Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 287: Nghệ thuật đều là tương thông (length: 8136)

"Trần Qua, ngươi biết viết ca khúc sao?!"
Tôn Lộ kinh hô.
Tôn Vân nhíu mày một cái, nói: "Ngạc nhiên cái gì, văn nghệ đều thông nhau, Trần Qua có tài như vậy, biết viết ca khúc thì sao?"
Tôn Lộ nhất thời bị Tôn Vân nói không cãi lại được.
Những người khác cũng tò mò nhìn Trần Qua, Trần Qua không thể làm gì khác hơn là qua loa giải thích một câu: "Ta không phải viết ca khúc, lời đã có sẵn, ta chỉ phổ nhạc mà thôi."
"Vậy cũng rất giỏi rồi!" Tôn Lộ nói.
Trần Qua cười nói: "Nàng mới hát có vài câu, ngươi đã biết giỏi?"
Tôn Lộ sững sờ, lại cảm thấy không có lời nào để nói.
Chương trình tiến vào phần thứ hai, mọi người cũng dần dần quên chuyện này.
Trần Ngọc Phác ở chương trình bắt đầu thể hiện giọng hát và khả năng nhớ lời siêu phàm của mình.
Tôn Vân, Tôn Lộ và một số người chơi kịch bản giết tại chỗ cũng xem đến mê mẩn.
Một người dáng vẻ đẹp, năng lực cũng cao, ở đâu cũng là tâm điểm chú ý của mọi người.
"Cái cô Trần Ngọc Phác này giỏi thật, hát cũng hay."
"Đúng vậy, mỗi bài hát cô ấy hát đều có cảm giác khác nhau, năng lực mạnh quá."
"Tuy chỉ hát vài câu, nhưng ta thấy cô ấy hát hay hơn phần lớn người hát gốc."
"Hát gốc thì không dám nói, mấy người hát chính ở hiện trường, thật sự không chắc hát hay bằng cô ấy."
"Thật muốn nghe cô ấy hát một bài hoàn chỉnh."
"Nhiếp ảnh gia giỏi ghê, ống kính của Trần Ngọc Phác nhiều ghê ha ha."
"Ta là con gái cũng thích xem tiểu tỷ tỷ xinh đẹp, nhất là cô ấy hát còn hay như vậy."
...
Trần Ngọc Phác mới hát liên khúc có 10 bài mà thôi, nhưng đã bắt đầu chinh phục không ít người.
Cũng tại chương trình này chọn 6 người hát chính, vì muốn hát các bài hát có phong cách khác nhau.
Nhưng mà Trần Ngọc Phác thì sao, một mình cô ấy phong cách nào cũng khống chế được, hát hay hơn cả người hát chính, âm sắc thay đổi nhiều, trung, thấp, cao âm đều lợi hại, đủ loại phong cách ca khúc đều có thể khống chế, đúng là một kho báu!
Phần gay cấn nhất cũng đến.
Ca khúc domino.
Bạn cùng phòng của Trần Ngọc Phác yêu cầu, với điều kiện Trần Ngọc Phác đồng ý, tổ chương trình nhiều lần cân nhắc một hồi, đồng ý tạm thời sửa đổi một chút thể lệ cuộc thi.
Ở phần này, Trần Ngọc Phác muốn một đấu ba!
Khi xem đến phần này, tất cả mọi người thích tự mình tham gia, khi tuyển thủ trên sân khấu không nghĩ ra được câu trả lời mà mình nghĩ ra bài hát nào đó thì tâm tình khán giả mới thật sự bị chương trình cuốn theo.
Nhưng lần này, khán giả ít đi thú vui đó.
Vì bốn người này thật sự quá mạnh, khán giả còn chưa kịp phản ứng thì bên kia đã hát tiếp, thỉnh thoảng Bảo Phỉ Phỉ không tiếp được, khán giả cũng không tiếp được.
Xem phần này ở hiện trường không đã bằng xem qua màn hình.
Vì mỗi bài hát họ hát, tổ chương trình sẽ đánh phụ đề, nhắc nhở đây là bài hát của ca sĩ nào.
Như vậy, dù người xem chưa từng nghe bài hát này thì cũng biết họ hát có đúng hay không.
Trần Ngọc Phác ở phần này thể hiện vô cùng nổi bật, căn bản không có chút vấp váp nào, càng không bị lạc giọng, một bộ dáng vẻ thản nhiên, bình ổn, hát nối tiếp bài hát của đối phương hết bài này đến bài khác.
Có một vài bài hát mọi người nghe quen, nghe Trần Ngọc Phác hát lên, cảm thấy rất quen thuộc, rất hoài cổ, có một vài bài hát, mọi người chưa từng nghe qua, nghe Trần Ngọc Phác hát, lại cảm thấy rất mới mẻ.
Ba người bạn cùng phòng của Trần Ngọc Phác cũng rất giỏi, hai bên ngươi tới ta đi, hát rất căng thẳng và kịch liệt, thêm hiệu ứng đặc biệt và chuyển cảnh của hậu kỳ, tâm trạng hồi hộp lại càng rõ ràng.
Tiết tấu rất nhanh, ngươi tới ta đi, mọi người xem đến cũng đổ mồ hôi tay, trong hình vẫn còn đang đếm liên tục.
1 bài...
2 bài...
10 bài...
20 bài...
Bảo Phỉ Phỉ và đồng đội tam anh chiến Lữ Bố, kết quả vẫn không thể trụ nổi, đến 40 bài, các nàng mất một cơ hội, đến hơn 60 bài, các nàng lại mất thêm một cơ hội, đến cuối cùng, họ khổ chiến đến 100 bài...
Đến khi các nàng nên hát đều đã hát hết, không thể hát lại bài đã hát, lại còn không tiếp được trong 10 giây, hoàn toàn bại trận.
Cốc!
Hiện trường chương trình một tràng pháo tay, đám người trước màn hình cũng xôn xao.
"Oa, Trần Ngọc Phác này mạnh quá vậy."
"Đúng đó, kêu Trần Ly phổ luôn đi."
"Ha ha ha, người ta cũng đâu có sai tông, gọi là vượt trội hơn bình thường mới phải."
"Cái phần này hay thật."
"Ngươi nói là chương trình hay là Trần Ngọc Phác?"
"Đương nhiên là... cả hai đều hay!"
"Sao Trần Ngọc Phác này chưa nổi tiếng nhỉ, tôi cảm thấy nếu cô ấy ra bài hát nhất định sẽ hot."
"Trước không phải nói rồi sao, đợi tốt nghiệp."
"Kệ, tôi là fan của cô ấy rồi!"
...
Những người ở hiện trường bắt đầu mê mẩn Trần Ngọc Phác rồi.
Dáng vẻ xinh đẹp, thực lực lại mạnh, không có lý do gì không thích.
Ngay cả Trần Qua, dù đã xem một lần ở hiện trường, nhưng khi ngồi trước tivi xem lại một lần vẫn cảm thấy hay, Trần Ngọc Phác có một loại ma lực cuốn hút người ta.
Trần Qua còn như vậy rồi, huống chi người khác.
Vòng thi này kết thúc, ngôi vị quán quân của chương trình kỳ này đã không còn gì phải bàn cãi.
Hai phần thi phía sau, Trần Ngọc Phác vẫn giữ vững phong độ, giành được quán quân của kỳ này.
Cuối chương trình, Trần Ngọc Phác biểu diễn « Minh Nguyệt Kỷ Thì Hữu » trong nền nhạc.
Bài hát này thanh thanh đạm đạm, không có cao trào đặc biệt, nhưng Trần Ngọc Phác hát ra một luồng tiên khí, câu cuối "Nhân hữu bi hoan ly hợp, nguyệt hữu âm tình viên khuyết" lại có cảm giác tiếc nuối ngay cả thần tiên cũng không tránh được.
Trần Ngọc Phác hát xong, chương trình kỳ này cũng kết thúc.
Tất cả mọi người đều quyến luyến không rời.
"Aiya, hết rồi, không xem được Trần Ngọc Phác nữa."
"Ngày mai xem lại trên mạng, có thể xem bao nhiêu lần cũng được."
"Bài hát cuối cùng cô ấy hát hay quá, còn chuyên nghiệp hơn cả ca sĩ chuyên nghiệp."
"Viết tâm thư đi, cầu Trần Ngọc Phác debut!"
"Kệ, ta phải lên Weibo theo dõi cô ấy một chút."
Một người vừa xem xong chương trình mở điện thoại, bắt đầu tìm kiếm.
Quả thật tìm ra được người tên Trần Ngọc Phác này.
Cái tên này khá lạ, lại thêm phần giới thiệu là sinh viên âm nhạc, nên trùng tên gần như không thể.
"Đậu má, lũ này nhanh hơn mình nhiều vậy!"
"Sao thế?"
"Trần Ngọc Phác này đã có hơn hai trăm ngàn fan rồi!"
"Không thể nào, nhanh vậy sao?"
"Có lẽ là đã có fan trước rồi?"
...
Ở một bên Trần Qua nghe cũng có chút bất ngờ. Theo nàng biết, Trần Ngọc Phác hẳn là trước không có nhiều fan như vậy, chương trình vừa lên sóng, cô ấy đã tăng hai trăm ngàn fan, so với mình còn nhiều hơn, quả nhiên đây là thời đại xem mặt mà!
"Số fan này so với số fan của Weibo Trần Qua còn nhiều hơn?" Tôn Vân có chút kinh ngạc.
Tôn Vân cầm điện thoại lên xem, lắc đầu nói: "Chưa đâu, bây giờ Trần Qua 300 ngàn fan rồi."
Trần Qua nghe hơi sửng sốt.
Sau khi ăn cơm tối, Trần Qua xem thử Weibo của mình, mới hai trăm ngàn, sao lại nhanh vậy đã tăng thêm một trăm ngàn rồi?
Mở ra xem thì quả thật đúng.
300 ngàn fan rồi.
Cuộc chiến luận trên mạng giữa Trần Qua và nhóm tác giả vẫn chưa kết thúc, số fan luôn không ngừng tăng lên, mà đêm nay chương trình « Ta Yêu Ký Ca Từ » vừa phát sóng, mọi người càng biết thì ra Trần Qua còn biết viết nhạc, số fan tăng lên mạnh mẽ!
============================INDEX==
Bạn cần đăng nhập để bình luận