Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 153: Viết sách cũng là 1 môn sinh ý (length: 8214)

Hai ngày tiếp theo, nội dung cốt truyện của « Quỷ Xuy Đăng » đi vào giai đoạn chậm rãi, nhân vật chính trải qua một dạng gian khổ, bắt đầu giải ngũ cuộc sống.
Đương nhiên, không có những tình tiết cao trào nên không có gì hấp dẫn, độ hot cũng không tăng lên đáng kể.
Còn « kinh sợ chưa chợp mắt » của Tầm Mật Tặc thì những ngày này tựa như được "buff" thêm rất mạnh, độ hot cứ liên tục tăng lên.
Khoảng cách giữa hai cuốn sách mới dường như ngày càng lớn.
Thời gian kết thúc đợt sách mới của Tầm Mật Tặc « kinh sợ chưa chợp mắt » chỉ còn một ngày cuối cùng.
Độ hot giữa hai cuốn sách mới đang chênh nhau hơn 1200 điểm.
Trên diễn đàn, không ít người cũng cảm thấy đã sắp an bài ổn thỏa rồi.
"Ngày cuối cùng, độ hot sách mới của Tầm Mật Tặc đang dẫn trước hơn một nghìn, xem ra Một Lời Khó Nói Hết không có cách nào lật bàn được rồi."
"Những người trước đây ép « Quỷ Xuy Đăng », lần này chắc khóc chết mất?"
"Đại thần đúng là đại thần, không phải ai cũng có thể khiêu chiến được, tuy nhiên Một Lời Khó Nói Hết cũng tính là rất mạnh rồi, một người mới mà có thể so kè khó phân với Tầm Mật Tặc."
"Đó là hai người đánh sao? Rõ ràng là một người mới đối đầu với đám đại thần của Mặc Trấp Trung Văn Võng."
"« Quỷ Xuy Đăng » mấy ngày nay nội dung cốt truyện không được hay cho lắm, nếu không đã không bị bỏ lại phía sau nhiều như vậy."
"Tầm Mật Tặc hai ngày nay lại có độc giả thổ hào mới, thưởng quá trời, bảng một đã hơn mười ngàn rồi."
"Tầm Mật Tặc hai ngày nay cũng đăng truyện ghê thật, hai ngày hơn mười chương, hôm nay phỏng chừng lại phải đăng 5, 6 chương nữa."
"Đừng nói nữa, sách mới của Tầm Mật Tặc đã viết quá nát, đoạn sau đăng nhiều quá, căn bản không thể xem được."
"Đúng thật, đoạn sau tệ quá, trình độ không bằng trước đây, độc giả cũng đang oán thán."
"Ta thấy Tầm Mật Tặc viết tự sướng quá, viết sách sợ nhất là tự sướng đấy."
...
Trong diễn đàn, ngoài việc cảm thấy Trần Qua không có hy vọng cạnh tranh vị trí số một, nhiều nhất là nói Tầm Mật Tặc đăng nhiều chương quá nên nội dung cốt truyện bị nát.
Không có cảm giác kinh dị đáng sợ gì cả, nội dung cốt truyện cũng không hấp dẫn, hoàn toàn chỉ là những đoạn văn dài dòng, đối thoại quá nhiều.
Ngoài một độc giả thổ hào cuồng thưởng ra, những độc giả còn lại căn bản không chịu nổi.
Nhưng theo Tầm Mật Tặc, viết sách thật ra cũng là một nghề kiếm tiền, tốt xấu không quan trọng, kiếm được tiền là được.
Bây giờ, một trăm độc giả không vừa ý, cũng không bằng một câu khen "Hôm nay hai chương này viết hay quá" của "Nước Sạch Trong Đao"!
Bởi vì mỗi khi "Nước Sạch Trong Đao" khen như vậy, là sẽ có phần thưởng thưởng thêm ngay.
Mà những độc giả khó tính kia, Tầm Mật Tặc đã gặp quá nhiều trong mấy năm nay, nên trực tiếp lựa chọn coi thường.
Đối với Tầm Mật Tặc, một quyển sách không thể làm hài lòng tất cả mọi người, chỉ cần có người hài lòng, có người chịu bỏ tiền, hơn nữa so với những quyển sách trước kia được nhiều tiền hơn thì đã coi như thành công.
Trần Qua không mấy để ý đến tình hình độ hot của hai cuốn sách, nhưng Hạ Vân Khanh thì cứ thỉnh thoảng gửi mấy cái bảng xếp hạng của hai người để kích thích hắn, còn luôn nói: "Có cần ta giúp một tay không?"
"Ngươi gọi ta một tiếng tỷ tỷ ta giúp ngươi."
"Thấy chưa, nói không có ta ngươi không được mà."
"Ngươi mà còn lạnh nhạt với ta nữa, ta thật sự sang bên Tầm Mật Tặc đó."
Trần Qua lại cảm thấy Hạ Vân Khanh này hơi trẻ con, nhưng mỗi ngày nghe cô ta lải nhải giục giã như vậy, cũng coi như là một chuyện thư giãn trong lúc bận rộn.
Loay hoay xong hai ngày, Trần Qua cuối cùng cũng dành ra được một ngày thảnh thơi.
Hôm đó, Trần Qua không đến cửa tiệm, mà ở nhà dậy rất sớm.
Ăn sáng, rót một ly cà phê.
Trần Qua hít sâu một hơi, sau đó mở hệ thống ra, sử dụng cái 【 Găng Tay Nhanh Nhẹn 】 nhận được hai ngày trước!
Chỉ thấy cái găng tay trong logo đạo cụ của hệ thống biến mất thành những điểm sáng, rồi những điểm sáng đó bay ra khỏi hệ thống, lơ lửng trong không trung một lát, sau đó hội tụ trên hai tay Trần Qua!
Trần Qua chỉ cảm thấy hai tay mình tê tê dại dại, sau đó thì không còn phản ứng gì nữa.
Trần Qua cử động mấy lần, cảm giác hình như linh hoạt hơn trước kia một chút.
Trần Qua mở giao diện trang viết truyện trên Mặc Trấp Trung Văn Võng, bắt đầu gõ chữ.
"Lạch cạch lạch cạch..."
"Lạch cạch lạch cạch..."
Vì không cần phải suy nghĩ, Trần Qua chỉ cần đưa nội dung trong đầu trực tiếp đánh ra là được, nên căn bản không hề dừng lại.
Trước đây Trần Qua đánh chữ cũng là kiểu mò mẫm, còn phải phân tâm để ngón tay thao tác cho chính xác, mà thường xuyên sẽ có lúc bấm nhầm phím, nhưng bây giờ Trần Qua chỉ cảm thấy trôi chảy như nước, trong đầu đang nghĩ nội dung gì thì ngón tay trên bàn phím liền đánh ra chữ đó.
"Thật là nhanh!"
Trần Qua gõ xong một hàng chữ, chính hắn cũng không khỏi kinh ngạc một chút.
Hiệu quả do 20 điểm nhanh nhẹn mang lại, quả nhiên là một sự cải thiện vượt bậc!
Trần Qua vẫn còn hơi hưng phấn, các ngón tay không ngừng gõ trên bàn phím, số chữ trên màn hình cứ thế liên tục hiện ra từng hàng một, rõ ràng có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Một giờ trôi qua.
Trần Qua nhìn những gì mình đã gõ, đã viết xong 3 chương, hơn 7000 chữ!
Trung bình một giây là hai chữ!
Trần Qua vui mừng khôn xiết, bình thường một giờ hắn chỉ gõ được hơn một ngàn chữ, nếu không có trạng thái thì có khi chỉ được mấy trăm chữ, bây giờ lại tăng lên nhiều như vậy!
Cà phê đã nguội rồi, Trần Qua cũng chưa uống miếng nào, Tiểu Quất thì vẫn luôn ngoan ngoãn ngồi bên cạnh nhìn máy tính, cứ như là cũng hiểu chữ vậy.
Trần Qua nhấp một ngụm cà phê, sau đó ôm Tiểu Quất, đi ra phía cửa sổ nhìn về nơi xa.
Ước chừng mười mấy phút sau, Trần Qua quay trở lại chỗ ngồi, tiếp tục gõ chữ!
【 Găng Tay Nhanh Nhẹn 】 chỉ có hiệu lực trong 12 tiếng, không thể lãng phí thời gian!
Đăng truyện luôn!
Đăng ba chương cùng lúc!
Tiếp nối hai chương đã đăng trước, sau khi nhân vật chính giải ngũ, bắt đầu làm ăn đồ cổ, gặp được một ông chủ Kim Nha, người này đã giới thiệu con đường làm ăn trong những hầm mộ, chính là trộm mộ.
Cuối cùng còn tặng hai người Mạc Kim Phù.
Đây coi như là tình tiết quá độ, để mở đường cho những nội dung sau.
Nội dung hôm nay Trần Qua đăng, chính là lúc hai nhân vật chính cùng mập mạp không có tiền, vì thế quay trở lại vùng nông thôn mà họ từng làm thanh niên trí thức, định tìm vài món đồ cổ mang về.
Kết quả hai người bỏ hết tiền mua vé xe và quà cho bà con, sau khi đến nơi lại phát hiện cán bộ văn hóa địa phương đã lấy đồ đi hết rồi.
Hai người hết sạch tiền, đành phải nghĩ cách khác.
Cuối cùng, hai người đi tới vùng Hắc Phong Khẩu nổi tiếng có người vượn!
Kết quả thì lại một lần nữa gặp rất nhiều chuyện ly kỳ cổ quái, cuối cùng lại phát hiện phía dưới có một cứ điểm bí mật của quân Quan Đông!
Và trong căn cứ, đủ loại sinh vật cổ quái cùng "bánh chưng" lần lượt xuất hiện.
Toàn bộ diễn biến đều vô cùng hấp dẫn, hồi hộp, trong đó còn có một số chi tiết miêu tả về quân Quan Đông, đậm chất lịch sử.
Tuy thế giới này không có giai đoạn lịch sử này, nhưng qua những gì miêu tả trong tiểu thuyết, sẽ khiến họ có cảm giác chân thực… Cái cảm giác Thân Lâm Kỳ Cảnh này, là điều mà độc giả thích truyện kinh dị vừa yêu vừa hận.
Yêu, là vì cảm giác kích thích, hận, là vì quá nhập tâm, sẽ rất đáng sợ, có khi trong hiện thực độc giả sẽ bị dọa đến mất ngủ.
Ba chương được đăng lên, không bao lâu, các độc giả đã liên tục phấn khích bình luận.
"Mấy chương hôm nay trình độ cao thật đấy!"
"Đọc ghê quá đi, con dơi mặt lợn kia, sợ hết hồn!"
"Mấy đứa bé trong quan tài mới đáng sợ đó!"
"Âm hôn á, ta nổi cả da gà rồi!"
"Nhân vật chính nướng con dơi, cười chết ta mất, nhớ phải kiểm tra virus nha!"
"Thi sát hay quá! Đọc đã ghiền luôn! Tác giả cố lên nha! Hay quá rồi!"
"Đây là cuốn tiểu thuyết hay nhất mà ta từng đọc!"
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận