Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 213: Đặt kế hoạch tiết mục mới (length: 8235)

Trần Qua trở về phòng, bắt đầu gõ chữ.
Chẳng biết được bao lâu, bỗng Tôn Vân gõ cửa.
"Trần Qua, có người tìm."
Trần Qua dừng tay, đi ra ngoài.
"Ai tìm ta?"
Tôn Vân chỉ chỉ về phía trước sảnh: "Hình như là người của đài truyền hình lần trước."
Lúc này, người đàn ông ở trước sảnh cũng ló đầu ra, hướng về phía Trần Qua vẫy tay.
Trần Qua nhìn thì biết, người nọ là Bảo Quốc Bình, đạo diễn của chương trình «Tin Cuối Ngày» trên kênh dân sinh của đài Giang Ninh. Ban đầu, bản thân nổi lên một trận trên chương trình «Tin Cuối Ngày», hắn là đạo diễn cũng từng tới tìm mình vài lần, sau đó còn cùng Chu Văn Lôi đến, coi như là quen biết.
"Bảo đạo, vào phòng ta nói chuyện."
Bảo Quốc Bình tay còn đang cầm chậm rãi hộp quà và trái cây, cười ha hả theo Trần Qua vào phòng.
"Ngồi."
Trần Qua bảo Bảo Quốc Bình ngồi xuống, rót cho hắn một ly trà.
"Không có quấy rầy ngươi chứ, Trần Qua." Bảo Quốc Bình hơi áy náy nói.
"Không sao, trời ạ, cả ngày ở trong phòng cũng chẳng có ai nói chuyện, có người tìm ta thì ta tán gẫu một chút cũng rất tốt, bất quá ta thấy Bảo đạo không giống như là đến tìm ta nói chuyện phiếm đâu."
Bảo Quốc Bình cười ha hả nói: "Thật sự... Có chuyện muốn tìm Trần Qua ngươi thương lượng một chút."
Trần Qua tất nhiên biết rõ hắn tìm đến mình là có việc, hỏi: "Chuyện gì?"
"Ngươi cũng biết, ta từ kênh dân sinh chuyển sang tổng đài."
Trần Qua gật đầu. Bảo Quốc Bình một mực muốn xin vào tổng đài, ban đầu chương trình «Tin Cuối Ngày» trên kênh dân sinh có tỷ lệ người xem không tệ, cộng thêm lý lịch của hắn, nên năm nay đã vào được tổng đài đài truyền hình Giang Ninh rồi, chuyện này trước đây Bảo Quốc Bình và Chu Văn Lôi cũng từng nói.
"Biết."
"Nói đến cùng ngươi cũng có chút liên quan."
"Liên quan gì đến ta?"
"Nếu không phải tin tức của ngươi ban đầu nổi, tỷ lệ người xem của «Tin Cuối Ngày» liên tục ở mức cao, ta vào tổng đài cũng sẽ không thuận lợi như vậy."
Lời Bảo Quốc Bình nói là thật, ban đầu Trần Qua và Trương Bác cùng tham gia vào cuộc thi tranh bá đường phố quả thật đã mang lại không ít lượng người xem cho «Tin Cuối Ngày», giúp Bảo Quốc Bình có thêm cơ hội vào tổng đài.
"Vậy thì ta cũng phải cảm ơn ngươi mới phải, tin tức của ngươi cũng đã mang đến một chút tiếng tăm cho cửa tiệm chúng ta." Trần Qua cười nói.
Thực ra ban đầu, chương trình «Tin Cuối Ngày» trên kênh dân sinh đúng là đã mang lại không ít sự chú ý cho cửa hàng kịch bản sát "Bách Biến Nhân Sinh", cũng mang đến cho Trần Qua không ít danh tiếng.
Những sự chú ý và danh tiếng đó bây giờ nhìn lại thì có thể là cực kỳ nhỏ bé, nhưng ở thời điểm đó, khi «Minh Tinh Đại Trinh Thám» còn chưa phát sóng, mình cũng chưa viết tiểu thuyết mạng, so với danh tiếng và sự chú ý thời đó, «Tin Cuối Ngày» cũng coi như đã giúp được không ít.
Chỉ là mức độ chú ý thì Trần Qua có thể nói ra, còn về chuyện có được danh vọng, thì Trần Qua không nói, nhưng trong lòng vẫn có lòng cảm ơn.
Nghe Trần Qua nói vậy, Bảo Quốc Bình có vẻ thả lỏng hơn một chút, cười nói: "Thực ra cũng không có gì, sau khi «Minh Tinh Đại Trinh Thám» phát sóng, cho dù không có tin tức của chúng ta, cửa tiệm của ngươi cũng sẽ được chú ý thôi."
Trần Qua nói: "Đáng tiếc, «Minh Tinh Đại Trinh Thám» mùa đầu tiên sắp kết thúc rồi."
«Minh Tinh Đại Trinh Thám» một mùa có 12 tập, bây giờ đã phát sóng 7 tập rồi, việc ghi hình chắc còn lại 3 tập cuối là xong.
Nghe Trần Qua nói vậy, Bảo Quốc Bình thoáng cái kích động, nói: "Vậy ngươi lại lên kế hoạch chương trình khác đi!"
Trần Qua nghe Bảo Quốc Bình kích động như vậy, lập tức hiểu rõ mục đích hắn đến.
"Bảo đạo sau khi đến tổng đài, vẫn chưa có chương trình của riêng mình, đúng không?"
Bảo Quốc Bình thấy Trần Qua nhìn thấu mình, xấu hổ cười, nói: "Đúng, các chương trình mới của đài vẫn đang trong quá trình chuẩn bị, nhưng những chương trình do bộ phận lên kế hoạch làm ra, không được cấp trên hài lòng lắm, bản thân ta thấy cũng kém chút ý, nên..."
"Nên ngươi muốn ta lên kế hoạch một chương trình mới?"
Bảo Quốc Bình gật đầu, nói: "Đây cũng là ý của đài, «Minh Tinh Đại Trinh Thám» quá hot, còn chưa tới hai tháng nữa là kết thúc, chúng tôi cũng muốn nhanh chóng lên kế hoạch một chương trình mới thay thế, chúng tôi nghĩ rằng, ngươi có thể lên kế hoạch ra một chương trình tốt."
Trần Qua nghe nói Bảo Quốc Bình tìm đến mình là đại diện cho đài truyền hình Giang Ninh tìm đến để mình lên kế hoạch chương trình, trong lòng cũng đã hiểu rõ.
"Các người muốn chương trình gì?" Trần Qua hỏi.
"Chương trình gì cũng được, miễn là chương trình hay." Bảo Quốc Bình nói.
"Chương trình hay thì được đấy... Không biết liệu các người có thể thích ứng được không, về rating thì ta không dám chắc."
Bảo Quốc Bình có chút không hiểu lắm với từ "thích ứng", có lẽ hắn không biết rằng những chương trình hay của Trần Qua đều xuất phát từ địa cầu, nếu mang đến thế giới này, liệu mọi người có thể đón nhận không.
Đối với Bảo Quốc Bình mà nói, chương trình hay, thì chắc chắn phải có rating tốt.
"Chỉ cần ngươi viết ra kế hoạch chương trình, đài của chúng ta sẽ tiến hành đánh giá." Giọng của Bảo Quốc Bình càng mong đợi hơn: "Nói như vậy, Trần Qua là ngươi đã có chương trình rồi sao?"
Trần Qua nhất thời còn chưa nghĩ ra chương trình nào thích hợp, nói: "Cho ta chút thời gian suy nghĩ xem sao."
"Được, đương nhiên được."
Trần Qua biết, «Minh Tinh Đại Trinh Thám» sắp kết thúc, nếu muốn lên kế hoạch chương trình mới, chắc chắn phải nhanh chóng đưa ra phương án, hơn nữa tốt nhất là trong thời gian ngắn có thể khởi động ghi hình.
Trần Qua cũng coi như đã có chút hiểu biết về mảng truyền hình của thế giới này, vì ngành giải trí Hoa Điều đình trệ tiêu điều, nên rất nhiều gameshow của đài truyền hình Hoa Điều đều phải mua bản quyền của nước ngoài.
Cơ bản các gameshow hot trong nước đều là chương trình bản quyền của nước ngoài, hoặc là chương trình do mình tự lên kế hoạch, mời nhiều khách mời nổi tiếng nước ngoài, những loại chương trình như vậy đều không quá nóng cũng không quá nguội, cho nên việc thay thế chương trình trên truyền hình diễn ra rất nhanh.
Thường thì sẽ thấy những chương trình sớm bị chết yểu.
Nói chung, gameshow ở thế giới này vẫn thuộc kiểu Nhật Hàn, chuộng sự hung hãn và hài hước, so với địa cầu thì nghệ sĩ ở đây cũng chịu chơi hơn.
Nhưng chất lượng chương trình lại không quá tốt, thậm chí xem nhiều thì cảm thấy nhàm chán.
Tổng thể mà nói, vẫn kém so với sự đa dạng của chương trình ở địa cầu.
Trần Qua cũng không biết liệu những chương trình trên địa cầu khi được đưa đến đây có được công nhận không.
Nhưng bây giờ nếu Bảo Quốc Bình đã tìm đến, Trần Qua cũng cảm thấy có thể thử một lần.
Chỉ là nên chọn chương trình nào, Trần Qua cần phải suy nghĩ cẩn thận.
Sau khi Trần Qua tiễn Bảo Quốc Bình đi, Tôn Vân và Tôn Lộ lại bắt đầu tám chuyện.
"Trần Qua, người vừa nãy là người của đài truyền hình phải không?"
"Ừm."
"Tìm ngươi có việc gì?"
Trần Qua nói: "Tìm ta để lên kế hoạch chương trình cho bọn họ."
Tôn Vân và Tôn Lộ bỗng nhiên hưng phấn: "Ngươi lại sắp lên kế hoạch chương trình nữa à?"
"Chương trình gì?"
"Chẳng lẽ vẫn là chương trình dạng kịch bản sát?"
Trần Qua lắc đầu: "Chương trình trinh thám, phải ra theo mùa mới khiến người ta có hứng thú, nếu làm tiếp thì lại khiến người ta mất hứng, hơn nữa kịch bản trinh thám cũng không dễ viết."
"Vậy ngươi định lên kế hoạch chương trình gì đây?"
Trần Qua nói: "Vẫn chưa nghĩ ra."
"Tôi thì nghĩ là ngươi nên lên một chương trình tình cảm đi, lấy chuyện của mình vào viết..." Tôn Lộ trêu chọc nói.
Tôn Vân nói: "Đâu phải viết tiểu thuyết, mà còn lấy chuyện của mình viết vào, tôi thì thấy Trần Qua nên viết một chương trình ẩm thực, tôi thích xem chương trình ẩm thực."
"Ẩm thực cũng được, nhưng tôi thích nhất vẫn là gameshow của minh tinh, dạng du lịch hoặc thi đấu của minh tinh ấy."
Tôn Vân nói: "Cậu thích thì vô dụng thôi, Trần Qua có thích đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận