Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 81: Tuyển đối một bên, 1 bước lên trời! (length: 8214)

Ăn xong nồi lẩu, mọi người đang trong tiệm tán gẫu một hồi lâu hết chuyện này đến chuyện khác.
Đơn giản chỉ là mấy chuyện thúc giục cưới xin cùng phụ huynh cãi lý, thỉnh thoảng nghe cũng có hứng thú.
Một lát sau, nghe phía bên ngoài tiếng chiêng trống vang lên, vô cùng náo nhiệt.
Trần Qua nhìn ra ngoài một chút, nói đầy ẩn ý: "Bắt đầu rồi."
Tôn Vân ghét bỏ bịt kín lỗ tai, nói: "Đóng cửa lại, ồn ào chết đi được."
"Không cần, náo nhiệt thế này, chúng ta cũng đi ra ngoài xem sao."
Trần Qua nói là "xem sao" mà không phải "nhìn một chút".
Trần Qua nói xong nhìn về phía Chu Hải Nguyên: "Hải Nguyên, buổi trưa ăn no chưa?"
Chu Hải Nguyên gật đầu: "No rồi."
"Vậy cùng ta đi tiêu cơm một chút đi."
Chu Hải Nguyên ngẩn người, hắn hiểu rõ lời Trần Qua là có ý gì, rõ ràng là Trần Qua muốn mang mình đi tìm đối diện gây sự.
Mặc dù Chu Hải Nguyên không sợ phiền phức, nhưng cũng không muốn gây chuyện, hắn có chút chần chừ.
Nguyễn Tiểu Mỹ nghe vậy, biết Trần Qua muốn làm gì, có chút lo lắng nói: "Trần Qua, ngươi... Định làm gì?"
Trần Qua nói: "Kịch bản sát ba chữ là của ta, bọn họ muốn làm, không có cửa đâu!"
Trần Qua vừa nói xong, Nguyễn Tiểu Mỹ liền hiểu, kịch bản sát ba chữ, bọn họ đã đăng ký nhãn hiệu.
Lúc này Trương Bác dùng cái tên này, đó chính là xâm phạm bản quyền!
Chắc là Trương Bác không nghĩ tới kịch bản sát chỉ là một trò chơi, chỗ Nguyễn Tiểu Mỹ cũng chỉ là một cửa tiệm không phải công ty, sẽ không đi đăng ký nhãn hiệu gì, Vương Duệ cũng không biết chuyện này, bọn họ vì đối đầu với Bách Biến nhân sinh, tự nhiên liền lấy luôn tên kịch bản sát.
Chỉ là bọn họ vạn lần không ngờ, ngay từ đầu đã thua rồi.
Nguyễn Tiểu Mỹ biết Trần Qua định làm gì, trong lòng yên tâm hơn một chút, dù sao mình chiếm lý, coi như ầm ĩ cũng không sợ.
Nhưng Nguyễn Tiểu Mỹ còn chưa nói gì, sau lưng Nguyễn Tiểu Mỹ, Lâm Tư lại lên tiếng trước: "Ta đi với ngươi!"
Lâm Tư cũng là người đã cùng Trần Qua và Nguyễn Tiểu Mỹ đi làm thủ tục, hiểu rõ đạo lý bên trong.
Lâm Tư nói rất quyết đoán, có cảm giác như ra trận chiến, dường như trong người nàng đã sớm không kiềm được muốn động tay động chân.
Chu Hải Nguyên vốn đang chần chừ, nghe Lâm Tư nói vậy, cũng lập tức nói: "Ta cũng đi!"
Lâm Nhất Thông, Chu Văn Trung cũng rối rít nói: "Đi cùng!"
Tôn Vân và Tôn Lộ hai chị em thích xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, cũng cùng đi.
Mọi người cùng nhau ra khỏi cửa tiệm.
Chỉ thấy trên đường, rất nhiều cửa tiệm cũng đều bị tiếng náo nhiệt bên ngoài thu hút đi ra.
Ngay trên đường, lại có một đội múa sư tử đang múa, có khoảng ba bốn mươi người, tình hình khá lớn.
Thực ra Giang Ninh không có tục lệ múa sư tử khi khai trương tiệm, nhưng Trương Bác có tiền, muốn phô trương, tự nhiên làm một phen trống khua chiêng.
Lúc này Trương Bác cũng xuất hiện, trước cửa hàng kịch bản sát Tử Bất Ngữ của hắn đặt đầy giỏ hoa, xe sang trọng trên đường cũng nhiều hơn thường ngày.
Phố Nguyên Nhập hình như rất lâu không có náo nhiệt như vậy, lại thêm vừa rồi giờ ăn trưa, cửa tiệm làm ăn không nhiều, những người xung quanh cũng đến xem.
Bên ngoài cửa hàng kịch bản sát Tử Bất Ngữ còn dựng mấy cái cọc, đội múa sư tử ở trên đó nhảy múa, trông rất đẹp mắt, khiến đám người vây xem liên tục reo hò.
Ở cửa cửa hàng còn có người cầm máy quay phim, cùng máy ảnh đang chụp, cách đó không xa đậu xe của đài truyền hình Giang Ninh và tòa báo Giang Ninh.
Xem ra Trương Bác đã bỏ tiền mời bọn họ đến quay phim, chụp ảnh làm quảng cáo cho mình.
Hôm nay Trương Bác cũng ăn mặc lịch sự tham dự, hắn đứng trước cửa tiệm nhìn tất cả, trên mặt lộ vẻ đắc ý.
Thấy Trần Qua và mọi người từ cửa tiệm đi ra, hắn quay sang Trần Qua nở nụ cười khinh thường.
Một kẻ xấu xí mặt đầy sẹo, cũng dám so đo với một phú nhị đại siêu cấp như mình, lấy cái gì để so?
Bây giờ tất cả ánh mắt mọi người đều tập trung vào Trương Bác.
Trần Qua thậm chí còn nghe thấy những người xung quanh đang bàn tán về Trương Bác.
"Ông chủ tiệm này nhìn có vẻ nhiều tiền nhỉ, bày ra hoành tráng thật."
"Đúng vậy, đã rất nhiều năm rồi không thấy cảnh tượng lớn thế này."
"Thấy không, xung quanh toàn xe sang trọng, đều là bạn bè của ông chủ này đến ủng hộ."
"Tôi nghe nói ông chủ tiệm này là Trương gia giàu nhất Giang Ninh đấy."
"Cậu thanh niên kia trông có vẻ là con trai duy nhất của Trương gia."
"Trẻ thế... Nhích lại gần."
"Ôi trời, người ta chắc không thèm nhìn tôi đâu, nếu không thì đã làm quen rồi."
"Ha ha, đợi tiệm người ta khai trương, tôi sẽ thường xuyên ghé, biết đâu lại làm quen được."
"Ừm ha, cũng không biết là tiệm gì, đừng có đắt quá là được."
"Chờ một lát nữa dỡ bảng là biết thôi."
"Hay là sau này chúng ta đi xin vào làm ở đó?"
"Ý kiến hay đấy, gần chỗ tốt hơn."
...
Trương Bác trong chốc lát đã trở thành trung tâm chú ý của toàn bộ phố Nguyên Nhập, rất nhiều cô gái còn cảm thấy hắn quá cao sang.
Trương Bác cũng tinh thần phấn chấn, vô cùng đắc ý.
Lúc Trương Bác rời khỏi nhà ma, Trần Qua mới nói đến khái niệm kịch bản sát, nhưng vẫn chưa thử chơi, cho nên Trương Bác không biết rõ nội dung cụ thể.
Trương Bác bị Nguyễn Tiểu Mỹ đuổi khỏi nhà ma, ôm hận trong lòng, liền quyết định phải đối đầu với Nguyễn Tiểu Mỹ và Trần Qua, tranh đấu đến cùng, kéo họ xuống, dù sao Trương Bác cũng xin được của nhà một khoản quỹ khởi nghiệp không nhỏ, lỗ một chút cũng không sao.
Trương Bác cũng biết Nguyễn Tiểu Mỹ đã thỏa thuận với gia đình, trong ba năm, nếu Nguyễn Tiểu Mỹ tự mình khởi nghiệp không thành công, sẽ phải về nhà tiếp quản công việc làm ăn.
Mà một khi Nguyễn Tiểu Mỹ tiếp quản việc làm ăn trong nhà... Vậy thì chắc chắn sẽ phải làm ăn với nhà mình, đến lúc đó mình có thể lại gần Nguyễn Tiểu Mỹ, thậm chí Nguyễn Tiểu Mỹ còn phải cầu cạnh mình, có lẽ sẽ theo mình cũng không biết chừng.
Cho nên việc mà Trương Bác cần làm bây giờ, chính là phá đổ hạng mục của Nguyễn Tiểu Mỹ và Trần Qua.
Trương Bác tùy tiện tiêu một ít tiền, liền lôi kéo Vương Duệ, Vương Duệ đem hình thức kịch bản sát của nhà ma ra, Trương Bác thông qua chỗ Vương Duệ dò la được rất nhiều thông tin, để phá hoại, tự nhiên lập tức bắt tay vào chuẩn bị tiệm rồi.
Mấy tháng qua, Trương Bác tốn rất nhiều tiền, cuối cùng là đã hoàn thành trước khi năm hết.
Hơn nữa về kịch bản sát, Trương Bác cũng đã bỏ tiền ra thuê người dựa vào "Tử Xuyên Bạch", "Ám Hắc Giả" và "Dẫn Hào Người Hiềm Nghi" mà Vương Duệ đã cung cấp, sáng tác ra ba kịch bản sát nội dung tương tự.
Sau đó chính là chờ đến lúc khai trương để đối đầu với bên kia.
Trương Bác tin vào tài lực của mình, hoàn toàn có thể làm đối diện phá sản!
Dù sao gia đình Nguyễn Tiểu Mỹ không ủng hộ cô ấy, chắc chắn sẽ không tiếp tục bỏ vốn cho cô ấy, nhưng mà bên mình có thể liên tục xin thêm tiền từ gia đình.
Nhìn khung cảnh náo nhiệt trước mắt, lại nhìn cửa tiệm kịch bản sát Bách Biến nhân sinh im lìm vắng vẻ, Trương Bác dường như đã thấy kết cục của Nguyễn Tiểu Mỹ và Trần Qua.
Biết đâu đến lúc đó họ sẽ còn phải cầu cạnh mình ấy chứ.
Nghĩ được như vậy, Trương Bác càng thêm sảng khoái, hướng về phía đám người khua chiêng gõ trống hô lớn: "Cứ việc mà làm đi, lát nữa ta cho mỗi người một phong bao lì xì lớn!"
Nghe thấy có lì xì lớn, đám người đó càng hăng hái hơn, âm thanh cũng tự nhiên lớn hơn, chói tai nhức óc.
Vương Duệ đứng cạnh Trương Bác, cũng tỏ vẻ hãnh diện.
Đối với Vương Duệ mà nói, trong cuộc sống, lựa chọn quan trọng hơn thực lực.
Chọn đúng một bên, một bước lên mây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận