Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 272: Nhà Xuất Bản bán sau (length: 8206)

Đường Tiểu hướng về phía Trần Qua nói ra Nhà Xuất Bản "Luật lệ", điều này làm cho Trần Qua rất là khó chịu.
"Cho nên theo các ngươi, chúng ta tác giả trên mạng cho dù viết hay hơn các tác gia truyền thống, cũng vẫn kém các tác giả truyền thống một bậc sao, thật vậy sao?"
Phần còn lại Trần Qua không dám nói, nhưng là « Quỷ Xuy Đăng » quyển sách này, trong thể loại này, đúng là viết tốt hơn các tác gia truyền thống.
Ngay cả Đường Tiểu vừa rồi cũng thừa nhận, nó còn giỏi hơn phần lớn các tác phẩm của Nhà Xuất Bản bọn họ.
Lời Trần Qua nói, khiến Đường Tiểu có chút không thể trả lời.
"Người của Nhà Xuất Bản, nói thế nào cũng đều là người có ăn học đi, vì sao lại có kỳ thị như vậy? Nếu thật sự coi thường, thì đừng xuất bản, một bên muốn tới cầu Nhà Xuất Bản hợp tác, một bên lại cảm thấy tác giả trên mạng kém người một bậc, xuất bản sách của tác giả trên mạng thì rất mất mặt."
Lời Trần Qua không có quá nhiều cảm xúc dao động, giống như đang khách quan phân tích tình huống này, hắn không nhắm vào Đường Tiểu, cũng không nhắm vào Nhà Xuất Bản Huy Châu của Đường Tiểu, Trần Qua chỉ đang cùng Đường Tiểu phân tích sự không hợp lý và kỳ lạ của toàn bộ sự việc.
Lúc trước Đường Tiểu đối với "Luật lệ" này cũng không có gì phản đối, nhưng nghe những lời này của Trần Qua, Đường Tiểu cũng bắt đầu suy nghĩ lại.
"Chúng tôi không cảm thấy tác giả trên mạng kém người một bậc, cũng không cảm thấy xuất bản sách của tác giả trên mạng thì mất mặt." Đường Tiểu giải thích, "Chỉ là... ngươi cũng biết rõ, thị trường sách hiện giờ rất ảm đạm, có thể ép giá thành phẩm xuống một chút đương nhiên là tốt."
Trần Qua nói: "Nói như vậy thì hợp lý đấy, nhưng vẫn không hợp tình, bởi vì khi các tác gia truyền thống xuất bản sách, các ngươi vẫn thực hiện mức nhuận bút 8%, thậm chí còn cao hơn, tại sao đối với bọn họ các ngươi lại không tiết kiệm khoản chi phí này?"
Đường Tiểu có chút lúng túng, hôm nay mình là tới để bàn hợp tác, tại sao lại giống như đến chịu sự dạy dỗ rồi?
Chẳng trách vừa rồi Trác Vi đã bảo mình chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Nhưng mà mình thực sự thích « Quỷ Xuy Đăng », hơn nữa dù lời Trần Qua có chút ý trách móc, nhưng giọng nói vẫn rất ôn hòa, dường như hắn không đặc biệt tức giận, chỉ đang cùng mình bàn bạc vấn đề này mà thôi.
Lúc này Đường Tiểu nhìn Trần Qua, cảm thấy hắn có chút quen thuộc, nhưng hoàn toàn không biết từng gặp ở đâu, chỉ cảm giác mình sinh ảo giác, nhưng vô hình trung, khiến Đường Tiểu cũng có một tia cảm giác thân thiết với Trần Qua, đối với lời Trần Qua nói, nàng cũng không có quá khó chịu.
"Thực ra ta cảm thấy, vẫn là vấn đề lợi ích, trừ một số ít Nhà Xuất Bản Quốc gia, cân nhắc rất nhiều thứ, còn lại phần lớn các Nhà Xuất Bản vẫn là đặt lợi ích lên hàng đầu, tiền nhuận bút của các tác giả trên mạng sở dĩ thấp, là vì sách của các tác giả trên mạng bán không tốt lắm, không kiếm được tiền, nên đương nhiên chỉ có thể giảm tiền nhuận bút của tác giả thôi."
Thị trường sách dù sao cũng là chiến trường chính của văn học truyền thống, các tác gia truyền thống, phàm là đạt đến trình độ xuất bản, thì doanh số bán sách thường không quá ảm đạm.
Ví dụ như Giang Hiếu chẳng hạn, Trần Qua cũng đã xem qua tình hình bán sách tiểu thuyết của hắn, mặc dù hắn không phải là tác giả nổi tiếng, nhưng tiểu thuyết khi xuất bản, cơ bản đều bán được trên một trăm ngàn bản, nhiều nhất một cuốn cũng bán được 15 vạn bản.
Còn Trần Qua, số lượng in dự kiến « Quỷ Xuy Đăng » của mấy Nhà Xuất Bản đều chỉ có bốn, năm vạn bản.
Đó là nhiều, một vài tiểu thuyết trên mạng khác khi xuất bản, số lượng in cũng chỉ khoảng ba, bốn vạn, thậm chí còn ít hơn.
Trần Qua nói: "Ta cũng biết một chút về Nhà Xuất Bản, cô có thể nói rõ hơn cho ta biết được không?"
Đường Tiểu nói: "Chúng tôi xuất bản sách, lấy ví dụ một cuốn sách 20 vạn chữ, nếu không có yêu cầu đặc biệt nào khác, chất lượng được chia thành ba bậc thượng trung hạ, tất nhiên có một số Nhà Xuất Bản có danh tiếng tốt, yêu cầu về hình thức cũng phải đủ kiểu, các Nhà Xuất Bản nhỏ như chúng tôi thì không như vậy, chất lượng bao gồm giấy, in ấn, bìa, mực in, những điều này đều sẽ làm tăng giá thành."
"Bây giờ chấp nhận xuất bản sách của tác giả trên mạng, cũng chỉ là các Nhà Xuất Bản nhỏ như các ngươi, những Nhà Xuất Bản lớn hơn căn bản không để mắt tới."
Đúng như vậy, chất lượng càng tốt thì lợi nhuận của chúng tôi càng thấp, nhưng khả năng bán được hàng cao hơn, còn chất lượng kém thì lợi nhuận của chúng tôi lớn, nhưng khả năng bán được hàng không tốt lắm, vì thế trong tình huống thông thường, chúng tôi sẽ chọn chất lượng trung bình."
Đường Tiểu chậm rãi giải thích.
"Với « Quỷ Xuy Đăng » của ngươi, nếu theo tiêu chuẩn chế tác trung bình, chúng tôi chỉ có khoảng 20% lợi nhuận, nếu tính theo giá niêm yết 25 đồng, chúng tôi một cuốn chỉ kiếm được 5 đồng, còn nếu cho ngươi 5.5% nhuận bút, cũng là mỗi một cuốn chỉ cho ngươi hơn một đồng nhuận bút, Nhà Xuất Bản chúng tôi chỉ kiếm được ba đồng chút thôi."
Trần Qua nói: "Như vậy cũng không ít rồi."
"Nói như vậy thì có vẻ không ít, nhưng đây chỉ là trên lý thuyết, thực tế thì, sau khi một cuốn sách xuất bản, phải đối mặt với một vấn đề, chính là có bán được hay không, nếu bán được thì Nhà Xuất Bản sẽ có lãi, nhưng nếu là sách của ngươi mà bán không được, Nhà Xuất Bản cuối cùng có thể bị lỗ."
"Ai cũng không muốn tốn công tốn sức, cuối cùng lại bị lỗ đúng không?"
Trần Qua nói: "Ta không hiểu, lỗ như thế nào?"
"Chi phí sản xuất một cuốn sách, lấy tiêu chuẩn chất lượng trung bình làm ví dụ, ta vừa nói đấy, sách của ngươi bán 25 đồng, chúng tôi chỉ có 5 đồng lợi nhuận, còn lại đều là chi phí sản xuất, bao gồm chi phí nhân công, xưởng in, còn có nhà sách, Nhà Xuất Bản... các chi phí phát sinh, chi phí một cuốn sách đại khái là 20 đồng."
"Nếu sách bán được thì đương nhiên Nhà Xuất Bản kiếm được tiền rồi, còn nếu không bán được thì Nhà Xuất Bản phải chia sẻ một phần tiền chi phí."
"Ngươi có lẽ không hiểu lắm, để ta nói thế này cho dễ hiểu, Nhà Xuất Bản xuất bản sách, không phải bán cho nhà sách, mà là hợp tác với nhà sách, đem sách của chúng ta đặt ở nhà sách để bán, chuỗi nhà sách lớn thì có thể coi như siêu thị lớn, sách của chúng ta, không phải trực tiếp bán cho siêu thị, mà thuộc dạng là một nhà cung ứng thương nghiệp của siêu thị."
Nghe Đường Tiểu giải thích một hồi, Trần Qua đại khái đã hiểu.
"Nói cách khác... bọn họ bán không được thì có thể trả lại?"
Đường Tiểu nói: "Chính là ý đó, chúng tôi có chút giống như là nhà máy, còn họ là cửa hàng, chủ cửa hàng đến chỗ chúng tôi lấy hàng, nếu hàng không được thì có thể trả lại, đổi sách khác để bán, cho dù là các nhà sách nhỏ, thì cũng có thể trong một thời gian ngắn có thể đổi hàng ở nơi cung ứng."
Trần Qua biết, chuyện này giống như các cửa hàng quần áo, đến các chợ quần áo lấy hàng, có thể lấy rất nhiều, nhưng nếu một tháng hoặc nửa tháng những hàng đó bán không chạy, họ có thể trả hàng để đổi hàng.
Trả tiền thì có lẽ không thể, nhưng chuyện đổi hàng kiểu này xem như là một dạng hậu mãi.
Hơn nữa, trừ một vài Nhà Xuất Bản có tiếng tăm lớn, vừa ra sách thì mọi người đều tranh nhau mua, còn lại sách của Nhà Xuất Bản nhỏ khi xuất bản, nếu bạn không có hậu mãi thì lần sau họ sẽ không đến chỗ bạn lấy hàng.
Nhà Xuất Bản nhỏ vốn cũng không dễ dàng, đương nhiên không dám đắc tội các khách hàng lớn là các chuỗi nhà sách, cho nên khi xuất bản sách, họ đặc biệt thận trọng với số lượng in, sợ không bán được.
Một cuốn sách hết 20 đồng chi phí sản xuất, bán được một cuốn Nhà Xuất Bản chỉ kiếm được hơn 3 đồng, tức là nếu như hàng tồn kho một cuốn, phải bán 6, 7 cuốn mới kiếm lại được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận