Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 168: Ngoài ý muốn phát hiện (length: 7902)

Ở nơi này, một nhóm khách đường xa từ Ma Đô đến chơi rất hăng say. Trần Qua không thể làm gì khác hơn là đáp ứng buổi chiều lại cùng đám Trụ Trì bọn họ chơi một ván.
Buổi chiều chơi là « Ám Hắc Giả ».
Hẹn giờ cẩn thận là 2 giờ chiều, nhưng vừa ăn trưa xong, đám người này đã đến cửa hàng.
Trần Qua nói: "Hay là chúng ta bắt đầu sớm một chút, các ngươi chơi xong thì về sớm."
"Không vội, chúng ta cứ trò chuyện một chút đã."
Mấy nữ sinh rõ ràng thích nói chuyện phiếm với Trần Qua hơn.
Buổi sáng ở màn chơi kịch bản, khả năng kiểm soát tốt tình huống của Trần Qua, cùng khả năng phân tích nhân vật ở cuối màn chơi, đã mang đến cho họ trải nghiệm cực kỳ tốt.
Cả quá trình, Trần Qua đều mang khẩu trang đen và găng tay, tạo cảm giác rất thần bí, giọng nói lại rất êm tai, thái độ rất tốt, dáng vẻ tao nhã lịch sự, cộng thêm đôi mắt đặc biệt đẹp, trừ việc hơi gầy, Trần Qua chắc chắn là hình mẫu soái ca hoàn mỹ trong lòng họ.
"Ông chủ nhìn dáng dấp chắc năm nay cũng chỉ hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi thôi."
"Hai mươi lăm." Trần Qua đáp.
"Vậy cũng còn trẻ quá, tuổi còn trẻ như vậy đã mở được mấy chuỗi cửa hàng, lại còn hot như thế, đúng là có bản lĩnh."
"Đúng vậy, trẻ tuổi tài cao, có phải có nhiều nữ sinh theo đuổi không?"
Bát quái, xưa nay vẫn là chuyện mà mấy cô nàng thích.
Trần Qua cười nói: "Không có."
Nghe vậy, Tôn Vân ở bên cạnh phản bác: "Sao lại không có chứ, trước Chu Văn Lôi tỏ tình với anh ngay trước mặt bao nhiêu người kia mà, anh quên rồi hả?"
Tôn Lộ cũng cười nói: "Đúng đó, cô ấy lại còn xinh đẹp như vậy."
Trần Qua liếc Tôn Vân và Tôn Lộ một cái, hai chị em này, lúc này trí nhớ tốt hơn ai hết.
Mấy người chơi nghe vậy, cũng gật đầu lia lịa.
"Nói đi, nhất định là có người theo đuổi."
"Ông chủ không chấp nhận người ta à?"
"Không có, ông chủ chúng ta vẫn còn độc thân đây." Giọng Tôn Vân còn có chút giựt dây.
Mấy cô người chơi cũng hiểu ý cười tủm tỉm.
"Ông chủ thích mẫu con gái như thế nào?"
Trần Qua cười nói: "Miễn không phải như Kim Liên là được."
Mọi người buổi sáng chơi « Tử Xuyên Bạch », biết rõ Kim Liên cho chồng đội nón xanh, ngoại tình với em chồng, còn chuẩn bị giết chồng, dù Âm Sai Dương Thác giết nhầm người, nhưng trong lòng cô ta vẫn chuẩn bị sát phu.
Nghe Trần Qua nói vậy, tất cả đều bật cười.
"Ông chủ, anh thấy người này thế nào, cô ấy là người xinh đẹp nhất trong bọn tôi, lại còn là người duy nhất còn độc thân."
"Ha ha ha, đúng đúng, ban nãy Tiểu Gia xem tướng đã bảo cô ấy có tướng Vượng Phu rồi đấy."
"Đúng vậy, cô ấy sáng còn nói với tôi là mắt anh đẹp lắm đó."
Cô gái mà những người chơi vừa nhắc đến, quả thực là người xinh đẹp hơn cả, tính cách cũng có vẻ hướng nội, nghe mấy người bạn mình huyên thuyên, cô ta lại đỏ mặt.
"Các cậu đừng có nói bậy!" Mặt cô gái ửng đỏ, nhìn Trần Qua rồi cố làm ra vẻ tự nhiên, "Haizzz, kết giao bạn bè đúng là không cẩn thận."
Trần Qua nói: "Các người còn chưa thấy mặt tôi thế nào mà đã định Uyên Ương Phổ rồi, có khi lại làm lỡ dở các bạn."
"Vậy thì anh cứ cho chúng tôi nhìn đi."
Vài người cũng rất tò mò về gương mặt của Trần Qua, vừa nói vừa tò mò nhìn Trần Qua.
"Tôi bị hủy dung rồi, không tiện cho các người nhìn." Trần Qua nói.
Mấy người chơi ngẩn người một lát, sau đó lại cười ồ lên.
"Ông chủ, anh hài hước quá đi!"
"Cái này phải gọi là nói xạo đó."
"Anh đẹp trai thế kia mà kêu hủy dung, vậy chẳng lẽ bọn tôi phải đầu thai lại hết à."
Cô gái xinh xắn kia cũng cười nói: "Ông chủ, anh xem thường em quá rồi đấy, sao lại tự nói về mình như vậy chứ."
Lúc này thì Tôn Vân và Tôn Lộ nóng mặt lên.
"Đủ rồi!"
"Mấy người đừng có cười nữa!"
Đối với hai chị em biết rõ chuyện Trần Qua bị hủy dung mà nói, tiếng cười của mấy người chơi này có chút chói tai rồi.
Có thể họ không có ác ý gì, chỉ đơn giản là không tin, nhưng với Tôn Vân và Tôn Lộ, những tiếng cười đó sẽ làm Trần Qua rất khó chịu.
Vì vậy mà lần này, giọng Tôn Vân và Tôn Lộ đột ngột trở nên nghiêm nghị.
Mấy người chơi bị hai chị em Tôn Vân Tôn Lộ trước nay vẫn luôn khách khí làm cho giật mình, rồi sau đó bắt đầu ý thức được sự tình không ổn.
"Ông chủ tôi thật sự như thế đấy, mọi người không nên phát ra tiếng cười kiểu đó!" Tôn Lộ cố gắng nhẫn nhịn nói.
Mấy người chơi này lúc này mới hoàn hồn, lập tức tất cả đều bày tỏ sự áy náy và thương cảm với Trần Qua.
"Xin lỗi, chúng tôi không biết..."
Mấy người cứ như mấy đứa trẻ mắc lỗi.
Trần Qua cười nói: "Không sao, tôi bị hủy dung trước kia cũng rất đẹp trai."
Giọng của Trần Qua nhẹ nhàng, vẻ mặt không có chút thất vọng hay buồn bã nào, điều này mới làm cho mấy người chơi cảm thấy thoải mái hơn một chút.
"Thật ra... Một ông chủ như anh, mới càng làm cho chúng tôi nể phục hơn." Cô gái xinh đẹp bỗng lên tiếng.
"Đến từ Chúc Phương Mẫn danh vọng +1."
Hồng sắc tình yêu.
Trần Qua hết hồn, mình nói mình bị hủy dung mà người này ngược lại rung động?
"Đúng rồi, ông chủ, bao giờ cửa hàng anh khai trương ở Ma Đô vậy, bọn em nhất định cuối tuần nào cũng đến ủng hộ!"
Trần Qua nghe họ nói giọng Ma Đô, hẳn là dân bản địa, e cũng là con nhà có tiền, lời họ nói cuối tuần đến ủng hộ đương nhiên là xã giao thôi, nhưng nếu thật sự làm cho họ thích chơi kịch bản sát thì cũng không hẳn là không thể mỗi tuần hẹn nhau đến chơi.
"Cảm ơn các bạn, tôi đang cân nhắc, sẽ sớm mở thêm ở những thành phố khác, Ma Đô đương nhiên là một trong những lựa chọn hàng đầu."
"Vậy thì bọn em chờ anh nhé, anh không biết đâu, ở Ma Đô nhà khác cũng mở một cái, tên gì bắt chước kịch bản nhân sinh, tụi em tới chơi mà so với chỗ của anh thật không thể nào sánh bằng."
"Đúng vậy, mà cửa tiệm kia cũng đông khách thật."
"Cũng coi như là ăn theo « Minh Tinh Đại Trinh Thám » và nhiệt độ bên mình, dù kịch bản không ra gì nhưng mà làm ăn cũng được lắm."
"Nếu anh mà đến, chắc chắn còn làm ăn tốt hơn nữa!"
"Anh xem nè, đây là ảnh tụi em chơi ở cửa tiệm kia..."
Mấy người chơi vì khuyên Trần Qua đến Ma Đô mở tiệm mà hao hết cả nước miếng.
Một cô gái đưa điện thoại di động cho Trần Qua xem ảnh họ chụp trước đó ở một tiệm gọi là "Bắt chước kịch bản nhân sinh" ở Ma Đô.
Trần Qua liếc qua, tiệm đó trang trí cũng không tệ, mà cô gái đó thì nhanh chóng lướt qua hình ảnh trong điện thoại, bên trong còn có ảnh chụp chung của bọn họ với chủ tiệm.
Cô gái rất thích chụp ảnh,... hôm nay bọn họ đến cửa tiệm của mình cũng chụp rất nhiều rồi, còn lôi kéo cả mình chụp, cho nên điện thoại cô ta đầy ắp hình ảnh, nàng nhanh tay lướt hình ngay trước mặt Trần Qua.
Đối phương đưa cho Trần Qua xem, Trần Qua đương nhiên cũng tùy tiện nhìn hai lần.
Bỗng nhiên, một gương mặt trong ảnh làm Trần Qua cảm thấy quen thuộc, nhưng cô gái kia lại lướt qua.
"Chờ một chút!"
Trần Qua đột nhiên lên tiếng, cô gái kia lập tức dừng lại, tất cả mọi người nhìn về phía Trần Qua.
Trần Qua nói: "Tôi có thể xem lại tấm ảnh vừa nãy không?"
Cô gái gật đầu, lướt trở lại tấm hình kia, những người khác cũng đều xúm lại nhìn, không hiểu sao Trần Qua lại muốn xem lại tấm hình này.
Trong ảnh là mấy người bọn họ chụp chung với ông chủ cửa tiệm.
Mắt Trần Qua nhìn vào người đang đứng ở giữa, không khỏi bật cười.
"Thú vị đấy, Trương Bác..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận