Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 489: Đặt mình vào nguy hiểm 2 (length: 8044)

Lúc này, các nàng la hét chói tai so với trước kia khi thấy Trần Qua còn kích động và phấn khởi hơn.
Đương nhiên cũng có một chút áy náy.
Tôn Lộ và Tôn Vân hai tỷ muội một trái một phải ở bên Trần Qua, kéo tay Trần Qua không cho đi.
Nhưng Trần Qua vẫn đi về phía đám fan, nói mình không sao, bảo các nàng yên tâm.
Trần Qua dùng tiếng Hán nói, dù hắn biết tiếng Hàn, nhưng ngoài những trường hợp công khai tự giới thiệu bằng tiếng Hàn mà hắn chấp nhận được, những chỗ khác, hắn không thích nói tiếng Hàn, nên hắn vẫn nói tiếng Hán, để phiên dịch nói lại cho người hâm mộ.
Những người hâm mộ thấy Trần Qua không hề tức giận vì chuyện đó, mà ngược lại đối với bọn họ những fan này thân thiện như vậy, nhất thời đều rất cảm động.
Ở Trần Qua có loại sức hút gần gũi này, mà các nghệ sĩ Hàn Quốc thì không có.
Trấn an một hồi lâu, Trần Qua mới rời đi, trở về khách sạn.
Sau khi làm xong thủ tục nhận phòng, mọi người cùng nhau đi ăn cơm.
Khách sạn năm sao nhìn rất sang trọng, so với những khách sạn năm sao nổi tiếng của Hoa Điều cũng không hề kém bao nhiêu, nhưng đồ ăn trong nhà hàng khách sạn lại khiến Trần Qua và những người khác không tài nào khen nổi.
Rau trộn Salad, đồ chua, vẫn là đồ chua.
Tuy mùi vị không tệ, nhưng cơ bản chẳng có gì đặc sắc, điểm này so với ẩm thực Hoa Điều thì kém quá xa.
Đám người Trần Qua ăn qua loa một chút rồi không ăn nữa.
Trong lúc ăn cơm, Chu Hải Nguyên nói: "Trần Qua, tối nay chúng ta mua vé máy bay trở về luôn đi, ở đây không ở cũng được."
Tôn Vân cũng nói: "Đúng đó, buổi chiều hôm nay làm ta sợ muốn chết, tôi thấy ở đây nguy hiểm quá, chương trình này tôi không muốn tham gia nữa."
Tôn Lộ nói: "Vậy em đặt vé nhé?"
Trần Qua ngăn Tôn Lộ lại, nói: "Muốn về thì các người về đi, ta không về, ba triệu còn chưa kiếm được đây."
Theo quy tắc của ngành, tổ chương trình trước đó đã đặt cọc 500 ngàn, sau khi Trần Qua đến Hàn Quốc mới đặt cọc thêm 500 ngàn nữa, khi Trần Qua bắt đầu thu âm chương trình sẽ được 1 triệu, sau khi cắt ghép xong, sẽ trả nốt 1 triệu còn lại, lúc này Trần Qua chỉ mới nhận được 1 triệu mà thôi, không tham gia cắt ghép coi như vi phạm hợp đồng, không chỉ không được tiền cát-xê, mà còn vì chậm trễ việc quay phim mà phải bồi thường thiệt hại cho tổ chương trình nữa.
"Ngươi có phải người thiếu tiền đâu mà sợ, an toàn mới quan trọng." Tôn Vân nói, "Ta cứ cảm thấy ở đây không được an tâm như ở Hoa Điều."
Trần Qua cười nói: "Lúc nào giác quan của ngươi chính xác hơn ta vậy?"
Tôn Vân cười nói: "Phụ nữ có giác quan thứ sáu mà, rất chính xác."
Trần Qua biết rõ bọn họ lo lắng cho mình, dù sao chuyện tương tự như buổi trưa đó, nếu không phải hắn phản ứng nhanh nhạy, thì ai cũng không cứu được hắn.
Trần Qua đương nhiên biết rõ, nơi này là hang hùm miệng sói, nhưng để cho bọn họ yên tâm, hắn bèn cười nói: "Bên phía cảnh sát nói, tên kia là một kẻ dân túy cuồng nhiệt, hắn cảm thấy ta phá hỏng sự nghiệp của các nghệ sĩ Hàn Quốc ở Hoa Điều, phá hỏng công cuộc phục hưng vĩ đại Đại Hàn Minh Quốc của họ, nên muốn tìm ta báo thù."
"Ngươi cũng tin sao?" Chu Hải Nguyên nói, "Cho dù là giận quá mất khôn đi nữa, gan cũng quá lớn rồi, ta hận một người ta cũng không dám đi chuẩn bị người ta như vậy."
Trần Qua cười nói: "Cũng chính vì không tin nên ta mới muốn ở lại đó, ta xem bọn họ còn có chiêu gì."
"Nhưng nguy hiểm quá!" Chu Hải Nguyên nói, "Tình huống đó, nếu đổi lại là ta, không chết cũng bị thương nặng."
Trần Qua nhún vai một cái, nói: "Ta không phải vẫn ổn đó sao, yên tâm đi, loại chuyện này một lần là đủ rồi, lại còn lên hot search nữa, bọn họ sẽ không dám làm vậy nữa đâu, nếu mà thêm lần nữa, mặc kệ đối phương có giải thích thế nào, người dân cũng sẽ không tin đâu, quan trọng nhất là, chúng ta nhân cơ hội cho những người ở Hoa Điều thấy, bọn họ thích cái quốc gia này, rốt cuộc bẩn thỉu đến mức nào!"
Tôn Vân nói: "Trần Qua, ngươi đây là đặt mình vào nguy hiểm đó!"
Trong lúc nói chuyện, Nguyễn Tiểu Mỹ, Trần Ngọc Phác, Viên Dã, Dương Vũ Giai, tất cả đều gọi điện tới.
Nguyễn Tiểu Mỹ cũng đề nghị Trần Qua bỏ cuộc thu âm chương trình, trực tiếp trở về nước.
Tôn Vân, Tôn Lộ, Chu Hải Nguyên cũng rối rít khuyên nhủ.
Trần Qua nói: "Các ngươi đừng khuyên nữa, ta sẽ không đi đâu, ta muốn xem bọn họ còn có hậu chiêu gì không, yên tâm đi, trực giác của ta rất chính xác, ta sẽ không sao đâu."
Trần Qua không muốn đi, Chu Hải Nguyên và những người khác cũng đành chịu.
Vừa ăn tối xong, phó đạo diễn của tổ chương trình « thần bí bữa cơm dã ngoại » mang theo phiên dịch và mấy trợ lý, đến thăm Trần Qua.
Người của tổ chương trình nói rất nhiều lời xin lỗi, đại loại như sắp xếp chưa tốt, nhìn thì thấy, bọn họ có vẻ thật sự thành tâm.
Trần Qua lại cảm thấy chuyện này không liên quan đến mấy người này, nhưng có liên quan đến chương trình « thần bí bữa cơm dã ngoại » hay không thì khó nói.
Vốn dĩ, chương trình này đã chi một khoản tiền vượt quá giá thị trường để mời mình tới, sau đó vừa đến mình lại gặp phải chuyện này, rất khó để không khiến người khác nghi ngờ.
Nhưng nghi ngờ thì nghi ngờ, Trần Qua cũng không muốn thể hiện quá sớm, chỉ nói với bọn họ, đây chỉ là một tai nạn, không liên quan gì đến tổ chương trình.
Người của tổ chương trình sau khi nói đủ lời, mới đưa kịch bản chương trình ra, tìm Trần Qua đối kịch bản.
Ngày mai, bọn họ sẽ tiến hành thu âm chương trình đợt tiếp theo.
Địa điểm họ cần đi lần này là một hòn đảo nhỏ quanh Hàn Quốc có tên là đảo Hải Nữ, sinh tồn ở đó hai ngày.
Trước đây Trần Qua cũng đã xem chương trình này, đều là đặt khách mời vào một vài môi trường đặc biệt, để họ hoàn thành nhiệm vụ, sau đó tự giải quyết vấn đề ăn uống.
Lần này bọn họ sẽ phải đi cái đảo nhỏ này.
Trần Qua tìm hiểu qua một chút, đảo nhỏ không lớn, tương đối vắng vẻ, không phải là địa điểm du lịch, bên trong cũng khá hoang sơ, nhưng phong cảnh không tệ, tổ chương trình trước đó cũng đã đi lại một chút, hiệu quả quay chụp đương nhiên không có vấn đề gì.
Phó đạo diễn tên Lee Dong Wook này trao đổi rất lâu với Trần Qua, nói rõ quá trình của chương trình.
Bên trong có mấy trò chơi cần khách mời tham gia, cũng có vài trận đấu, và cả chuyện họ phải tự tìm kiếm thức ăn.
Đảo biển mà, đồ ăn nhiều nhất đương nhiên là các loại cá rồi.
Cho nên có thể đoán được, đến lúc đó sẽ phải tự đi đánh bắt cá.
"Nhưng dựa theo quy tắc chương trình, ngài chỉ được đi một mình, không được mang theo trợ lý hoặc người khác cùng ra đảo nhỏ." Lee Dong Wook nói.
Nghe thấy một yêu cầu như vậy, Trần Qua nhất thời cảm thấy không ổn.
"Tại sao không thể mang?" Trần Qua hỏi.
"Chương trình của chúng tôi là Chân Nhân Tú mà, người nổi tiếng đến đây cũng chỉ một mình thôi, không thể mang người khác đi cùng, không chỉ không thể mang người khác, mà điện thoại và đồ cá nhân, sau khi lên đảo cũng phải nộp lại cho tổ chương trình giữ."
Việc nộp lại đồ cá nhân, Trần Qua trước đây đã thấy trong chương trình rồi, chỉ là chuyện không cho người khác đi cùng thì trước đó không có.
Lúc này Trần Qua đã cảm thấy cái "yêu cầu" này không bình thường lắm, theo lẽ thường, thế nào cũng cho phép mang một hai nhân viên đi cùng mới đúng.
Chỉ là thấy Lee Dong Wook cũng chỉ là người truyền đạt, không biết rõ bên trong có vấn đề gì, Trần Qua cũng lười dùng thẻ nói thật với hắn.
Ngược lại lúc này hắn đã gần như có thể khẳng định, tổ chương trình này có vấn đề, có thể chỉ có đạo diễn là biết rõ, muốn xảy ra chuyện gì, cho nên, muốn biết bọn họ muốn hại mình thế nào, thì chỉ cần mình đích thân đến đó một chuyến là được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận