Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 55: Đục khoét nền tảng (length: 8491)

Trần Qua đợi một ngày, cuối cùng cũng đến lúc đài truyền hình Giang Ninh bên kia có tin tức.
Hai giờ chiều, Chu Văn Lôi mang theo Hồng Văn Bân lần nữa đến cửa tiệm Bách Biến nhân sinh kịch bản sát.
Tôn Vân Tôn Lộ hai người thấy Chu Văn Lôi, lại một bộ dạng hóng hớt không thôi.
Trần Qua dẫn Chu Văn Lôi và Hồng Văn Bân vào phòng hóa trang, cũng nói với Tôn Vân: "Chúng ta ở bên trong có chuyện cần nói, không muốn ai đến làm phiền."
May mà lần này có Hồng Văn Bân đi cùng, nếu không Tôn Vân Tôn Lộ chắc hẳn sẽ nghĩ sai.
Trần Qua, Chu Văn Lôi và Hồng Văn Bân ba người ngồi vào chỗ của mình.
Hồng Văn Bân nói: "Trần Qua, chắc Văn Nụ Hoa đã nói với ngươi trong điện thoại rồi, lần này chúng ta đến là muốn mua bản quyền chương trình này của ngươi."
Trần Qua nói: "Ừm, ta biết rõ, cám ơn các ngươi đã thích."
"Đừng vội cám ơn, tuy chúng ta muốn ngươi lên kế hoạch chương trình này, nhưng bây giờ vẫn còn một chút vấn đề."
"Vấn đề gì?"
"Hình thức chương trình của ngươi rất tốt, nhưng nội dung sáng tác lại rất khó, vừa phải có suy luận, lại không được để người khác đoán ra, còn phải có tính giải trí, mỗi nhân vật người chơi phải có vai trò tương đương nhau, như vậy độ khó trong việc sáng tác nội dung kịch bản rất lớn."
Trần Qua gật đầu: "Chương trình này, khách mời và nội dung kịch bản đều rất quan trọng, hai phương diện này làm tốt thì chương trình đã thành công hơn phân nửa."
"Vấn đề bây giờ là, sau Tết chúng ta muốn lên sóng chương trình mới này, trong thời gian ngắn, chúng ta không có cách nào chắc chắn tìm được kịch bản phù hợp và sản xuất được Gameshow này, nên trong đài tuy muốn ngươi lên kế hoạch, nhưng cũng hơi do dự."
Trần Qua nói: "Ta đã viết một kịch bản trong sách lên kế hoạch, tên là « Vận Mệnh Cự Luân »."
"Đúng, chúng ta đã xem qua, viết rất hay, nhưng kịch bản này chỉ có thể làm một kỳ, nếu muốn quyết định, ít nhất phải có ba bốn kịch bản nữa, để đảm bảo chương trình có thể thu âm thuận lợi."
Với lời nói của Hồng Văn Bân, Trần Qua cũng rất đồng ý, bây giờ trong người mình có 700 ngàn danh vọng, nếu muốn rút thưởng thì dựa theo tỉ lệ 5% kịch bản trúng giải, 700 ngàn danh vọng cũng chỉ có thể rút được 3-4 kịch bản.
Nhưng những kịch bản này chưa chắc đã phù hợp với loại chương trình như « Minh Tinh Đại Trinh Thám ».
Bất quá, Trần Qua nhớ mình còn một thẻ may mắn, lần này có thể dùng đến.
"Nếu có 3 đến 4 kịch bản phù hợp, có phải các ngươi sẽ đồng ý làm chương trình này không?" Trần Qua hỏi.
"Ừm."
"Chương trình có ghi tên, có tiệm của chúng ta không?"
"Chắc chắn là có."
"Được."
Trần Qua vừa nói, trong đầu đã trực tiếp gọi ra hệ thống, đầu tiên sử dụng thẻ may mắn, sau đó bắt đầu ở mục kịch bản của hệ thống, bấm vào logo để tiến hành rút thưởng.
Mười ngàn danh vọng rút một lần thưởng, tỉ lệ trúng thưởng kịch bản là 5%, theo xác suất mà nói, khoảng hai trăm ngàn danh vọng được một kịch bản.
Trần Qua thấy phiền, nói với hệ thống: "Hệ thống có thể cho ta rút một lần 40 lượt không?"
Hệ thống rất nhân tính, trực tiếp trừ 400 ngàn danh vọng, sau đó thống kê khen thưởng.
"Chúc mừng kí chủ, lần này rút thưởng được các kịch bản: « Kinh Hãi Đồng Dao », « Chạy Trốn Khỏi Đảo Vô Danh », « Khách Sạn Kinh Hồn », « Hướng Tới Vân Tiêu », « Soái Phủ Có Quỷ », « Hắc Ám Giả », quảng cáo sáng tạo * 1."
Trần Qua nhìn, tốt quá, vốn hai trăm ngàn một lần, mình rút 400 ngàn danh vọng, cũng chỉ được 2 kịch bản, vận khí không tốt thì chỉ được 1, vận khí tốt chút thì nhiều nhất cũng 3, hơn nữa có khi lại không phải là loại kịch bản thích hợp làm gameshow.
Không ngờ dùng thẻ may mắn lại rút trúng một lúc 6 kịch bản, hơn nữa trừ « Hắc Ám Giả » ra thì tất cả đều phù hợp với gameshow, còn có một quảng cáo sáng tạo, xem ra thẻ vận may này vẫn có ích.
Trần Qua rút thưởng trong đầu chỉ mất một chớp mắt là xong, rút thưởng xong, hắn liền nói với Hồng Văn Bân: "Ta có thể viết cho các ngươi năm sáu kỳ chương trình, hơn nữa đảm bảo các ngươi sẽ hài lòng."
Hồng Văn Bân ngớ người, nhìn Chu Văn Lôi, trong mắt đầy vẻ không tin. "Thời gian của chúng ta không nhiều đâu." Hồng Văn Bân nói.
"Trong vòng một tuần sẽ có cho các ngươi."
Đằng nào cũng đã rút được, mình chỉ việc đánh máy lại là xong, không cần quá lâu.
Hồng Văn Bân trợn tròn mắt, cho dù đã có « Vận Mệnh Cự Luân », một tuần Trần Qua phải viết 5 kịch bản, hơn nữa còn phải đạt yêu cầu của tổ chương trình và đảm bảo chất lượng kịch bản, sao có thể chứ?
Đừng nói Hồng Văn Bân, ngay cả Chu Văn Lôi bên cạnh cũng tỏ vẻ không dám tin.
"Trần tiên sinh, có thể viết ra được bản kế hoạch chương trình « Minh Tinh Đại Trinh Thám », chúng tôi đều thấy anh rất tài giỏi, nhưng dù sao chúng tôi cũng là đài truyền hình, đối mặt với rất nhiều khán giả và cư dân mạng, nên…việc sáng tác…"
"Yên tâm, sẽ không có bất cứ nghi ngờ đạo nhái nào, sẽ không gây phiền phức cho đài truyền hình và tổ chương trình."
Mấy thứ trong hệ thống đều từ địa cầu mà ra, thế giới này chắc chắn là không có, cho dù những kịch bản này trên địa cầu có tham khảo yếu tố từ điện ảnh hay kịch gì đi nữa, thì khi đặt vào thế giới này, nó đã thành một tác phẩm hoàn toàn mới rồi.
Hồng Văn Bân thấy Trần Qua nói chắc như đinh đóng cột như vậy, cũng hơi tò mò.
"Được, ta chờ kịch bản của Trần tiên sinh, vậy hôm nay có nên ký hợp đồng bản kế hoạch chương trình trước không? Hợp đồng ta đều mang theo rồi."
Tuy vẫn hơi lo về phần kịch bản, nhưng dù sao đài truyền hình Kiến Ninh cũng rất hài lòng với bản kế hoạch này, dù trong lúc này không tìm được kịch bản phù hợp thì vẫn có thể ký bản kế hoạch sáng tạo trước, sau này tìm được kịch bản thích hợp thì tính tiếp.
Tóm lại, không thể để chương trình này lọt vào tay đài truyền hình khác.
Trần Qua lại không nghĩ vậy, hắn thấy đài truyền hình vẫn còn lo về phần kịch bản, vậy thì mình vẫn có thể giành thêm chút tài nguyên lớn hơn.
Đương nhiên, phải đưa ra kịch bản mà họ hài lòng đến không muốn buông tay mới được… "Chờ viết xong kịch bản thì ký hợp đồng luôn đi." Trần Qua nói.
Hồng Văn Bân thấy Trần Qua nói vậy, cũng chỉ gật đầu: "Vậy cũng được, Trần tiên sinh có bất cứ tiến triển gì hay có vấn đề gì thì cứ gọi điện cho ta, hoặc liên hệ Chu Văn Lôi."
"Được."
"Còn một việc nữa." Hồng Văn Bân nói.
"Mời nói."
Hồng Văn Bân nhìn phòng hóa trang, hỏi: "Trần tiên sinh là ông chủ của tiệm này thật sao?"
"Coi như có chút cổ phần thôi, cùng bạn hợp tác mở."
Hồng Văn Bân nói: "Tôi thấy tình hình kinh doanh có vẻ cũng bình thường."
Chu Văn Lôi nói: "Bây giờ họ vẫn đang thử kinh doanh thôi."
Hồng Văn Bân cười, nhìn Trần Qua: "Không biết Trần tiên sinh có muốn đổi công việc không, ví dụ như…về đài truyền hình, bản kế hoạch của anh, dù không đặc biệt chuyên nghiệp, nhưng ý tưởng lại rất hay, người như anh mà về đài truyền hình sẽ có rất nhiều cơ hội phát triển, ổn định hơn so với làm chủ một cửa tiệm, hơn nữa tiền đồ cũng rộng mở hơn."
Trần Qua biết Hồng Văn Bân đang muốn đào góc tường của mình, muốn mình về đài truyền hình làm người lên ý tưởng chương trình.
Chu Văn Lôi cũng đã hiểu, cô hơi kích động cũng có chút mong đợi nhìn Trần Qua, thậm chí đã bắt đầu ảo tưởng cùng Trần Qua làm đồng nghiệp.
"Tôi tạm thời không có ý định đó." Trần Qua nói.
Bây giờ mình viết ra kế hoạch chương trình, bản quyền thuộc về mình, nếu tự về đài truyền hình, những bản kế hoạch mình viết trong giờ làm việc sẽ thuộc về đài truyền hình, không liên quan gì đến mình, nhiều nhất cũng chỉ được đài truyền hình cho thêm ít lương và tiền thưởng mà thôi.
Cũng giống như các lập trình viên hay nghiên cứu viên vậy, tạo ra thành quả trong công ty, tác phẩm cũng không phải của riêng một người, mà thuộc về công ty hoặc phòng thí nghiệm.
Trần Qua đâu có ngốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận