Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 92: Chỉ bán nghệ không bán thân (length: 8114)

Buổi chiều, các tổ chơi bắt đầu.
Mở màn là «Tử Xuyên Bạch».
Người chủ trì là Lý Chí Hiển.
Trần Qua ngồi ở trong góc đứng xem.
Dù sao cũng là người tốt nghiệp hệ phát thanh chủ trì, lại có nhiều năm kinh nghiệm làm việc, Lý Chí Hiển làm kịch bản sát DM thì rất đúng quy cách.
Hắn biết rõ kịch tình của «Tử Xuyên Bạch», nhưng điều duy nhất chưa đủ là, hắn vẫn còn chưa hiểu rõ các mối quan hệ của từng nhân vật.
Bất quá điều này cũng không thể trách hắn, dù sao chỉ mới tiếp xúc vào buổi sáng, Lý Chí Hiển có biểu hiện như vậy cũng coi như không tệ.
Toàn bộ quá trình Lý Chí Hiển đều không bị lúng túng, không khí tạo cũng rất tốt, thậm chí Lý Chí Hiển còn tự mình dẫn mọi người nhập vai, để người chơi trải nghiệm tâm lý nhân vật.
Đến cuối buổi tổng kết, Lý Chí Hiển càng cho thấy khả năng tổ chức và diễn đạt của một người chủ trì ưu tú, phân tích kỹ càng nội dung cốt truyện của từng nhân vật.
Không chỉ phân tích nội dung cốt truyện nhân vật, còn nhập vai, phân tích tình cảnh khó khăn của nhân vật, để mỗi người chơi đều trải nghiệm được đầy đủ sự hấp dẫn của nhân vật mình đóng.
Điều đáng sợ nhất của kịch bản sát chính là người chơi đóng vai phụ không có cảm giác trải nghiệm, nhưng với khả năng ăn nói của Lý Chí Hiển, không để ai cảm thấy nhân vật của mình không quan trọng, mỗi người đều có bí mật và nhiệm vụ riêng, điều đó đối với họ mới là quan trọng nhất.
Trần Qua xem xong cả buổi, coi như là rất hài lòng về Lý Chí Hiển.
Mấy người kia cũng không khác hắn nhiều, chắc cũng không có vấn đề gì.
Buổi chiều, một tổ khác cũng là «Tử Xuyên Bạch», người chủ trì đổi thành Lý Mỹ.
Trần Qua vì giữ thái độ đảm bảo chất lượng, vẫn đến phòng nghe.
Trần Qua cảm thấy mình có chút giống những hiệu trưởng và giáo viên chủ nhiệm trong trường học năm xưa, các thầy cô mới tập giảng cũng sẽ đến dự giờ để nghe.
Cũng may mấy "giáo viên mới" này cũng khiến Trần Qua rất hài lòng.
Năng lực của Lý Mỹ cũng không có vấn đề gì, thậm chí vì là nữ sinh, nên khả năng giao tiếp và làm không khí hiện trường của nàng còn tốt hơn một chút.
Trần Qua lặng lẽ nhìn trong góc, chợt phát hiện danh vọng của mình lại tăng mạnh.
Tối hôm qua, hắn lên chương trình tin tức cuối ngày của kênh dân sinh đài truyền hình Giang Ninh, sau đó hơi có chút lan truyền, Trần Qua một đêm thu được hơn 100 ngàn danh vọng, vẫn còn tiếp tục tăng cho đến buổi chiều, nhưng tốc độ tăng trưởng vào ban ngày hiển nhiên đã chậm hơn nhiều.
Đến chiều mới tính tổng cộng đạt hơn 15 vạn danh vọng.
Nhưng mà vừa rồi lúc nghe Lý Chí Hiển chủ trì tổ, danh vọng của Trần Qua bắt đầu tăng trở lại, Trần Qua vốn cho là cũng bình thường, dù sao lúc này số người hoạt động chắc chắn đông hơn.
Nhưng mà lúc này, thấy danh vọng tăng nhanh càng lúc càng nhanh, Trần Qua cảm thấy có vẻ không đúng.
Tốc độ gia tăng danh vọng này, đã đuổi kịp tốc độ tối hôm qua lúc lên TV, chắc chắn lại xảy ra chuyện gì rồi.
Bất quá lần này hệ thống không hề nhắc nhở, Trần Qua cũng không có cách nào biết được, chuyện gì đã xảy ra với mình.
Tổ của Lý Mỹ lục soát chứng lần đầu tiên, mọi người lục tục đi ra ngoài, lúc này Tôn Vân mới chạy vào.
"Trần Qua, có mấy người ở ngoài tìm ngươi."
"Ai tìm ta?"
Trần Qua có chút bất ngờ, mình ở Giang Ninh không quen biết ai khác, những người quen đều là người trong tiệm, chỉ có một Chu Văn Lôi, mà lúc này Chu Văn Lôi hẳn là đang làm việc ở đài truyền hình.
"Bọn họ nói là sau khi xem video, muốn tới thăm ngươi một chút." Tôn Vân nói.
"Video?"
"Chính là video chiều hôm qua quay cảnh bảng hiệu cửa tiệm Trương Bác mà, không phải đã lên tin tức rồi sao, có mấy người cảm thấy ngươi là đại soái ca tuyệt thế, nên chạy đến muốn gặp ngươi."
"Bọn họ xem tin tức đến?"
"Tin tức phát tối qua, hình như họ xem video lan truyền trên mạng."
Trần Qua lúc này mới biết, tin tức của mình ngày hôm qua đã lan truyền trên mạng rồi.
Thực ra theo quan điểm của truyền thông học mà nói, tin tức của Trần Qua có thể lan truyền là điều gần như chắc chắn.
Một là đập phá quán, bản thân sự việc mang tính xung đột này đã thu hút sự chú ý.
Hai là Chu Hải Nguyên và Lâm Tư, một nam một nữ với thân thủ khỏe khoắn, chuyện mà đa số mọi người trong đời đều không thể thấy, chỉ có trên phim mới có, nay lại xuất hiện ngoài đời, cũng rất thu hút. Ba là Trần Qua ôm mèo, ung dung thong thả, lại còn đeo khẩu trang, cảm giác vô cùng thần bí, hoàn toàn phù hợp với tưởng tượng của chúng ta về hình tượng cao thủ trong phim ảnh hay sách vở.
Ba yếu tố này gộp lại, tin tức của Trần Qua tối hôm qua hiển nhiên không thể so với tin tức bình thường.
Cũng chính vì vậy mà các nhân viên đài truyền hình Giang Ninh không thể bỏ qua, cuối cùng quyết định phát sóng.
Tin tức thì đã phát xong rồi, nhưng lại gây rung động kinh diễm không ít người, nhóm người này bắt đầu lan truyền, trải qua một ngày, tin tức của Trần Qua tối qua không những không bị lãng quên theo thời gian, mà ngược lại ngày càng có nhiều người biết đến.
Nghe nói có người đến tìm mình, Trần Qua còn lo lắng một chút, sợ thân phận Trần Tinh Vũ của mình bị bại lộ.
Nghe nói đám người này thấy video tin tức hôm qua mới đến, Trần Qua mới thở phào nhẹ nhõm.
Nghĩ Tôn Vân cũng đến tìm mình, đám người kia chắc chắn biết mình ở trong tiệm, mình muốn không đi ra cũng không tiện.
Cho nên Trần Qua cũng liền đứng dậy đi ra.
Kết quả có chút ngoài dự liệu của Trần Qua, người đến khá đông, tổng cộng có hơn chục người.
Đám người này thấy Trần Qua, vội vàng xông tới muốn chụp ảnh chung... bọn họ không hẳn là fan của Trần Qua, chỉ là hùa theo phong trào, chụp tấm ảnh đăng lên mạng xã hội để khoe khoang một chút.
Đối với đa số người bình thường, khả năng chụp ảnh chung với minh tinh là không cao, nhưng có thể ké chút hơi nóng của người trong cuộc một sự kiện hot, những người thích tham gia náo nhiệt còn thích đến làm quen.
Huống chi, rất nhiều người trong số họ có lẽ đã bị mê hoặc bởi Trần Qua trong video.
Sau một hồi chụp ảnh, đám người này cũng trở thành người chơi, bày tỏ sự hứng thú không nhỏ đối với kịch bản sát.
Sau khi tiễn đám người này đi, Tôn Vân cười nói: "Trần Qua, xem ra cậu sắp nổi tiếng rồi."
Trần Qua nói: "Nếu còn ai tìm ta, thì nói ta không có ở đây, ta không muốn đối phó với những chuyện này."
"Oa, chuyện tốt như vậy mà cậu còn thấy phiền à, nếu mà có nhiều anh chàng đẹp trai tìm tớ chụp ảnh chung, tớ vui chết đi được." Tôn Lộ nói.
"Tớ thấy video hôm qua của cậu vẫn đang lan truyền trên mạng đấy, có khi còn nổi hơn nữa."
Trần Qua nói: "Đến lúc đó kêu Chu Hải Nguyên và Lâm Tư ra chống đỡ một chút."
"Ta không muốn." Lâm Tư nghe thấy lập tức cự tuyệt.
Chu Hải Nguyên nghe Lâm Tư nói vậy, cũng nói theo: "Ta cũng không cần."
Nguyễn Tiểu Mỹ ở bên cạnh nói: "Trần Qua, ngày mai cậu ôm Tiểu Quất đến đây đi."
"Làm gì?"
"Như vậy cậu nhìn càng tao nhã thần bí, có thể xem như người đại diện hình ảnh của tiệm chúng ta rồi!" Nguyễn Tiểu Mỹ cười nói, "Cậu hy sinh một chút cho tiệm đi mà."
Mặc dù đám người này đến tìm Trần Qua chụp ảnh, tham gia náo nhiệt, nhưng đối với cửa tiệm mà nói, những người này đều là những khách hàng tiềm năng, để Trần Qua trở thành điểm thu hút của cửa tiệm, có thể giúp tiệm hấp dẫn nhiều người chơi hơn.
Trần Qua còn tưởng Nguyễn Tiểu Mỹ nuôi Tiểu Quất một thời gian rồi, lại muốn Tiểu Quất, không ngờ trong đầu Nguyễn Tiểu Mỹ toàn là chuyện làm ăn.
Trần Qua không cười nói: "Tiểu Mỹ, ta chỉ bán nghệ chứ không bán thân!"
Trần Qua nói xong, mọi người lại cười ồ lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận