Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 51: Nhớ lại 1 ra thần tượng kịch (length: 8041)

Chơi thích hơn « Tử Xuyên Bạch » cái này kịch bản giết, Chu Văn Lôi cũng đủ thông minh để biết vừa mới nhìn thấy Trần Qua viết « Minh Tinh Đại Trinh Thám » kế hoạch chương trình.
Thật thú vị.
Nếu như đám người chơi này, toàn bộ mời minh tinh, trong đài quảng bá đầy đủ, cái gameshow này cũng sẽ không quá tệ.
Chu Văn Lôi nhìn Trần Qua, lúc mới bắt đầu, sau khi nàng thấy Trần Qua phải làm một người dẫn chương trình tại một tiệm nhỏ, trong lòng nàng có chút cô đơn, nhưng khi chơi trò chơi thật sự, Chu Văn Lôi lại có chút xấu hổ.
Mình được xưng là fan trung thành của Trần Tinh Vũ, nhưng Trần Tinh Vũ tài hoa như vậy, mình lại không hề biết, trước đây thích Trần Tinh Vũ, cũng chỉ vì hắn đẹp trai, cộng thêm tính cách tốt.
Chu Văn Lôi từ trước không hề biết Trần Tinh Vũ có tài đến thế!
Trần Tinh Vũ, không, nên gọi là Trần Qua mới đúng, Trần Qua khiến Chu Văn Lôi cảm thấy có chút xa lạ.
Cứ như đây không phải thần tượng mà mình say mê, nhưng Trần Qua sống sờ sờ như thế, tựa hồ càng đáng để mình thích và theo đuổi.
Những người chơi hoàn thành hai phiếu điều tra cuối cùng.
Có hai nữ sinh kéo Trần Qua muốn chụp chung, Chu Văn Lôi thấy thế, giống như thấy Trần Tinh Vũ lúc trước.
Dù có hủy khuôn mặt, đổi tên, Trần Tinh Vũ vẫn được hoan nghênh như vậy.
Sau khi những người chơi còn lại rời đi, chỉ có Chu Văn Lôi ở lại.
Trần Qua nhìn vào phiếu điều tra mà nàng viết, hỏi: "Cô thấy trò chơi này thế nào?"
"Ừm, rất thú vị." Chu Văn Lôi nói.
"Vậy cô cảm thấy kế hoạch chương trình mà tôi viết thì sao?"
Sau khi chơi một ván kịch bản giết, Trần Qua tin rằng Chu Văn Lôi đã có cái nhìn trực quan hơn về kế hoạch chương trình do mình viết.
"Tôi cũng thấy rất hay, không ngờ lão... Trần Qua... Anh có thể nghĩ ra trò chơi và chương trình hay như vậy."
"Vậy cô cảm thấy lãnh đạo của các cô có hài lòng không?"
"Cái này, tôi không dám chắc, nhưng bản kế hoạch anh viết, quả thực tốt hơn những cái trước đây chúng tôi tự viết, tôi sẽ cố gắng thuyết phục họ."
Trần Qua gật đầu nói: "Ừ, bản kế hoạch tôi vẫn chưa viết xong, tạm thời chưa thể đưa cô, nếu lãnh đạo các cô có ý định, thì có thể đến lấy vào ngày mai."
"Được, tôi sẽ về thuyết phục họ, tốt nhất là để họ tự mình đến chơi thử một lần."
"Vậy thì quá tốt."
Đã muộn rồi, Chu Văn Lôi quyến luyến rời khỏi tiệm kịch bản giết Bách Biến nhân sinh.
Buổi tối không còn ca làm, nên Trần Qua mang theo laptop về sớm.
Về đến nhà, Trần Qua mở máy tính, đầu tiên là hoàn thiện sơ bộ bản kế hoạch chương trình, sau đó tải lên trang web Trung tâm bản quyền Quốc gia.
Thế giới này tuy bị văn hóa nước ngoài xâm nhập nghiêm trọng, nhưng bản quyền vẫn rất được coi trọng.
Tiểu thuyết, ca khúc, thơ ca và các tác phẩm văn nghệ, một khi được công bố tác giả liền có bản quyền sở hữu, còn các kế hoạch chương trình như của Trần Qua, hoặc một số nội dung sáng tạo, cần phải đăng ký lên Trung tâm bản quyền Quốc gia, nộp hai trăm tệ, đăng tải nội dung sáng tạo và một số giấy tờ liên quan.
Sau khi đăng ký thành công, chỉ cần không liên quan đến vi phạm bản quyền, trung tâm sẽ xác định quyền sở hữu bản quyền.
Việc này có hiệu lực pháp lý.
Cho nên sau khi làm xong, Trần Qua lập tức đi đăng ký bản quyền.
Hại người thì không thể có, nhưng phòng người thì không thể không.
Trần Qua tất nhiên tin tưởng Chu Văn Lôi, nhưng sau khi Chu Văn Lôi nói chuyện với lãnh đạo của mình về phương án kế hoạch, Trần Qua vẫn có một chút phòng bị.
Làm xong những việc này, đã khuya, Trần Qua không kịp tắm rửa, liền gục xuống ngủ.
Ngày thứ 2 buổi chiều, Trần Qua nhận được tin nhắn chim cánh cụt của Chu Văn Lôi, nói rằng nàng mang theo chủ quản và vài đồng nghiệp đến.
Vừa vặn buổi chiều cũng không có ca làm, Trần Qua tự nhiên đồng ý.
Khoảng nửa tiếng sau, Chu Văn Lôi dẫn đầu bước vào tiệm kịch bản giết Bách Biến nhân sinh.
"Trần Qua có ở đây không?" Chu Văn Lôi hỏi.
Tôn Vân và Tôn Lộ thấy đó là cô gái tối hôm qua, hơn nữa lại đến tìm Trần Qua, nên rất khách khí, nói: "Anh ấy đang ở phòng hóa trang, cô tự đi tìm đi."
Chu Văn Lôi đi tìm Trần Qua.
Tôn Vân và Tôn Lộ nhìn bóng lưng Chu Văn Lôi, hai người bắt đầu bát quái.
"Cô gái này không biết có quan hệ gì với Trần Qua đây."
"Tối hôm qua khi thấy Trần Qua, tớ thấy biểu cảm của cô ấy rất kỳ lạ, giống như sắp khóc vậy."
"Không lẽ là bạn gái cũ của Trần Qua?"
"Rất có thể, Trần Qua sau khi bị hủy dung, cảm thấy mình không xứng với cô ấy, nên đã im lặng rời đi, nhưng cô gái này rất si tình, tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng vào hôm qua đã tìm được Trần Qua, hai người tâm sự, hóa giải hiểu lầm trước kia."
"Oa, cậu nói như thế, câu chuyện này có thể dựng thành phim thần tượng rồi."
"Đúng vậy, tớ cảm động quá, tớ có thể đi làm biên kịch đó."
"Hy vọng sau khi thấy mặt Trần Qua, cô ấy sẽ không chê bai."
"Này, thật ra mặt mũi không quan trọng như vậy, Trần Qua rất tốt mà."
"Ừm, đúng."
Trần Qua thấy Chu Văn Lôi đến, liền cùng nàng đi ra ngoài, ở trước quầy đợi các đồng nghiệp của nàng tới.
Vừa ra đến, Trần Qua liền nghe thấy Tôn Vân nói "Trần Qua rất tốt", Tôn Lộ vẫn đang phụ họa.
"Hai người các cô đang nói gì về tôi vậy?" Trần Qua hỏi.
Tôn Vân và Tôn Lộ cười hì hì nhìn Trần Qua và Chu Văn Lôi, nói: "Trần Qua, mỹ nữ này là ai vậy?"
"Bạn."
Trần Qua rất tự nhiên trả lời, đối với những người trong nhóm chat, Trần Qua không xem họ như fan, càng ngày Trần Qua càng coi mọi người như bạn bè.
"Bạn bè gì nhỉ?" Tôn Lộ cười nói.
Trần Qua nghe một chút liền biết hai người họ hiểu lầm, Chu Văn Lôi cũng có chút ngượng ngùng.
"Nghĩ gì vậy, chỉ là bạn tốt thôi, lát nữa đồng nghiệp của cô ấy sẽ đến chơi kịch bản giết, nhớ chiêu đãi nhé."
Tôn Vân và Tôn Lộ lại cười.
Chu Văn Lôi xấu hổ trong mắt các cô ấy, các cô ấy có nghe nói Chu Văn Lôi tìm đồng nghiệp đến chơi kịch bản giết, cái này cũng xem như giới thiệu mối làm ăn cho tiệm, mối quan hệ này… không thể chỉ đơn giản là bạn tốt.
Trần Qua thấy hai chị em không tin, cũng không giải thích gì thêm.
Chu Văn Lôi nói: "Hôm nay giám đốc và chủ quản của tôi cũng đến, họ thấy hứng thú với phương án hôm qua tôi nói."
Trần Qua nghe Chu Văn Lôi nói phải đi thuyết phục tối hôm qua, rất quan tâm, hơn nữa giám đốc của tổ Sách Hoa đài Giang Ninh cũng đến, nghĩ rằng Chu Văn Lôi phải tốn không ít nước bọt, dù sao Chu Văn Lôi cũng chỉ là thực tập sinh.
"Cảm ơn."
"Tôi phải cảm ơn anh mới đúng, dạo này bọn tôi không đưa ra được chương trình nào phù hợp, nên rất đau đầu, cho nên khi nghe thấy cảm giác có thể được, mới chịu đến xem một chút."
Chu Văn Lôi nói thật, giám đốc và chủ quản có thể đến, chủ yếu vẫn là nàng nói thể loại chương trình rất hấp dẫn, giám đốc chủ quản mới quyết định dành thời gian đến xem thử, nếu thể loại chương trình không đủ hấp dẫn, bọn họ cũng sẽ không nể mặt Chu Văn Lôi.
Vừa nói, đồng nghiệp của Chu Văn Lôi đã lục tục tới.
Nhìn những người này là biết dân công sở, đeo kính, mặc đồ rất nghiêm chỉnh.
Chu Văn Lôi giới thiệu qua với Trần Qua, tổng cộng có bảy người, một chủ quản, một quản lý, còn lại đều là đồng nghiệp của Chu Văn Lôi.
========================
Bạn cần đăng nhập để bình luận