Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 496: Không kết thúc vô pháp vô thiên (length: 6864)

Suốt đêm, Trần Qua đều ngồi ở lều trại bên ngoài, ở bên ngoài theo dõi có thể chụp tới chỗ ngồi một đêm.
Lúc này thành tựu võ thuật của Trần Qua, cho hắn đã hoàn toàn có thể tiến hành ngồi tĩnh tọa nghỉ ngơi, cũng sẽ không bị gió biển xâm nhập.
Sắp đến bình minh, Trần Qua thấy đạo diễn Thôi Vũ Chấn của tổ chương trình lén lén lút lút đi tới, thấy Trần Qua ở bên ngoài lều, hắn hiển nhiên có chút bất ngờ.
Một hồi lâu sau, hắn mới đi gần: "Trần Qua, ngươi sao lại ở chỗ này, không vào trong ngủ đi?"
Trần Qua biết rõ, Thôi Vũ Chấn lúc này tới đây, hiển nhiên là thấy lâu như vậy Tống Trí Nhã còn không có làm ra động tĩnh gì, có chút không đợi được, nên tới xem tình hình.
Chỉ bất quá hắn không biết Trần Qua đã biết chuyện hắn phụng mệnh muốn hãm hại Trần Qua, nên ngoài mặt, hắn vẫn còn giả vờ.
Trần Qua coi như nghe không hiểu, đối với hắn cười một tiếng.
Thôi Vũ Chấn cười gượng gạo, lại không nhịn được đi đến chỗ Tống Trí Nhã.
Hiển nhiên Tống Trí Nhã cũng không ngủ, Thôi Vũ Chấn gọi nàng đi một chỗ rất xa, mở miệng xì xào bàn tán.
Trần Qua dùng đạo cụ hệ thống "Thiên Lý Nhĩ", nghe được hai người đối thoại.
"Xảy ra chuyện gì?" Thôi Vũ Chấn nói.
"Ta tận lực rồi, hắn không mắc câu." Tống Trí Nhã nói.
"Sao có thể!"
"Sao không thể? Ngươi về xem ghi hình sẽ biết, hắn... không có hứng thú với ta..."
"Chẳng phải có thuốc à?"
"Cái đó cũng vô dụng, hắn vừa nghe thấy đã chạy ra ngoài."
Thôi Vũ Chấn trầm mặc một hồi, nói: "Chẳng lẽ hắn thích nam nhân?"
"Không biết, dù sao chúng ta nên làm cũng đã làm rồi, bỏ đi..." Tống Trí Nhã hiển nhiên có ý khuyên Thôi Vũ Chấn buông tha.
Thôi Vũ Chấn nói: "Vậy phải xem ý của Bốc Đồng chứ, ngươi nghĩ ta muốn sao."
Tống Trí Nhã nói: "Rốt cuộc có thâm cừu đại hận gì, nhất định phải đẩy người vào chỗ chết chứ..."
Thôi Vũ Chấn nói: "Cái này còn không rõ sao? Trần Qua một mình hắn làm cho Bốc Đồng thua lỗ bao nhiêu, có thể nói là toàn bộ thị trường Hoa Điều, chúng ta đây chỉ là bắt đầu thôi, nếu như hắn thật sự đi vào, có mà hắn chịu! Với lại, sao ta nghe lời của ngươi, có chút đứng về phía hắn thế? Ý tưởng của ngươi rất nguy hiểm đấy, đừng để Bốc Đồng biết, nếu không ngươi cũng xong đời!"
Tống Trí Nhã nghe xong, ngoan ngoãn nói: "Dạ tôi biết."
"Ta đi báo cáo một chút, ban ngày rồi nói."
Thôi Vũ Chấn đi rồi không có quay lại, bình an vô sự đến sáng.
Buổi sáng Trần Qua dậy rất sớm, nhiếp ảnh gia chụp Trần Qua lúc này mới phát hiện Trần Qua ở bên ngoài, vì vậy đứng dậy chụp.
Trần Qua rửa mặt sớm, sau đó đi đến bãi cát bên cạnh thưởng thức mặt trời mọc.
Lần lượt, rất nhiều người bắt đầu rời giường, bờ biển vừa bắt đầu náo nhiệt.
"Nha, Trần Qua sao dậy sớm vậy?"
Lý Ngọc Anh thấy Trần Qua, đi tới.
Lúc này có phiên dịch đi theo, nên nói chuyện phiếm được.
"Nhìn mặt trời mọc." Trần Qua nói, "Rất đẹp."
Lý Ngọc Anh theo ánh mắt của Trần Qua, nhìn về phía mặt biển, nhìn mặt trời mọc chậm rãi nhô lên, nói: "Ừ, thật đẹp, nhưng phong cảnh đẹp cũng phải có người mình thích cùng nhau nhìn mới có ý nghĩa, đúng không?"
Trần Qua cười một tiếng, không nói gì.
Lý Ngọc Anh và Trần Qua vai sóng vai đứng ở bờ biển cùng nhau ngắm mặt trời mọc, cảnh này bị Tống Trí Nhã đứng sau lưng họ nhìn thấy.
Lúc này Tống Trí Nhã, không biết vì sao, trong lòng có chút buồn bã.
Nàng nghĩ nếu không phải chuyện tối qua, hôm nay người ở bên Trần Qua cùng hắn ngắm mặt trời mọc hẳn là bản thân mới đúng.
Một lúc sau, mọi người đi ăn sáng, Tống Trí Nhã đi về phía Trần Qua, nàng nhìn Trần Qua, dường như có điều muốn nói, nhưng lúc này tất cả mọi người đều đeo Microphone, bên cạnh lại có nhiếp ảnh gia, Tống Trí Nhã dường như không tiện mở miệng.
Tống Trí Nhã có vẻ nhanh trí, nói với Trần Qua: "Trần Qua, ngươi xem chỗ kia, đẹp không?"
Tống Trí Nhã chỉ ngọn núi xa xa, Trần Qua theo tay nàng chỉ nhìn sang, ngọn núi thật không có gì đẹp, nhưng chân núi có hai người đã thu hút sự chú ý của Trần Qua.
Ở dưới chân núi, Thôi Vũ Chấn và Park Min-ho đang nói gì đó.
Kỳ lạ là, Park Min-ho là khách quý của chương trình, lúc này lại không có nhiếp ảnh gia đi theo.
Rõ ràng, hai người họ đang nói chuyện gì đó không tiện để người khác biết.
Mà Tống Trí Nhã dường như dự cảm được điều gì đó, mới cố ý chạy tới để cho Trần Qua nhìn sang.
Rất rõ ràng, Tống Trí Nhã muốn cho Trần Qua chuẩn bị, hai người họ tám chín phần mười đang thương lượng cách tiếp tục ra tay với Trần Qua.
Trần Qua cảm kích nhìn Tống Trí Nhã một cái, dù sao, lúc này nàng đã cho mình một lời nhắc nhở, cũng chứng tỏ bản thân nàng vẫn có hảo cảm với Trần Qua.
Cho dù nàng đã từng bị buộc phải hãm hại Trần Qua, nhưng là nàng không tự nguyện, thậm chí lúc này, nàng còn mạo hiểm lớn để nhắc nhở Trần Qua, cũng coi như đáng quý.
"Ừ, thật đẹp." Trần Qua nói tiếng "Cảm ơn" với Tống Trí Nhã bằng tiếng Hàn.
Cảm ơn, lời tốt bụng rất đơn giản, nên nói ra cũng không sao.
Tống Trí Nhã thấy Trần Qua dường như hiểu ý mình, cũng không nói gì nữa, xoay người rời đi.
Bây giờ, nàng vẫn còn có chút không biết làm sao đối mặt với Trần Qua.
Thôi Vũ Chấn và Park Min-ho cách Trần Qua và mọi người quá xa, thêm vào đó tiếng sóng biển rất lớn, Trần Qua dùng đạo cụ vẫn nghe không rõ.
Nhưng Trần Qua biết bọn họ vẫn chưa từ bỏ ý định hãm hại mình, có phòng bị, cũng không có gì đáng lo.
Một hồi lâu sau, đạo diễn mới trở về, sau đó tuyên bố trò chơi của ngày hôm nay.
Chủ đề hôm nay là bảo vệ môi trường, tức là mọi người phải đi trên đảo nhỏ tìm kiếm rác, hai đội thi xem ai tìm được nhiều rác hơn sẽ thắng.
Đội thắng sẽ giành được dụng cụ lặn, trước giữa trưa có thể lặn xuống biển nhặt ít đồ về ăn, nghe nói vùng biển này có rất nhiều sò.
Thế là, mọi người toàn bộ đều đi lên đảo nhỏ, bắt đầu tìm rác.
Nơi này tuy không phải khu du lịch, nhưng cũng có ngư dân thỉnh thoảng hoặc có người tự thuê thuyền tới chơi, nên trên đảo vẫn có một ít rác.
Mọi người thu gom một lúc, rất nhanh đã nhặt được kha khá rác.
Không lâu sau, hai đội thu thập xong rác trở về, ai thắng ai thua, chủ yếu vẫn là xem giá trị, tổ chương trình tìm một lão nhân thu phế liệu đến cân đo giá trị, mọi người tranh nhau trả giá với lão nhân, hiệu quả của chương trình vẫn rất tốt.
Cuối cùng đoán được đội Tống Trí Nhã chiến thắng, mỗi người trong đội họ đều nhận được một bộ dụng cụ lặn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận