Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 273: Ta muốn ra 1 bộ! (length: 7899)

Trần Qua hôm nay cũng coi như biết chút ít nội tình của Nhà Xuất Bản, cũng ít nhiều hiểu được sự khó xử của Nhà Xuất Bản.
"Ta hiểu Nhà Xuất Bản khó xử, nhưng điều này vẫn không thể trở thành lý do để các ngươi đối xử khác biệt với các tác giả văn học mạng và các tác gia truyền thống, đúng chứ?" Trần Qua nói.
Đường Tiểu bất đắc dĩ nói: "Thực ra vẫn là vấn đề lợi nhuận thôi, chủ yếu là tiểu thuyết xuất bản từ văn học mạng, lượng tiêu thụ không được tốt cho lắm, lợi nhuận không cao. Nếu như không bán được, rủi ro cũng lớn, Nhà Xuất Bản đương nhiên muốn ép giá nhuận bút của các tác giả văn học mạng xuống, nếu không ai muốn làm chứ?"
Trần Qua nắm bắt được trọng điểm, nói: "Thực ra nói đi nói lại, vẫn là rủi ro lớn, lợi nhuận thấp, đúng không?"
"Ừ, có thể nói như vậy."
"Vậy nếu như rủi ro này ta gánh hết thì sao?" Trần Qua hỏi.
Đường Tiểu hơi ngớ người, không hiểu nói: "Ta không hiểu, ý ngươi là sao?"
"Các ngươi không phải nói là do xuất bản tác phẩm của các tác giả văn học mạng bọn ta có nhiều rủi ro hơn so với các tác phẩm của tác giả truyền thống nên mới hạ thấp nhuận bút của tác giả đúng không? Các ngươi sợ bị nhà sách trả hàng chứ gì, vậy nếu như ta nói, nếu nhà sách có trả lại hàng, thì trả bao nhiêu, phần chi phí này ta sẽ gánh hết, phía các ngươi không có rủi ro gì, vậy các ngươi sẽ thế nào?"
Đường Tiểu nghe mà choáng váng, trước giờ nàng chưa từng gặp chuyện như vậy.
"Ngươi gánh toàn bộ rủi ro?"
"Đúng, lời ta nói có hiệu lực không? Điểm này có thể ký hợp đồng." Trần Qua nói.
Đường Tiểu thấy Trần Qua nói nghiêm túc như vậy, nhất thời có chút bội phục hắn.
"Mới nãy chúng ta đã tính toán, một cuốn sách của ngươi một đồng mấy, nhưng sách ế một cuốn vốn là 20 đồng, vậy có nghĩa là, nếu như cuối cùng có sách ế, chỉ cần hơn hai nghìn cuốn thôi là tiền nhuận bút của ngươi có thể bay hết, nếu như càng nhiều thì ngươi còn phải bỏ tiền ra..."
Trần Qua cười nói: "Ngươi cảm thấy sẽ bị ế sao?"
Đường Tiểu nghe vậy cũng khẽ mỉm cười, nói: "Ta rất thích « Quỷ Xuy Đăng », thị trường văn học mạng cũng đã chứng minh nó rất được hoan nghênh, ta cảm thấy sẽ không bị ế. Cho dù có một số nhà sách trả lại thì chắc chắn là sẽ có các nhà sách khác muốn nhập thêm."
"Vậy chẳng phải là tốt rồi sao?"
Đường Tiểu nhìn Trần Qua, trong lòng nghĩ cái anh chàng tác giả này rất tự tin vào sách của mình, nếu không thì không thể đưa ra những điều kiện cực kỳ bất lợi cho bản thân như vậy.
"Nếu như ngươi đồng ý gánh chịu rủi ro của Nhà Xuất Bản thì ta nghĩ nhuận bút có thể bàn bạc, 8% chắc không phải là vấn đề." Đường Tiểu nói.
Không có rủi ro mà vẫn có lợi nhuận thì Nhà Xuất Bản đương nhiên muốn làm rồi, bán được một quyển thì đều là lời, kẻ ngốc mới không đồng ý, nâng tiền nhuận bút lên một chút cũng không có gì không được.
Trần Qua nói: "8% không được, ít nhất phải 10%!"
"10%?" Đường Tiểu hơi do dự, "Đó là tiêu chuẩn nhuận bút của các tác gia hàng đầu rồi đấy."
Trần Qua nói: "Ta đã gánh chịu hết rủi ro, mà cuối cùng đãi ngộ vẫn như các tác gia truyền thống thì chẳng phải lại nói các tác giả văn học mạng chúng ta không có địa vị hay sao. Chẳng lẽ phải gánh chịu rủi ro lớn mới có thể ngồi ngang hàng với các tác gia truyền thống à? Cho nên ta muốn 10%, như vậy mới gọi là công bằng chứ."
Đường Tiểu nghe thấy cũng cảm thấy có chút hợp lý, nếu để người ta gánh chịu rủi ro thì đương nhiên phải có lợi ích lớn hơn tương xứng chứ.
"Cái này ta không quyết định được, ta phải xin phép cấp trên. Ngoài điều này ra thì còn điều kiện gì khác nữa không?" Đường Tiểu hỏi.
"Còn nữa, số lượng in lần đầu, ta muốn một trăm nghìn cuốn!"
Trần Qua hôm nay xem tin tức, biết rõ Giang Hiếu vào cuối tháng sẽ ra sách mới, tên sách là « Yên Lặng Bờ Biển », số lượng in lần đầu là một trăm nghìn bản.
Trần Qua với hắn đã cá cược trước bao nhiêu con mắt của mọi người, về số lượng in này đương nhiên không thể thua kém được.
Đường Tiểu nghe thấy lo lắng nói: "Một trăm nghìn... đây là một con số không hề nhỏ."
"Ta biết, các ngươi nghĩ rằng tiểu thuyết của ta đã bán trên mạng một lần rồi, bây giờ tái bản thì những người đã xem nó rồi sẽ không bỏ tiền mua lại. Còn những độc giả ở các hiệu sách, cũng cơ bản không phải là người hay đọc tiểu thuyết mạng, cho nên các ngươi cảm thấy sau khi « Quỷ Xuy Đăng » xuất bản thì bộ phận này sẽ không mua nữa đúng không?"
Đường Tiểu gật đầu: "Theo suy đoán thông thường thì đúng là như vậy."
Trần Qua cười nói: "Vậy ta hỏi ngươi, ngươi có thích « Quỷ Xuy Đăng » không?"
"Thích chứ, đặc biệt thích."
"Vậy sau khi « Quỷ Xuy Đăng » xuất bản thì ngươi sẽ đi mua bản sách thật không?"
Đường Tiểu hơi ngớ ra, gật đầu nói: "Ta nhất định sẽ mua."
"Ngươi nhất định sẽ mua, vậy ngươi nghĩ người khác có mua không?"
Đường Tiểu im lặng, nếu như là các tác phẩm văn học mạng khác, có lẽ thật sự sẽ có tình trạng giảm doanh số vì đã phát hành trên mạng, nhưng mà « Quỷ Xuy Đăng » viết rất hay, hay đến mức rất nhiều người đã bình luận muốn mua sách giấy để sưu tầm.
Đương nhiên sẽ có ảnh hưởng, nhưng không thể dùng tiêu chuẩn của các tác phẩm văn học mạng khác để cân đo « Quỷ Xuy Đăng » được.
"Ta thừa nhận là « Quỷ Xuy Đăng » chắc chắn sẽ có rất nhiều độc giả trên mạng vẫn sẽ mua sách giấy, nhưng mà giờ ngươi in năm vạn cuốn, cho dù ta có tính lên mười mấy nghìn cuốn nữa thì cũng đã rất nhiều rồi, ngươi đòi in đến một trăm nghìn thì quá nhiều, chúng ta có thể in trước năm vạn cuốn, nếu bán chạy thì ta sẽ in thêm cũng không có gì rủi ro." Đường Tiểu nói.
"Không có rủi ro thì mới không thú vị." Trần Qua cười nói, "Đây chỉ là một cuốn sách thôi, ta muốn kích thích hơn chút!"
Đường Tiểu tròn mắt, lẩm bẩm hỏi: "Kích thích hơn là như thế nào?"
"Ta không muốn ra một quyển, ta muốn ra một bộ!"
Đường Tiểu nghe vậy thì mở to mắt nhìn Trần Qua: "Một bộ? Ý ngươi là... xuất bản hết toàn bộ nội dung?"
Còn chưa đợi Trần Qua nói hết, Đường Tiểu đã phủ nhận: "Các Nhà Xuất Bản khác tìm ngươi xuất bản, chắc hẳn đều muốn ra cuốn đầu tiên đúng không? Mọi người đều muốn giảm rủi ro đến mức thấp nhất, nếu bộ thứ nhất bán chạy thì sẽ tiếp tục ra mấy bộ tiếp theo, không phải tốt hơn sao?"
Trần Qua cười nói: "Ta muốn ra một bộ hoàn chỉnh, cũng là để cân nhắc đến lượng tiêu thụ thôi."
Đường Tiểu cũng khẽ mỉm cười, không nhịn được nói: "Một lời khó nói hết đại đại, có thể ngươi chưa biết rõ quy tắc của giới xuất bản, chúng ta thống kê rồi, phần lớn độc giả thể loại tiểu thuyết này, một tháng đều chỉ mua một đến hai quyển, có người có khi nửa năm mới mua một quyển. Ngươi một phát ra nhiều như vậy thì khó bán, cứ chia mỗi bộ ra bán theo từng tháng thì tuyệt đối bán được nhiều hơn so với việc ngươi xuất bản toàn bộ cùng một lúc."
Trần Qua cũng nghiêm túc nhìn Đường Tiểu, trong lòng nghĩ cô nàng Đường Tiểu này tính tình thật tốt, mình nói nhiều như vậy mà giọng cô nàng vẫn không có chút khó chịu nào, vẫn rất lo lắng cho mình.
Ánh mắt của Trần Qua khiến cho Đường Tiểu rung động, cô cảm thấy ánh mắt này của Trần Qua dường như mình đã từng thấy ở đâu rồi!
Trước đây chỉ là cảm giác quen thuộc mơ hồ, ánh mắt của Trần Qua làm cảm giác quen thuộc bỗng chốc rõ ràng.
Trần Qua thấy Đường Tiểu hơi ngẩn người thì nói: "Ta biết là ngươi nói không sai, nhưng nếu như ta nói không phải là xuất bản lại nội dung của « Quỷ Xuy Đăng » đã đăng thì sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận