Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 282: Chân chính lưới bạo (length: 8106)

Trần Qua thấy Lục Minh bị mắng thảm như vậy, cũng sẽ không ra mặt bênh vực hắn nữa.
Lục Minh từ trước đến nay vốn chỉ quen mắng người trên văn đàn, căn bản chưa tiếp xúc với Internet, hắn còn tưởng rằng mắng nhau trên Internet cũng giống như trước đây, vẫn là kiểu quen thuộc, hương vị quen thuộc.
Nhưng mắng nhau trên Internet, hoàn toàn khác biệt.
Mắng nhau trên văn đàn, chỉ là một đối một, nhiều nhất là một đối vài người, nhưng mắng nhau trên Internet, dù vẫn là chuyện văn đàn, nhưng lại có quá nhiều người tham gia.
Tất cả dân mạng đều là một người tham gia.
Đây là điều Lục Minh không ngờ tới, dù hắn có tài tiên tri, hắn cũng không thể ngờ được người ủng hộ văn đàn Internet lại nhiều như vậy!
Chỉ một đêm, Weibo của Lục Minh đã có hơn mười ngàn bình luận.
Ngoại trừ một số ít người bênh vực hắn, đại đa số đều đến nhắm vào hắn.
Một người hơn năm mươi tuổi như Lục Minh, nhìn những bình luận đầy sự công kích, lúc trước hắn mắng người khác, không thấy có gì, nhưng trong một lúc nhiều người đến mắng mình như vậy, hắn cũng có chút không chịu nổi.
Sáng sớm ngày thứ hai, Trần Qua đi đến cửa tiệm, trên xe buýt mở Weibo lên xem.
Thật tốt, Lục Minh đã đóng bình luận trên Weibo rồi.
Phần bình luận dưới Weibo của Trần Qua lại nhanh chóng trở nên vui vẻ.
"Ha ha, con chim lộ đóng bình luận rồi."
"Mắng người nhất thời sướng miệng, lần này gặp báo ứng."
"Tâm lý kém vậy sao, còn tưởng là từng trải chiến trận rồi chứ, ai ngờ chưa đánh đã gục."
"Các tòa báo và tạp chí truyền thống cũng đang chỉ trích hành động lần này của chúng ta, không thể chỉ để bọn họ lên tiếng, chúng ta chỉ có thể bị mắng, ít nhất là trên mạng, chúng ta phải cho bọn họ thấy sức mạnh của mình!"
"Nói chung thì 'một lời khó nói hết' dẫn đầu, chúng ta cứ theo hắn là được!"
"Tác giả này quá là tuyệt vời!"
...
Lượng fan trên Weibo của Trần Qua lại tăng thêm hai chục ngàn, phá một trăm ngàn rồi.
Trên Internet, quả thực chiến trường của văn đàn Internet mới là chính, lần này Lục Minh có lẽ đã có ám ảnh rồi.
Trần Qua đến cửa tiệm, không ngờ đến chập tối ăn cơm xong, Tôn Vân nói với Trần Qua: "Trần Qua, Lục Minh đăng Weibo, lui mạng rồi."
Trần Qua ngược lại sững sờ, sau đó cười nói: "Người này, tâm lý không tốt, ra chiến trường chắc chắn là kẻ đào binh."
"A hắc hắc, hai ngày nay Weibo của hắn bị nổ tung rồi, chắc tin nhắn riêng cũng vậy, hắn nói không chịu được nữa rồi."
Tôn Lộ vẻ mặt đắc ý, Tôn Vân bất lực nhìn nàng một cái.
Trần Qua biết, chắc hẳn mắng chửi người cũng có phần của nàng.
"Ta đã bảo không cần để ý đến hắn rồi."
Trần Qua nói xong, quay về phòng tiếp tục gõ chữ.
Đến tối về nhà ngồi trên xe buýt, Trần Qua mới cầm điện thoại di động lên xem.
Sự tình hình như đã làm lớn lên rồi.
Trên các trang tin, đã có tin tức «Lục Minh tuyên bố lui mạng».
Trần Qua mở lên, vào thẳng trang Weibo của Lục Minh.
Dù Lục Minh tuyên bố lui mạng, nhưng logo Weibo của hắn vẫn không tự xóa đi được, hơn nữa hắn cũng có một tài khoản Weibo mới.
Weibo mới nhất, ý đại khái là, ý định ban đầu của hắn là thảo luận xem văn đàn Internet tương lai sẽ đi về đâu, nhưng không ngờ sự tình lại phát triển ngoài tầm kiểm soát, mọi người đều mắng hắn, bạo lực mạng nhắm vào hắn, mà hắn thấy đám người này không có giáo dục.
Tiếp tục tranh cãi với đám người này, không có ý nghĩa gì, nên hắn quyết định từ nay về sau không phát biểu quan điểm gì trên mạng nữa, cũng sẽ không cập nhật Weibo nữa, từ nay về sau rút khỏi thế giới Internet.
Weibo cuối cùng của Lục Minh lại không còn dài dòng văn tự như trước nữa, nhìn vào, rõ ràng là ý chí sa sút, không còn sức chiến đấu.
Trần Qua xem xong, cười lạnh một tiếng.
Người này, đến cuối cùng, vẫn không hề nghĩ lại về bản thân.
Hắn không hề nghĩ lại những chuyện mình đã làm, xem những lời nói của mình có phải quá đáng, mới khiến nhiều người phẫn nộ đến vậy hay không?
Ngược lại, cuối cùng hắn còn trách cứ tác giả văn đàn Internet và độc giả văn đàn Internet không có giáo dục.
Đây cũng là lý do hắn lui mạng, nếu không, chỉ sợ sẽ đón nhận sự đả kích còn mãnh liệt hơn.
Lục Minh đã rút khỏi cuộc chiến này, Trần Qua đương nhiên sẽ không cố chấp níu giữ người ta lại, coi như mọi chuyện đã xong.
Nhưng chuyện này vẫn chưa kết thúc, Lục Minh vẫn có chút tiếng tăm, bây giờ lại bị dân mạng "bạo lực mạng" đến mức phải lui mạng, thoáng cái đã trở thành đề tài bàn tán.
Trần Qua tỉnh dậy vào ngày thứ hai, chuyện này đã leo lên top tìm kiếm.
【Lục Minh bị bạo lực mạng mà lui mạng】 Chuyện này, bắt đầu từ cuộc tranh luận giữa Trần Qua và Giang Hiếu, rồi sau đó là trận khẩu chiến trên Internet giữa Trần Qua và Lục Minh, dù gây náo động lớn, nhưng cuối cùng vẫn chỉ là sự việc xảy ra trong giới văn hóa, vẫn chưa ra ngoài phạm vi.
Những người trên Internet chủ động quan tâm đến sự việc trong giới văn hóa, phần lớn là những người hoạt động trong văn đàn Internet, vì thế Lục Minh mới bị mắng thậm tệ như vậy.
Nhưng có thể thấy từ hôm nay, sự việc đã bắt đầu lan rộng ra ngoài, lên top tìm kiếm, ngay cả Vu Nghiễm và đám bạn trên mạng đều có thể nhìn thấy.
Số lượng dân mạng ủng hộ văn học truyền thống so với những người hoạt động trong văn đàn Internet trên mạng, đương nhiên là không đáng kể, nhưng so số người hoạt động trong văn đàn Internet với toàn bộ dân mạng, thì đúng là như “chín trâu mất sợi lông”.
Từ "bạo lực mạng" từ sau khi Internet xuất hiện, đã liên tục xuất hiện, đây là một từ rất thu hút sự chú ý trên thế giới Internet.
Một tác giả, một tác giả nổi tiếng, bị bạo lực mạng, một chuyện như thế, đương nhiên trong nháy mắt đã thu hút vô số người đến vây xem.
Đám bạn trên mạng cũng không xem xét trước sau, chỉ thấy Lục Minh nói mình bị bạo lực mạng, rồi không lên mạng nữa, đám bạn trên mạng cũng không quan tâm trước đó hắn đã làm gì, đồng loạt để lại bình luận dưới những chủ đề hấp dẫn.
"Mấy đứa học sinh tiểu học bây giờ, thật sự là không coi ai ra gì, lên mạng hoành hành ngang ngược!"
"Ủng hộ Lục Minh, phải dạy dỗ đám người này cho cẩn thận!"
"Bạo lực mạng rất đáng ghét!"
"Cái thằng 'một lời khó nói hết' đó, chẳng phải là do hắn xúi giục sao?"
"Đúng, chính là hắn, chúng ta đến bạo lực mạng hắn, cho hắn nếm thử mùi vị bị bạo lực mạng xem!"
"Một tác giả văn đàn Internet, cũng bắt đầu làm mưa làm gió thế này sao?"
...
Đa số dân mạng đều thích chạy theo phong trào tham gia náo nhiệt, nghe nói tác giả "một lời khó nói hết" này dẫn dắt dư luận mạng làm lộ bộ mặt thật của Lục Minh, tất cả đồng loạt tràn vào Weibo của "một lời khó nói hết" để lại tin nhắn.
Ngày hôm qua Lục Minh bị đám bạn trên mạng mắng, hôm nay đến lượt Trần Qua.
Nhưng đám người mắng Lục Minh chỉ là dân mạng trong giới văn đàn Internet,... còn đám dân mạng nhắm vào Trần Qua lần này thì quá đông đảo.
Dù cũng có rất nhiều người bênh vực cho Trần Qua, nhưng số lượng dân mạng chạy theo phong trào bất chấp đúng sai vẫn còn nhiều hơn.
"Có phải chính ngươi tìm người bạo lực mạng Lục Minh không?"
"Viết cho tốt văn đàn Internet của ngươi đi, chưa thành tựu gì mà đã bắt đầu nhơn nháo rồi, nếu như sau này có chút thành tựu thì sẽ ra sao nữa?"
"Viết văn đàn Internet cả đời cũng không có thành tựu gì, cho nên hắn mới dùng cách này để đánh bóng tên tuổi."
"Một đám chỉ biết chạy theo phong trào mà gào thét lung tung, căn bản không biết rõ sự tình ngọn nguồn đã bắt đầu sủa bậy, phiền mọi người tìm hiểu rõ chuyện đã xảy ra được không."
"Định mắng vài câu, nhìn lại hóa ra là tác giả của 'Quỷ Xuy Đăng'... ách... Ta thật sự rất thích truyện của anh, không mắng."
"Bạo lực mạng thật sự, là chỉ bạo lực trên Internet, nếu như bạn làm sai, mọi người chửi bạn, vậy không gọi là bạo lực mạng, Lục Minh tự làm tự chịu, không tính là bị bạo lực mạng, còn các người hôm nay bất chấp đúng sai, đến mắng 'một lời khó nói hết', đây mới thực sự là bạo lực mạng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận