Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 65: Mặt trời mọc lên từ phía tây sao (length: 8121)

Đối với người nhà Vưu Lộ mà nói, Dương Vũ Giai chính là hy vọng của cả nhà bọn họ, liên quan đến tương lai sau này của Vưu Lộ.
Bây giờ Dương Vũ Giai tức giận như vậy, người nhà Hà Cầm đương nhiên luống cuống.
Hà Cầm cũng hiểu sơ một ít tình hình.
Dương Vũ Giai và Trần Qua là bạn tốt, nể mặt Trần Qua nên mới chiếu cố Vưu Lộ có thừa, bây giờ biết rõ gia đình mình không hòa thuận với Trần Qua, nàng đương nhiên có cảm giác bị lừa dối.
Mà Trần Qua và Trần Tĩnh cũng nghe được một chút nội tình.
Vưu Lộ cũng thuộc dạng cáo già, biết rõ Trần Qua và Dương Vũ Giai ban đầu là bạn bè khác giới, cho nên mượn thân phận "em gái Trần Tinh Vũ" để tiếp cận Dương Vũ Giai, cuối cùng có được cơ hội gia nhập giới giải trí.
Hôm nay Dương Vũ Giai có thể đến nhà Vưu Lộ, e là có mục đích khác.
Chỉ là Hà Cầm không biết rõ mối quan hệ này, hôm nay lại thành ra vụng về.
Để Dương Vũ Giai bớt giận, Hà Cầm lập tức nói: "Trần Qua, là ta sai, ta xin lỗi ngươi, cả ba mẹ ngươi nữa, hôm khác ta mời ba mẹ ngươi đến nhà ăn cơm, ta tự mình xin lỗi với họ, có được không?"
Trần Qua cười lạnh một tiếng, nhìn thấu Hà Cầm đang tính toán điều gì.
Trần Qua cũng không cảm thấy Hà Cầm nói vậy là có thể huề, dù sao sau này Vưu Lộ còn phải nhờ vào Dương Vũ Giai.
Chỉ là Hà Cầm mời cha mẹ Trần Qua đến nhà bọn họ, tuy thực tế là nhà bọn họ xin lỗi, nhưng người ngoài nhìn vào, lại như cha mẹ Trần Qua đến để làm hòa với họ vậy.
"Không được."
Hà Cầm ngẩn người, vẻ mặt khó xử nói: "Vậy ngươi mới chịu thì sao?"
"Ta muốn hai vợ chồng ngươi, tự mình đến nhà xin lỗi."
Trần Qua không muốn Vưu Lộ cũng đi, dù sao Trần Qua biết, chuyện này không liên quan gì đến Vưu Lộ.
Cha mẹ vì mình mà đôi co với họ, lần này, mình cũng nên ra mặt vì cha mẹ.
Hà Cầm liếc nhìn Dương Vũ Giai, Dương Vũ Giai nói: "Ta thấy hợp lý, hai người các ngươi nếu như làm hòa, chuyện trước đây Vưu Lộ lừa ta, ta sẽ không truy cứu nữa, sau này đối với ngươi thế nào vẫn sẽ như vậy."
Hà Cầm nghe Dương Vũ Giai nói vậy, cắn răng, nói: "Được, chúng ta sẽ đến nhà xin lỗi!"
"Còn có nhà thúc thúc ta nữa." Trần Qua nói.
Trần Tĩnh ở một bên nghe Trần Qua đòi lại mặt mũi cho cha mẹ mình, trong lòng nhất thời ấm áp.
Hà Cầm nghe yêu cầu của Trần Qua, nhắm mắt nói: "Có thể, chúng ta nhất định đến nhà xin lỗi."
Hà Cầm nói xong, nhìn về phía Dương Vũ Giai, mà Dương Vũ Giai lại nhìn về phía Trần Qua.
Trần Qua liếc nhìn Dương Vũ Giai, gật đầu với nàng, thể hiện một chút thiện ý vì nàng đã ra mặt giúp mình hôm nay.
Tuy Dương Vũ Giai lúc mấu chốt đã từ bỏ Trần Tinh Vũ, nhưng nhìn ra được, Dương Vũ Giai cũng không phải người xấu.
Dương Vũ Giai thấy trong mắt Trần Qua lộ ra vẻ cảm ơn đối với mình, sống mũi cay xè, nói với Hà Cầm: "Vậy quyết định thế đi."
"Ca, chúng ta đi thôi."
Trần Tĩnh thấy xong việc, cũng không muốn ở lại lâu, kéo Trần Qua đi luôn.
Dương Vũ Giai nhìn theo bóng lưng Trần Qua rời đi, mấy lần muốn mở miệng nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra.
...
Chuyện của Trần Tinh Vũ và Dương Vũ Giai, ban đầu khi thấy scandal trên mạng, Trần Tĩnh cũng đã hỏi Trần Tinh Vũ, Trần Tinh Vũ xem nàng như em gái ruột, cho nên cũng thật lòng kể rõ với nàng.
Dọc đường đi, Trần Tĩnh cũng không nhắc đến chuyện của Dương Vũ Giai, nhưng qua chuyện này, ấn tượng của nàng đối với Dương Vũ Giai cũng tốt hơn một chút.
Sau khi đi dạo một vòng trong thị trấn, hai anh em Trần Qua và Trần Tĩnh thong thả trở về nhà.
Thạch Tuệ và La Bình đang chuẩn bị bữa tối, hai anh em Trần Hải Long ngồi nói chuyện phiếm trong phòng khách, thấy hai người trở về, thấy vẻ mặt không tệ, cười nói: "Hai anh em các con đi đâu chơi thế? Đi chơi lâu như vậy."
Trần Tĩnh cười, nói: "Bí mật, nhưng con đoán rất nhanh mọi người sẽ biết thôi."
"Nhìn hai người các con thần bí, chẳng lẽ Trần Qua vừa nãy dẫn con đi giới thiệu bạn trai à?"
"Ha ha ha, con cũng muốn đấy chứ, nhưng không thấy bạn trai đâu, mà lại..."
Trần Tĩnh không nói tiếp, nhưng ý tứ đã rất rõ rồi. Hai anh em Trần Hải Long có thể không hiểu ẩn ý này sao, vẫn tiếp tục trò chuyện về chủ đề muôn thuở của bọn họ - đại sự quốc tế.
Trần Tĩnh và Trần Qua hai người vào bếp xem thử, Trần Tĩnh ở lại giúp đỡ, Trần Qua đứng trong bếp trò chuyện một lúc rồi ra phòng khách.
Buổi tối, Trần Hải Long đưa cả ông bà nội của Trần Qua đến ăn tối chung.
Cả nhà quây quần bên nhau, rất vui vẻ.
Trong lòng Trần Qua cũng dần dần xem những người trong gia đình này là người thân ruột thịt của mình.
Chăn trong nhà cũng vừa mới phơi xong, có mùi thơm của nắng mặt trời, Trần Qua ngủ rất ngon, một mạch đến sáng.
Trần Qua vừa rửa mặt xong, liền thấy hai vợ chồng Hà Cầm đứng ở ngoài sân, nhoẻn miệng cười với phòng mình.
Sau lưng hai người bọn họ, vô số hàng xóm láng giềng cũng đang ném ánh mắt hóng hớt vào.
Trần Qua nhìn thoáng qua, không để ý đến, quay đầu ngồi trên ghế sô pha xem TV.
Thạch Tuệ hình như cũng thấy vợ chồng Vưu Quốc Huy, hừ lạnh một tiếng, không thèm quan tâm.
Chỉ có Trần Hải Long liếc mắt nhìn, nói: "Hai vợ chồng này tìm nhà ta có việc gì?"
Trần Qua trộm cười, nhưng hắn đang đeo khẩu trang, vợ chồng Trần Hải Long không thấy được.
"Anh nói xem có thể nào, họ đến xin lỗi không?" Trần Qua nói.
"Xin lỗi? Không thể nào, hai người đó tính tình thế nào, cho dù phải xin lỗi, cũng sẽ không ngay trước mặt nhiều người như vậy đến xin lỗi đâu." Thạch Tuệ lập tức phủ nhận.
Trần Qua cười nói: "Vậy mẹ, theo mẹ thì hai người họ đến nhà mình sớm vậy làm gì?"
"Chồn cáo đến chúc Tết gà, có thể có chuyện tốt gì."
Trần Hải Long nói: "Đi mở cửa cho họ vào đi..."
"Anh đi mà đi, tôi lười."
Trần Hải Long nhìn một hồi ra ngoài, lại ngồi thêm một lát, mới cuối cùng đứng dậy, ra ngoài mở cửa.
Hà Cầm nịnh nọt kêu: "Anh."
Gọi xong lại dùng cùi chỏ huých Vưu Quốc Huy bên cạnh một cái, Vưu Quốc Huy có chút không tình nguyện, nhưng vẫn miễn cưỡng kêu một tiếng: "Anh."
"Đừng đừng, ta đâu phải anh em gì của hai người, gọi vậy gãy cả thọ."
"Ai da, anh ơi, trước đây là chúng em không biết phải trái, anh đừng chấp nhặt với bọn em, hôm nay em đến là để xin lỗi, anh đừng trách bọn em, cái này là cho anh, cái này là cho chị dâu, còn cái này là cho Trần Qua."
Trong phòng Thạch Tuệ nghe, hiếu kỳ nhìn thoáng qua: "Kỳ lạ, mặt trời mọc đằng tây rồi sao, hai người này thật sự đến xin lỗi."
Trần Qua nói: "Chẳng lẽ không phải sao?"
Thạch Tuệ thật không nghĩ là Trần Qua đã làm gì, dù sao bây giờ Trần Qua cũng không phải là minh tinh gì nữa, họ không giễu cợt Trần Qua một trận coi như có lương tâm rồi, chứ nói gì đến việc chỉ vì Trần Qua mà họ lại đến xin lỗi, chuyện đó không có khả năng.
Nghe tiếng ngoài cửa, Thạch Tuệ không nhịn được đi ra ngoài, nói: "Mang đi, mang đi hết đi, tôi không cần!"
Hà Cầm tươi cười giả tạo, nói: "Chị dâu, đừng giận em mà, chúng ta vào nhà nói chuyện, được không?"
Người bên ngoài tụ tập càng lúc càng đông, Hà Cầm dù mặt dày nhưng lúc này cũng có chút không đứng vững được.
"Nhà ta nhỏ, không đủ chỗ chứa các người, các người về đi."
Hà Cầm cầu khẩn nói: "Chị dâu, dù sao chúng ta cũng là thân thích mà, đứt xương còn liền da, hôm nay chúng em đến là thành tâm xin lỗi, hai anh chị tha thứ cho hai đứa em đi mà."
Trong lòng Thạch Tuệ vẫn còn oán khí, chửi bới cô ta thì không sao, nhưng hai vợ chồng Hà Cầm lại sau lưng nói xấu con trai mình, bà sao có thể tha thứ được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận