Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 96: Lòng người ủng hộ hay phản đối (length: 7919)

Ngày thứ hai Trần Qua vừa mới vào tiệm không lâu, Tôn Lộ chạy tới nói với Trần Qua: "Trần Qua, ngoài cửa có phóng viên tìm ngươi, hình như là đài truyền hình từ nơi khác đến."
Trần Qua vội la lên: "Ngươi như vậy chạy vào tìm ta, không phải bại lộ ta sao!"
"Ai nha, ta không có ngốc như vậy, ta biết rõ ngươi không muốn tiếp nhận phỏng vấn, cho nên đã nói với bọn họ rồi, ngươi hôm nay nghỉ ngơi, bất quá ta thấy bọn họ không quá tin tưởng, còn đang chờ ở bên ngoài kìa."
Trần Qua nói: "Vậy thì tốt, đợi lát nữa Chu Hải Nguyên tới, để hắn đi."
"Người ta cũng muốn phỏng vấn ngươi, còn gọi ngươi cái gì Miêu công tử."
Trần Qua có chút cạn lời: "Ta không đi."
"Được rồi mà, ngươi là ông chủ, ngươi nói gì ta nghe theo cái đó là được."
Qua một hồi lâu, Chu Văn Trung đến trong tiệm, nói với Trần Qua: "Bên ngoài rất nhiều phóng viên, Chu Hải Nguyên không vào được."
"Rất nhiều?"
"Đúng vậy, rất nhiều các kênh truyền thông, hình như đều đang hỏi về ngươi."
Trần Qua biết, tin tức của mình đã lan ra, bây giờ các kênh truyền thông cũng muốn theo vào đưa tin một chút, bất quá hắn tạm thời không quá muốn xuất hiện trước ống kính.
Chu Văn Trung vỗ một cái vào vai Trần Qua, nói: "Trần Qua, ta cũng ủng hộ ngươi không đi ra, không cần thiết đâu."
Trần Qua gật đầu một cái, ừ một tiếng.
Các phóng viên phỏng vấn hết Chu Hải Nguyên, lại đợi rất lâu, sau đó vào tiệm cầu xin một chút, muốn xin phương thức liên lạc của Trần Qua, bị cự tuyệt, bọn họ đợi rất lâu rồi, đến buổi trưa mới rời đi.
Tiệm kịch bản sát Bách Biến Nhân Sinh, hôm qua tổ thiên tài đã có 5 ván, còn hôm nay bắt đầu, đã xếp hàng 9 ván ra ngoài, không ngoài dự đoán, nhất định có thể xếp hàng 10 ván ra ngoài.
Buổi sáng 1 ván, buổi chiều 3 ván, buổi tối 5 ván.
Có thể thấy bận rộn cỡ nào rồi.
Bây giờ Trần Qua đã không cần tự mình vào vai, bây giờ trách nhiệm chủ yếu của hắn là tiếp tục viết kịch bản, sau đó khi viết ra kịch bản mới xong, tranh thủ thời gian bận rộn này, huấn luyện một chút mấy người chủ trì.
Buổi chiều một ván vừa mới kết thúc xong, Trần Qua ra khỏi phòng, liền nghe phía ngoài lại truyền đến tiếng "bành bạch sặc sặc".
Tiệm kịch bản sát Bách Biến Nhân Sinh hiệu quả cách âm vẫn là rất tốt, nhưng vẫn cảm thấy ồn ào, có thể thấy tiếng bên ngoài lớn như thế nào rồi.
Lúc này Tôn Vân vừa vặn đến làm, nàng đẩy cửa đi vào, nói: "Cái cửa hàng của Trương Bác kia lại khai trương rồi!"
Tôn Lộ nói: "Ghê vậy, hắn còn không biết xấu hổ mà làm lại lần nữa à."
"Đổi tên sao? Không đổi tên ta lại đi đập một lần." Chu Hải Nguyên nói.
"Còn chưa treo bảng đâu, bất quá chắc là hắn cũng không dám lại dùng tên kịch bản sát đâu." Tôn Vân nói.
Trần Qua vốn dĩ cũng cho rằng Trương Bác sẽ đổi một bảng hiệu treo lên là xong, không ngờ hắn lại khoa trương như vậy, còn lần nữa tổ chức một buổi lễ mừng Vũ Sư.
"Đi, đi xem một chút."
Trần Qua đi ra ngoài, Chu Hải Nguyên lập tức theo sau, những người khác cũng muốn đi xem, nhưng phải coi tiệm nên không đi theo.
Bên ngoài cũng khí thế hừng hực như buổi chiều hôm trước, người vây xem cũng vẫn rất nhiều, mọi người hôm trước đã được xem một trận cảnh tượng đặc sắc ở đây, mấy hôm lại thấy có náo nhiệt, tự nhiên không muốn bỏ lỡ.
Hôm nay Trương Bác chuẩn bị thanh thế còn lớn hơn hôm trước một chút, ít nhất Trần Qua thấy có nhiều phóng viên và các kênh truyền thông hơn.
Hôm trước chỉ có kênh dân sinh của đài truyền hình Giang Ninh và báo Giang Ninh hai kênh truyền thông, nhưng hôm nay xem ra, ít nhất phải có hơn 10 nhà.
Những kênh truyền thông này hiển nhiên là thấy chuyện này đang hot, nên mới nhao nhao tìm đến lấy tin.
Người chủ trì vẫn là người của đài truyền hình Giang Ninh, Hoàng Khắc Lực, Trần Qua nghĩ trong đầu người này coi như là một người chủ trì trẻ tuổi được đài truyền hình Giang Ninh rất tích cực nâng đỡ, sao nhìn rảnh rỗi vậy chứ.
Đương nhiên cũng không loại trừ việc Hoàng Khắc Lực này muốn cùng Trương Bác giữ gìn mối quan hệ, đoán chừng là một loại giao thiệp.
Tiếng chiêng trống ồn ào một hồi lâu mới dừng lại.
Hoàng Khắc Lực cầm microphone lên, nói: "Các vị phóng viên, các vị bà con cô bác, hôm nay là thời gian khai trương cửa tiệm của ông chủ Trương của chúng ta, hoan nghênh mọi người đến cổ vũ."
"Mọi người có thể cũng có người biết chuyện xảy ra hai ngày trước, ông chủ Trương của chúng ta nói, đó là một sự hiểu lầm rất đẹp, ông chủ Trương cũng không biết về sự việc nhãn hiệu, hôm nay chúng ta đã lần nữa sửa lại tên tiệm, một lần nữa khai trương, mong mọi người tiếp tục ủng hộ!"
Hôm trước Hoàng Khắc Lực làm chủ trì, người xung quanh đều rất cổ vũ, nên phối hợp vỗ tay, mọi người cũng không keo kiệt tiếng vỗ tay, nhưng sau sự việc hôm trước mọi người đã thấy rõ được sự vô liêm sỉ của Trương Bác, dù người hôm trước không tận mắt chứng kiến sự tình, thì hôm qua cũng đã thấy được tin tức của kênh dân sinh, đối với sự tình ngọn nguồn cũng rõ ràng trong lòng rồi. Những người ở đây, phần lớn không phải khán giả trung thành của kênh dân sinh, nhưng dù sao đây cũng là tin tức ở khu phố, mọi người cũng nói chuyện với nhau, xem được nhiều video trong nhóm, nên họ tự nhiên sẽ chú ý một chút, biết rõ đầu đuôi câu chuyện.
Cho nên hôm nay người vây xem tuy đông, nhưng cơ bản không còn ai vỗ tay nữa.
Hoàng Khắc Lực nói tiếp tục ủng hộ, tất nhiên là không có.
Mọi người sở dĩ vây xem, chỉ là đến xem có trò vui gì để xem mà thôi.
Đây chính là lòng người ủng hộ hay phản đối.
Xung quanh không có tiếng vỗ tay, Trương Bác chỉ còn cách dựa vào tiếng chiêng trống để tăng thanh thế.
Hoàng Khắc Lực xem đồng hồ, nói: "Giờ lành buổi chiều đã đến, mời ông chủ Trương của chúng ta treo biển lại nào!"
Xung quanh chỉ có đám bạn xấu của Trương Bác đang vỗ tay, lưa thưa.
Trương Bác không hề tỏ ra nhận thấy chuyện trước đây, hắn vẫn tràn đầy tự tin, vẻ mặt hăm hở.
Trương Bác đi cùng một người bạn thân, như lần trước, một trái một phải, cùng kéo dây đỏ xuống.
"Ba!"
"Hai!"
"Một!"
Đếm ngược ba tiếng, Trương Bác cùng bạn của mình cùng dùng sức kéo xuống tấm vải đỏ.
Tấm vải đỏ hạ xuống, chỉ thấy trên bảng hiệu cửa tiệm của Trương Bác đổi thành: Tiệm trải nghiệm kịch bản Tử Bất Ngữ.
Trương Bác đem chữ kịch bản sát đổi thành chữ trải nghiệm, như vậy thì coi như không có vấn đề.
Lại một tràng tiếng chiêng trống.
"Chúng ta hãy để cho ông chủ Trương nói đôi lời, mọi người hoan nghênh."
Người xung quanh rất lạnh nhạt, hoan nghênh là không có, chỉ có mấy người bạn của Trương Bác huýt sáo.
Trương Bác nhận lấy microphone, đắc ý nhìn mọi người.
"Mọi người khỏe, tôi tên Trương Bác, có thể có một số người hôm trước đã xem tôi rồi, tôi là một người như thế này, thẳng tính, có gì nói đó, mở tiệm có chút lận đận thì có gì đâu."
"Cười sớm không phải cười, cười cuối cùng mới là cười, tôi ở đây nhấn mạnh một chút, cửa tiệm của chúng ta, giá cả vĩnh viễn rẻ hơn bên đối diện 20 đồng!"
Trương Bác ngang ngược tuyên bố, vừa mở miệng đã nhằm vào tiệm Bách Biến Nhân Sinh, hắn vừa dứt lời, mọi người xung quanh đều có chút ngỡ ngàng.
Rẻ hơn 20 đồng, đối với đa số mọi người mà nói, đã là quá hấp dẫn, đủ để cho cửa tiệm của Trương Bác cướp đi không ít khách của cửa tiệm Bách Biến Nhân Sinh.
Hôm trước Trương Bác chỉ nói giá rẻ hơn 10 đồng mà thôi, bây giờ lại còn nói rẻ hơn 20 đồng, xem ra hận ý của Trương Bác rất lớn, nhất định muốn đối đầu với đối phương để lưỡng bại câu thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận