều cảm thấy rất hay.
"Oa, chị này đẹp quá, múa giỏi ghê."
"Đúng nha, động tác uốn eo đó, lợi hại thật."
"Xem ra mình cũng muốn đi học nhảy đó."
"Nhìn vậy mới thấy, múa dân tộc cũng không tệ nhỉ."
"Cái gì mà không tệ, tôi thấy còn dễ nhìn hơn mấy cái điệu nhảy uốn éo của nước ngoài nhiều."
Sau đó đến Viên Dã, khi ra sân cũng bị quản gia bắt phải thể hiện tài năng, Viên Dã lập tức nói sở trường của mình là kể chuyện cười. Quản gia nói nếu chọc cười được hắn thì mới cho vào.
Thế là Viên Dã bắt đầu kể chuyện cười.
Viên Dã: "Xin hỏi, một thợ săn nổ súng bắn một con cáo, sau đó thợ săn chết, tại sao?"
Quản gia ngớ người, hỏi: "Tại sao?"
Viên Dã vừa nói vừa cười: "Ha ha, vì đó là một con cáo phản xạ!"
Quản gia: "..."
Hai chị em Tôn Vân Tôn Lộ xem đến đoạn này liền cười phá lên.
Quản gia nói: "Chuyện này không buồn cười."
Viên Dã nói: "Vậy ta kể tiếp một chuyện nữa, có một ngày, Tôn Ngộ Không hỏi Thổ Địa Công, nói: Thổ địa lão nhi, nói mau, Kim Cô Bổng của ta ở đâu? Vậy Thổ Địa Công trả lời sao?"
Quản gia: "Thế nào?"
Viên Dã nói: "Thổ Địa Công nói: Đại Thánh, cái Kim Cô của ngài, được một cái là cực kì hợp với kiểu tóc của ngài đó..."
Viên Dã nói xong lại tự mình cười ha hả.
Quản gia: "? "
Lần này đến cả Nguyễn Tiểu Mỹ cũng phải bật cười, Lâm Tư cũng nhếch mép, để lộ nụ cười.
"Tên Viên Dã này, mặt thì bình thường nhưng đúng là hài hước." Tôn Lộ nói.
Lâm Nhất Thông nói: "Anh ta không đẹp trai sao?"
"Anh ta có là gì mà đẹp trai, không được." Tôn Lộ lắc đầu.
"Quả thật có hơi thiếu chút ý tứ." Tôn Vân cũng nói.
"Bọn họ chỉ thích mấy cái loại mặt hoa da phấn Hàn Quốc, người này không phải gu của họ." Chu Hải Nguyên nói.
Tôn Lộ liếc mắt một cái, nói: "Nhưng mà người này đúng là hài, ba láp ba xàm kể cũng được, ha ha ha."
Lúc này trong chương trình Viên Dã lại kể một chuyện cười khác, mọi người lại được dịp cười.
"Người đó là diễn viên hài hả?"
"Học ba láp ba xàm ở đâu vậy, cười chết mất."
"Đừng nói, mấy khách mời này tuy không nổi tiếng, nhưng mà hiệu quả chương trình xem ra cũng không tệ đó chứ."
Chu Văn Lôi vốn không biết Trần Qua và Viên Dã quen nhau, nói: "Những người này đều do Trần Qua chọn, đúng là Trần Qua có con mắt tinh tường."
Mọi người nghe nói các khách mời của chương trình này đều do Trần Qua chọn, càng thêm bội phục hắn.
Trần Qua thấy hệ thống của mình thu về một lượng danh tiếng lớn, trong lòng rất vui vẻ.
Trần Qua cầm điện thoại di động lên, nhắn tin cho Viên Dã.
"Mấy chuyện ba láp ba xàm mà ta kể cho ngươi, xem ra dùng được thật."
Bạn cần đăng nhập để bình luận