Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 240: Thương Hải Di Châu (length: 8363)

Tiếp theo tiết mục trên màn hình liền xuất hiện quy tắc trò chơi.
Chính là người dẫn hát sẽ hát mấy câu, sau đó sẽ ở một chỗ bất ngờ bỏ qua một lượng từ, sau đó để cho tuyển thủ hát lại một lần, nhưng phải hát đúng ca từ, phải hoàn toàn chính xác mới được.
Người nào hát đúng liên khúc ca khúc nhiều nhất thì hai người hát ít nhất sẽ bị loại.
Lúc ghi hình, người dẫn chương trình nói qua một hồi về luật chơi, nhưng lúc chương trình phát sóng, trực tiếp dùng hậu kỳ thay thế, nói ngắn gọn.
Ống kính chuyển, người dẫn chương trình ra hiệu, các người dẫn hát lần lượt mở đầu và bắt đầu hát.
"Trong mộng tỉnh lại, ngươi không ở bên cạnh..."
Đây là một bài hát mà tất cả mọi người ở thế giới này đều tương đối quen thuộc, tên là « Tỉnh Mộng ».
Từng Mở Ca cất giọng rất trầm thấp, rất có từ tính, hát lên rất có cảm xúc.
Nghe mà mọi người thoáng chốc đắm chìm vào trong đó, nhưng ngay khi mọi người vừa mới chìm đắm, Từng Mở Ca đã bỏ lỡ hai từ, bỏ ngang, là dùng "hừ hừ" để lướt qua.
Cực kỳ giống ca sĩ quên lời trên sân khấu ca nhạc vậy.
"Ngươi nói tình yêu của chúng ta giống như là hừ hừ, Gió thổi một cái, liền tàn theo gió..."
Từng Mở Ca hát xong, đưa bàn tay nhỏ về phía người chơi thứ nhất.
Sáu người dẫn hát đứng thành hình bán nguyệt, bao quanh tuyển thủ ở trong khu vực sân khấu, cho nên ở trong khu vực sân khấu, dù đứng ở góc nào cũng có thể thấy người dẫn hát.
Còn ở đối diện người dẫn hát, chính là phía sau tuyển thủ, trên màn hình lớn cũng sẽ xuất hiện lời bài hát tương ứng.
Người chơi thứ nhất rất tự tin, hát: "Ngươi nói tình yêu của chúng ta giống như là bụi trần, Gió thổi một cái, liền tan vào chân trời."
"Được, biểu diễn chính xác, người thứ hai, tiếp tục!" Người dẫn chương trình Tống Quang Minh nói.
Sau đó, người dẫn hát thứ hai Lăng Tĩnh bắt đầu biểu diễn.
...
Ban đầu sáu bài hát, khá là đơn giản, người đến được đến đây cũng vẫn coi như là có một chút vốn ca khúc dự trữ, cho nên không làm khó bọn họ.
Đến lượt thứ hai, sáu người dẫn hát hát lên thì không còn bùng nổ như vòng đầu tiên nữa.
Mọi người bắt đầu xuất hiện sai sót.
Có người chơi hát lạc quẻ, hát rất kỳ lạ, càng lúc càng nhiều đoạn hài hước xuất hiện.
Tỷ như, lời bài hát phải là, "Ngươi cần phải nghĩ kỹ, tặng món quà đắt nhất".
Người chơi lại hát thành: "Ngươi cần phải nghĩ kỹ, tặng món quà quỷ say."
Khiến cả khán phòng cười ồ lên.
Một số bài hát hay lời hay bị đám người chơi hát sai, ngược lại lại sinh ra một kiểu ý tứ khác.
Một vòng chỉ có 4 lượt, nếu nhiều hơn thì dễ khiến khán giả mệt mỏi, cho nên sau 4 lượt, bắt đầu vòng tiếp theo.
【Ca từ đại bới móc】.
Vòng này ngược lại với vòng trước.
Vòng trước, người dẫn hát sẽ hát, bỏ lỡ hai từ để người chơi điền vào, còn lần này người dẫn hát sẽ hát, nhưng trong lời bài hát có một vài chỗ lời bị sai, muốn người chơi khi người dẫn hát hát sẽ nhanh chóng giành quyền trả lời, sau đó hát chỗ sai thành lời đúng mới được.
Bài hát là do Trần Qua chọn, nhưng những lời sai này là do chính tổ chương trình chuẩn bị.
Điều đầu tiên là những lời sai này khi mới nghe qua giống như không có vấn đề gì, cho nên lời sai cũng phải rất kỳ công.
Đương nhiên, có một vài lời vốn dĩ được viết không ra gì thì có thể dễ sửa lại.
Vòng này có tính gây cười rất cao.
Tổ chương trình sửa lại một vài từ trong lời bài hát nghiêm túc, khiến cả bài hát cũng trở nên hài hước.
Nhưng người không quen bài hát này căn bản không biết sai ở chỗ nào, thậm chí người quen thuộc bài hát này cũng thường hát sai lời.
Ví dụ, có một ca khúc, trong đó có câu: "Ngươi đẹp như là một bức tranh."
Tổ chương trình đổi thành: "Ngươi bực bội biến thành một bức tranh."
Một bài tình ca, thế mà bị hát cho chết người.
Vòng này khán giả tại hiện trường cũng như trước TV đều cười không ngừng xem.
Tại cửa hàng kịch bản giết Bách Biến Nhân Sinh, mọi người xem cũng cười lớn ha ha, cái trò chơi coi bài hát như một trò chơi, đối với bọn họ mà nói vừa mới lạ vừa thích thú.
Không bao lâu, người chơi chơi xong ở trong tiệm cũng bị tiếng cười hấp dẫn, đến xem chương trình này rồi.
Chương trình « Ta yêu ghi ca từ », khác một chút so với « Minh Tinh Đại Trinh Thám », « Minh Tinh Đại Trinh Thám » kể về một câu chuyện, đòi hỏi tính liên kết, cho nên nếu như xem giữa chừng, nội dung câu chuyện sẽ bị thiếu hụt.
Nhưng « Ta yêu ghi ca từ » thì không, mọi người xem lúc nào cũng không ảnh hưởng đến cảm nhận.
Các vòng sau đều rất đặc sắc, mọi người xem một lúc, trước cửa hàng kịch bản giết Bách Biến Nhân Sinh lại tụ tập thêm mười mấy hai mươi người chơi rồi.
Mấy người này vừa xem chương trình, còn không ngừng thảo luận.
"Cái anh chàng tên Phùng Siêu đẹp trai quá, ta thích anh ta."
"Ta thích Đàm Hán Huy, anh ta hát có cảm xúc."
"Ta thích Lăng Tĩnh, giọng hát rất du dương, trước đây cũng không phát hiện ra có ca sĩ hát hay như vậy."
"Đúng vậy, mấy ca sĩ này hát đều hay, tiếc là không nổi tiếng lắm."
"Nếu nổi tiếng thì tổ chương trình đã không tìm họ rồi, phải nói là lão bản Trần có con mắt tinh tường."
"Khâu Oánh Oánh thật đáng yêu."
"Rất nhiều bài hát này ta chưa từng nghe, nhưng mà hay quá a, bài hát này tên gì vậy, ta muốn nghe."
"Thật vậy đó, bài nào ở đây cũng đều hay cả, người chọn bài có gu thật."
"Ha ha ha, mấy bài hát này cũng đều là do ông chủ của chúng ta chọn!"
Tôn Vân Tôn Lộ hai người lại bắt đầu kiêu ngạo đứng lên.
Ở một bên Trần Qua, im lặng không nói gì, hắn cảm giác, trạng thái của Tôn Vân Tôn Lộ hai người, có chút giống với những người tự xưng Trần Thổi.
Người thổi phồng Trần Qua, gọi là Trần Thổi, hoặc Qua Thổi, hay là để cho Trần Qua tự Thổi đây?
Trần Qua lại nghiêm túc suy tính vấn đề này.
Xem gần hai giờ, tập đầu tiên của « Ta yêu ghi ca từ » mới kết thúc.
Tiệm kịch bản giết cũng đến thời điểm dọn dẹp để đóng cửa, người chơi ai nấy đều ra về, Tôn Vân Tôn Lộ hai người bắt đầu quét dọn thu dọn.
Trần Qua thấy mọi người dường như khá thích chương trình « Ta yêu ghi ca từ », nên cũng rất hài lòng.
Đang định rời đi, Tôn Vân chặn Trần Qua lại.
"Ông chủ, cầu xin ông một chuyện."
Trần Qua cười nói: "Cầu xin chuyện của ta thì gọi là ông chủ, không có chuyện gì thì cứ gọi thẳng tên."
Tôn Vân cười ha hả, nói: "Hôm nay hai chị em chúng tôi cũng thổi phồng cho ngài không ít đó nha, nhìn vào mặt mũi này, ngài đừng so đo nha."
Trần Qua nói: "Hai người các ngươi đó là thổi phồng ấy à, nói đều là sự thật mà!"
Tối nay Tôn Vân Tôn Lộ nói ông chủ nhà mình giỏi thế nào thế nào, đương nhiên là cùng nhau cảm thấy vinh hạnh, nên lúc nói chuyện, cũng mang theo đôi chút chủ quan thổi phồng.
Bây giờ Trần Qua nói hai người bọn họ nói là sự thật, hai người họ ngược lại thì cười tươi như hoa.
"Được rồi, không đùa nữa, ông chủ, ca khúc đơn trong chương trình này, ngài có thể cho hai chúng tôi một bản được không?"
"Đúng vậy, . . Trong này rất nhiều bài hát, trước đây chúng tôi cũng chưa từng nghe, nhưng tối nay nghe thì thấy hay ghê, ngài cho chúng tôi bản danh sách bài hát đi, để chúng tôi về nghe."
Trần Qua thấy hai cô nói vậy, trong lòng rất vui.
Thực tế thì Hoa Điều có rất nhiều bài hát hay, Trần Qua cũng là gần đây xem xét kỹ kho ca nhạc mới tìm được một chút Thương Hải Di Châu mang ra.
Ở thế giới này, người tài hoa, thật ra cũng không ít hơn mấy tài tử âm nhạc trên địa cầu là bao.
Chỉ là ở thế giới này bị các tư bản nước ngoài cùng ca khúc xâm nhập quá nghiêm trọng, dẫn đến không có tài nguyên tuyên truyền, sân khấu của ca sĩ cũng rất ít, cho nên những bài hát bị lãng quên còn nhiều hơn địa cầu rất nhiều.
Lần này, Trần Qua tìm được không ít bài, hiệu quả lập tức thấy rõ.
Tôn Vân Tôn Lộ hai chị em này, trước đây cũng đều mê nhạc Hàn Nhật, hôm nay thế mà cũng hứng thú với ca khúc trong chương trình « Ta yêu ghi ca từ ».
Đây là điều mà Trần Qua đã lường trước khi lên kế hoạch cho chương trình.
Mà bây giờ nhìn lại, hiệu quả cũng không tệ lắm.
============================INDEX==
Bạn cần đăng nhập để bình luận