Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 288: « Ngộ Không Truyện » (length: 8179)

"Ta Yêu Ký Ca Từ" phát sóng xong rồi, Trần Qua nhanh chóng rút lui, trở về nhà.
Nếu không phải trong nhà, đám người kia biết mình sẽ viết ca khúc, lại phải một hồi vặn hỏi.
Trên mạng, liên quan tới Trần Qua cùng rất nhiều tác gia truyền thống tranh luận đã nghiêng về một bên, những người giúp Lục Minh ra mặt, bây giờ cũng bị đám bạn trên mạng chỉ trích.
Đa số người đều đã đóng bình luận Weibo, còn có mấy người không đóng bình luận, tự nhiên đám bạn trên mạng cũng tràn vào Weibo của họ.
Mấy vị tác gia còn có hôm nay đăng Weibo.
Con trai Lục Minh là Lục Thiên Thành hôm nay đăng Weibo: "Một lời khó nói hết, có bản lĩnh thì đưa tác phẩm ra nói chuyện, đừng để fan của các người lên tiếng thay!"
Bên dưới Weibo của Trần Qua, cũng vẫn có một số người tới mắng hắn, đại khái ý tứ là Trần Qua xúi giục fan mạng công kích, thủ đoạn bỉ ổi.
Đương nhiên, những người này rất nhanh thì bị những người ủng hộ Trần Qua áp đảo xuống.
Trần Qua đương nhiên có tác phẩm, « Quỷ Thổi Đèn », « Đạo Mộ Bút Ký » đều là do mình viết ra, nhưng trong mắt đám tác gia truyền thống này, những thứ đó đều là rác rưởi của văn đàn mạng, căn bản không thể gọi là tác phẩm trong miệng bọn họ.
Trần Qua rửa mặt, cảm thấy tinh thần đã khá hơn nhiều, nghĩ đến đám tác giả truyền thống này hôm nay thua mình, nhưng vẫn là con vịt chết mạnh miệng, cảm thấy mình chỉ thua vì fan đông hơn, chứ họ không hề nghĩ đó là do lòng người hướng về.
Bọn họ sẽ cảm thấy mình thất bại, thị phi chiến tội.
Trần Qua chợt nghĩ ra một biện pháp rất tốt, đó chính là viết một tác phẩm đối chọi một chút!
Tác phẩm này, vừa lúc có trong kho hệ thống của Trần Qua.
« Ngộ Không Truyện »!
Quyển này chất lượng rất tốt, bất kể là văn phong hay là nhân vật, đều không có gì có thể chê, nhưng nguyên nhân chính Trần Qua chọn quyển này, chính là tinh thần bộc lộ bên trong nó!
"Ta muốn cái trời này, không che được mắt ta, muốn cái đất này, không chôn được lòng ta, muốn chúng sinh này, đều hiểu ý ta, muốn chư Phật kia, đều tan thành mây khói!"
Khí phách làm sao, ngông cuồng làm sao!
Chư Phật này, chẳng phải đang nói những tác gia tự xưng chính thống kia sao?
Quyển này, vốn là một quyển làm phản và đấu tranh, Trần Qua là một tác giả của văn đàn mạng cùng vòng văn học truyền thống đấu đá, chẳng phải tương tự như tình hình này sao?
Quyển này quả thực quá thích hợp!
Trần Qua không nghĩ quyển này viết ra sẽ khiến những kẻ công kích kia im miệng, cũng không chắc khiến những người coi thường văn đàn mạng thay đổi thành kiến, nhưng Trần Qua muốn phát ra tiếng nói của mình!
Giống như là Ngộ Không vậy!
Trần Qua càng nghĩ càng kích động, lập tức mở máy tính, bắt đầu gõ chữ! « Ngộ Không Truyện ».
Chính Văn: Chương 1: .
Bốn người đi tới đây, phía trước là một khu rừng rậm, không có đường đi.
"Ngộ Không, ta đói rồi, kiếm chút gì ăn đi." Đường Tăng ngồi xuống tảng đá, ngông nghênh nói.
"Ta đang bận, ngươi không tự đi tìm? ... Lại không phải không có chân." Tôn Ngộ Không chống gậy nói.
"Ngươi bận? Bận cái gì?"
"Ngươi không thấy chiều tà đẹp sao?" Tôn Ngộ Không nói, mắt hướng về chân trời, "Ta chỉ cần nhìn thứ này, mới có thể mỗi ngày kiên trì đi về phía tây."
"Ngươi có thể vừa nhìn vừa tìm mà, chỉ cần đừng đụng vào cây to là được."
"Ta ngắm chiều tà thì không làm chuyện gì hết!"
"Tôn Ngộ Không ngươi không thể vậy được, không thể bắt nạt người trọc đầu thế, ngươi để hắn chết đói, chúng ta sẽ không tới được Tây Thiên, không tới được Tây Thiên thì nguyền rủa trên người chúng ta vĩnh viễn không giải được." Trư Bát Giới nói.
... ...
Không có 【 Bao Tay Nhanh Nhạy 】, Trần Qua gõ chữ chậm hơn nhiều, hắn có chút không quen.
Danh tiếng của Trần Qua mấy ngày nay tăng vọt, một ngày có thể có 1 triệu danh vọng, cho nên dù mỗi ngày đổi một cái 【 Bao Tay Nhanh Nhạy 】, thì danh vọng của Trần Qua vẫn còn hơn 3 triệu.
Cho nên việc đổi 【 Bao Tay Nhanh Nhạy 】 vẫn đủ dùng, chỉ là 【 Bao Tay Nhanh Nhạy 】 kéo dài 12 giờ, thời gian giữa chừng không thể tạm dừng, bây giờ mình nếu đổi, ngủ một giấc thì chẳng phải lãng phí mấy tiếng sao!
Trần Qua có chút không nỡ.
Mình cũng đâu thể không ngủ?
Ngón tay Trần Qua gõ phím đột nhiên dừng lại.
"Ơ, mình hình như có thể không cần ngủ mà!"
Trần Qua nhớ đến mình có một viên 【 Đan Dư Thể Lực 】!
Do hệ thống tặng khi trước.
Vật này, theo như giới thiệu thì có thể khiến mình dư thừa thể lực trong 12 giờ, mà hiệu quả tương đương với việc mình nghỉ ngơi 12 tiếng sau đó.
Trần Qua nhất thời kích động, 【 Đan Dư Thể Lực 】 này phối hợp dùng với 【 Bao Tay Nhanh Nhạy 】, chẳng phải quá tuyệt vời sao?
Dù sao cũng phải thử một phen, bây giờ lại vừa có việc muốn làm, hay là dùng thử ngay đi.
Trần Qua lập tức tốn 1 triệu danh vọng để đổi 【 Bao Tay Nhanh Nhạy 】, sau đó dùng viên 【 Đan Dư Thể Lực 】 trong đạo cụ hệ thống.
Sau khi dùng xong 【 Đan Dư Thể Lực 】, Trần Qua lập tức cảm thấy tinh thần lên rất nhiều.
Chỉ số cơ thể Trần Qua so với người thường vẫn còn kém một chút, nhưng sau khi dùng 【 Đan Dư Thể Lực 】, bây giờ trạng thái của hắn là trạng thái tỉnh táo tinh thần, đương nhiên tốt hơn so với trạng thái bình thường của mình rất nhiều.
Trần Qua mở máy tính, bắt đầu gõ chữ.
Lần này nội dung hắn gõ không phải là của « Quỷ Thổi Đèn » mà là của « Ngộ Không Truyện ».
Trần Qua phát hiện sau khi dùng 【 Đan Dư Thể Lực 】, lại dùng 【 Bao Tay Nhanh Nhạy 】 gõ chữ, so với trước chỉ dùng 【 Bao Tay Nhanh Nhạy 】 gõ chữ còn nhanh hơn nhiều.
Dù sao trước kia chỉ là tay nhanh, lâu dài tinh lực của mình vẫn không theo kịp.
Nhưng bây giờ sau khi dùng 【 Đan Dư Thể Lực 】, mình có thể nói là trong 12 tiếng sẽ không thấy mệt mỏi chút nào, gõ chữ lên tất nhiên nhanh hơn.
Trần Qua phảng phất như rơi vào quên cảnh, đối với mọi động tĩnh bên ngoài không hề có cảm giác, đối với nội dung trên màn hình máy tính thì vô cùng nhạy bén.
Hắn suy nghĩ nhanh chóng, ngón tay gõ ra tàn ảnh, Trần Qua chỉ phân tâm một lần, đó là do bàn phím máy tính vài lần không phản ứng kịp.
Trần Qua nghĩ mai này phải đi mua mấy cái bàn phím dự phòng để ở nhà không thì bàn phím máy tính mà bị gõ như thế này sợ không trụ được quá lâu.
Chớp mắt, một đêm đã trôi qua.
Nhưng Trần Qua vẫn không cảm thấy đói, hơn nữa tinh lực còn rất dư thừa, nên đối với việc trời sáng cũng không có cảm giác gì.
Chỉ là Tiểu Quất thỉnh thoảng leo lên người khiến Trần Qua mới hồi thần.
Thì ra mèo cũng đã ngủ một giấc tỉnh.
Tiểu Quất có chút giật mình nhìn Trần Qua, . . . cảm thấy hắn có phải bị điên rồi không.
Trần Qua đứng dậy cho Tiểu Quất ăn chút gì đó, rồi để nó nằm bên cạnh máy tính, nhìn mình gõ chữ.
Mãi đến 10 giờ rưỡi sáng, 【 Bao Tay Nhanh Nhạy 】 cùng 【 Đan Dư Thể Lực 】 trên người Trần Qua mới biến mất.
Tốc độ viết chữ của Trần Qua bỗng chốc chậm lại, hắn mới nhận ra đã 10 giờ rưỡi.
Trần Qua đứng dậy vươn vai.
Nhưng hắn phát hiện mình có vẻ không hề mệt mỏi, ngược lại còn rất sung sức, hình như 【 Đan Dư Thể Lực 】 không chỉ có tác dụng trong 12 giờ.
Nhưng nghĩ kỹ lại giới thiệu của 【 Đan Dư Thể Lực 】, Trần Qua cũng hiểu, dù mình không ngủ, nhưng sau khi dùng 【 Đan Dư Thể Lực 】, thì coi như đã nghỉ ngơi 12 tiếng rồi.
Người nghỉ ngơi 12 tiếng thì làm sao có thể không khỏe được?
Trần Qua nghĩ như vậy, nhất thời cảm thấy 【 Đan Dư Thể Lực 】 quả thật là đồ tốt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận