Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 332: « Hoa Hạ Hảo Thanh Âm » phát hình! (length: 8208)

"Quỷ Thổi Đèn" khai máy.
Dương Vũ Giai, Viên Dã, Quách Quang Dân, Vưu Lộ cùng một số nhân viên trong tổ kịch đều đã đến đông đủ.
Các thủ tục quay chụp, trước đó Nguyễn Tiểu Mỹ đã sớm hoàn thành, địa điểm cũng đã thương lượng xong, Trần Qua không cần bận tâm những chuyện này, trực tiếp mang các diễn viên lái xe đến địa điểm quay là được.
Đương nhiên, không phải cứ đến địa điểm quay là có thể bắt đầu quay ngay, giai đoạn đầu còn có mấy ngày chuẩn bị, điều chỉnh máy móc, thử đường ray quay, cùng với các công trình phụ trợ xung quanh.
Quay phim giống như hành quân đánh trận, quân chưa động, lương thảo đi trước, sau khi đoàn kịch đến khu rừng núi để quay, các công việc cơ bản của đoàn phim đều do Chu Văn Trung quản lý, Trần Qua liền mang các diễn viên bắt đầu tập đọc kịch bản.
Ba ngày sau, đoàn kịch "Quỷ Thổi Đèn" chính thức khởi quay.
Lúc này Trần Qua đã có kỹ năng đạo diễn cấp cao, cho nên việc quay chụp cơ bản đều là muốn gì được nấy, có một số yêu cầu xử lý hậu kỳ, Trần Qua khi quay cũng đã chừa đủ không gian để xử lý.
Lần này, bọn họ quay phần đầu tiên của câu chuyện "Tinh Tuyệt Cổ Thành".
Đây là bối cảnh ở ban ngày, chủ yếu có ba câu chuyện, một là doanh trại biên giới Mông Cổ, nơi đây chủ yếu là một khu rừng sâu, cuối cùng phát hiện ra căn cứ quân sự ngầm của quân Nhật.
Cảnh tượng thứ hai chính là núi băng Côn Lôn, là ký ức của Hồ Bát Nhất, nhưng cũng phải quay một số nội dung, bọ rùa lửa xanh lam cùng với tháp yêu chín tầng đều nằm trong chuỗi sự kiện này.
Cảnh thứ ba chính là sa mạc Tinh Tuyệt Cổ Thành.
Khoảng 20 tập nội dung cốt truyện, ba bối cảnh hoàn toàn khác nhau, đối với phim truyền hình mà nói, tuyệt đối là một cảm giác mới mẻ.
Trần Qua cũng đã sớm quyết định, phần căn cứ quân sự dưới lòng đất quay theo hướng âm trầm kinh dị, núi băng Côn Lôn thì quay theo hướng quỷ dị và đẹp đẽ, cuối cùng Tinh Tuyệt Cổ Thành thì cần phải lột tả được sự tàn khốc và hùng vĩ của thiên nhiên.
Nội dung hậu kỳ nhiều nhất, lại là cảnh trong núi băng Côn Lôn.
Dù sao muốn quay cảnh tuyết lở, còn có bọ rùa lửa xanh lam, phải quay được cảnh người bị đốt thành tro, những cái này đương nhiên đều phải dựa vào hậu kỳ.
Để dành thời gian tối đa cho việc làm hậu kỳ, Trần Qua và mọi người khi bắt đầu quay đã đi đến núi băng trước.
Cảnh trong núi băng cũng là cảnh chiếm thời lượng tương đối ít trong ba cảnh, chỉ có khoảng 4 tập nội dung, cho nên tuy thời tiết lạnh giá, nhưng thời gian đoàn kịch quay phim không quá dài.
Quay phim chưa đến 10 ngày thì đã hoàn thành gần hết.
Sau khi Trần Qua quay xong hết các cảnh ở núi băng, rồi sắp xếp những chỗ thật sự cần xử lý hậu kỳ, viết ra một số chi tiết cụ thể, giao cho Nguyễn Tiểu Mỹ, để cho Nguyễn Tiểu Mỹ tìm công ty sản xuất hậu kỳ làm hậu kỳ.
Cũng may là "Hoa Hạ Hảo Thanh Âm" của đài truyền hình Giang Ninh đã đồng ý trả 30 triệu mua bản quyền, cho nên về mặt vốn để sản xuất, Trần Qua cũng không thiếu.
Sau đó, đoàn kịch "Quỷ Thổi Đèn" lại chuyển đến rừng sâu Nội Mông, và sa mạc XJ để quay hai phần nội dung còn lại.
Mà ngay khi "Quỷ Thổi Đèn" đang quay phần căn cứ dưới lòng đất của quân Nhật, thì "Hoa Hạ Hảo Thanh Âm" kỳ đầu tiên của đài truyền hình Giang Ninh đã bắt đầu phát sóng.
Hôm đó vừa vặn không có cảnh quay đêm, cho nên mọi người cùng nhau xem "Hoa Hạ Hảo Thanh Âm" của đài truyền hình Giang Ninh trong khách sạn.
Bốn vị đạo sư là bốn người trong số sáu ứng cử viên mà Trần Qua đã viết, cuối cùng có thể quyết định chọn xuống 4 người.
Đều là những đạo sư có chút tiếng tăm trong giới âm nhạc Hoa Điều, ít nhất là trong giới ca nhạc Hoa Điều có độ nổi tiếng cao và có tác phẩm tiêu biểu.
Hơn nữa những người này, cả nam lẫn nữ đều có, tính cách khác nhau, khi quay hình thì tự nhiên sẽ đẹp mắt.
Lần này tới tuyển thủ dự thi, rất nhiều người là bạn bè của những người hát chính được giới thiệu đến từ "ta yêu ký ca từ".
Đều có không ít bản lĩnh thật sự, nhưng lại là người không có cơ hội.
Tiết mục mới bắt đầu, một tràng quảng cáo tài trợ dài dằng dặc, so với trước "Minh Tinh Đại Trinh Thám" và "ta yêu ký ca từ" thì hiển nhiên là nhiều hơn rất nhiều rồi.
Dù sao lần này đội hình đạo sư của chương trình mạnh hơn hai chương trình trước nhiều, cộng thêm đài truyền hình Giang Ninh bây giờ cũng có một số chương trình tiêu biểu của mình, thêm nữa chương trình này do Trần Qua lên kế hoạch, cho nên các nhãn hàng tài trợ cũng thập phần nhiệt tình, tài trợ rất nhiều.
Người dẫn chương trình vẫn là Cao Phong, một người dẫn chương trình quen thuộc của đài Giang Ninh, theo yêu cầu của Trần Qua, khi đọc phần tài trợ đầu chương trình, anh ta đã luyện tập mấy chục lần, dùng tốc độ nhanh nhất nhưng vẫn phải bảo đảm phát âm rõ ràng từng chữ.
"Cái ông Cao Phong này, nói nhanh như vậy làm gì?" Viên Dã vừa xem vừa cười nói.
"Nóng cả đầu lưỡi rồi, ha ha." Chu Văn Trung cười nói.
"Có thể là do nhà tài trợ nhiều quá, nói chậm sợ lỡ giờ thôi." Vưu Lộ nói.
Dương Vũ Giai nói: "Không phải, nhà tài trợ là kim chủ của tổ chương trình, đọc quá nhanh, nhà tài trợ sợ khán giả không nghe thấy, sẽ không vui."
Nguyễn Tiểu Mỹ cười nói: "Còn phải hỏi sao, nhất định là do Trần Qua muốn anh ta nói như vậy."
Mọi người nhìn về phía Trần Qua, ai cũng biết rõ chương trình này do hắn lên kế hoạch, cũng biết những chương trình do hắn lên kế hoạch, luôn luôn sẽ có những yêu cầu ly kỳ cổ quái.
Trần Qua cười nói: "Các ngươi xem, bây giờ các ngươi cũng đang thảo luận về chuyện Cao Phong đọc quảng cáo tài trợ, như vậy là đúng rồi!"
Mọi người lúc này mới phản ứng được, chương trình muốn có tỷ lệ người xem, chính là cần có chủ đề.
Chương trình còn chưa bắt đầu, Cao Phong đọc một đoạn quảng cáo thôi mà đã gây ra tranh cãi cho mọi người, chương trình này còn sợ không có chủ đề hay sao?
Còn về các nhà tài trợ, dù không hài lòng với việc tên của mình bị đọc quá nhanh, nhưng nhìn xem một khi đã có chủ đề rồi, đoạn quảng cáo của Cao Phong sẽ càng được lan truyền rộng rãi hơn, tên tuổi của nhãn hàng của bọn họ cũng sẽ được biết đến nhiều hơn, nghĩ như vậy thì có vẻ như Cao Phong nên đọc nhanh thêm một chút mới phải.
Sau khi người dẫn chương trình đọc xong phần tài trợ, thì đến lượt bốn vị đạo sư xuất hiện.
Mỗi vị đạo sư khi ra mắt, đều hát một đoạn ngắn tác phẩm tiêu biểu của mình, sau đó từng người vào vị trí.
Lúc này mọi người mới phát hiện ghế của họ và ghế của các đạo sư trong chương trình khác không giống nhau.
Ghế dựa của họ rất cao, hơn nữa còn quay lưng về phía sân khấu!
"Oa, bọn họ quay lưng về phía sân khấu?"
"Lần đầu tiên thấy hình thức chương trình như vậy!"
"Chơi thật hay, như vậy thì chương trình mới có ý nghĩa chứ sao."
"Đúng đúng, lúc trước ta luôn cảm thấy mấy đạo sư chọn người, đều là nhìn mặt mũi, hát dở ẹc à, lần này thì tốt rồi."
"Không hổ là chương trình do Trần Qua lên kế hoạch."
Tất cả mọi người biết đây là chương trình do Trần Qua lên kế hoạch, nhưng mà nội dung cụ thể thì bọn họ không rõ ràng, đến bây giờ mới thấy được điểm xem của chương trình này, và cũng cảm thấy rất hứng thú.
Chỉ có Trần Qua, vẫn còn có chút khẩn trương... Chương trình đương nhiên là không có vấn đề, nhưng liệu chương trình này có hot hay không, phần lớn nhân tố nằm ở thí sinh.
Thí sinh phải đủ tài năng, mới có thể khiến khán giả nhớ đến và yêu thích.
Trần Qua cũng đã nhiều lần dặn dò Ngũ Văn Lượng, nói rằng phải tìm một số ca sĩ nghiệp dư có năng lực đến.
Ngũ Văn Lượng đương nhiên cũng hiểu rõ điều này, cho nên rất coi trọng khâu tuyển chọn người, cố ý tìm mấy người hát chính trong "ta yêu ký ca từ" cùng đi sát hạch, sau đó thảo luận lựa chọn ứng viên.
Các ca sĩ ở thế giới Hoa Điều này không được coi trọng, nhưng đối với một chương trình như "Hoa Hạ Hảo Thanh Âm" mà nói, có lẽ đây là một chuyện tốt.
Bởi vì như vậy, những nhân tài có tài nhưng chưa nổi tiếng sẽ nhiều hơn so với trên địa cầu rất nhiều.
Tùy tiện tìm cũng đã ra một đống rồi.
Sáu người hát chính lại càng có rất nhiều bạn bè thiếu cơ hội, những người hát rất hay ở bên cạnh họ hầu như đều đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận