Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 281: Thọc tổ ong vò vẻ (length: 8007)

Đồ ăn Tôn Vân chuẩn bị rất ngon, Trần Qua ăn rất no, cũng ăn rất sạch sẽ.
Sau khi ăn xong, Trần Qua cầm hộp đồ ăn sau khi rửa sạch sẽ, trả lại cho Tôn Vân.
"Cảm ơn, rất ngon." Trần Qua cảm ơn một câu.
Tôn Lộ nói: "Có phải là so với đồ ăn ngoài ngon hơn không?"
"Ừ, so với đồ ăn ngoài ngon hơn nhiều."
Tôn Lộ cười nói: "Sau này còn muốn ăn nữa không?"
Trần Qua hơi sững sờ, nói: "Đâu có được."
"Có gì ngại, tỷ của ta cố ý mua cho ngươi hộp cơm mới, cũng không thể dùng một lần rồi bỏ chứ."
Trần Qua vốn cho rằng Tôn Vân Tôn Lộ dù sao cũng là nữ sinh, không thể nào dùng hộp cơm của mình cho mình mang cơm, bây giờ nhìn lại, các nàng chuẩn bị lâu dài để mang cơm cho mình đây.
Hai người này...
Sao lại đối với mình tốt như vậy?
"Ấy... Thôi, phiền phức quá." Trần Qua nói.
Tôn Vân hơi thất vọng, nói: "Nhất định là ghét bỏ ta nấu không ngon."
Trần Qua vội vàng giải thích: "Tuyệt đối không có, rất ngon, ta đều ăn sạch sẽ, thế này đi, các ngươi mang cho ta một ngày cơm, ta mời các ngươi ăn một ngày cơm, được không?"
Tôn Vân lắc đầu nói: "Tiền một bữa cơm ngươi mời chúng ta đủ để chúng ta nấu cho ngươi cả tuần cơm."
"Vậy công của các ngươi cũng là tiền chứ."
Tôn Vân nói: "Dù sao ăn đồ ăn ngoài cũng không khỏe mạnh."
"Đúng vậy, hai tỷ muội bọn ta vốn cũng muốn nấu cơm, tiện thể mang cho ngươi mà thôi, ngươi còn từ chối nữa, là chê đấy."
Trần Qua trong lòng vẫn thật cảm động, hai người họ là người đầu tiên bằng tuổi mình mà chịu nấu cơm cho mình ăn.
"Cảm ơn, vậy thế này, bình thường các ngươi mang cơm cho ta, ta cũng ăn, nhưng cuối tuần ta sẽ mời lại, nếu như các ngươi không cho ta mời, ta có lẽ sẽ không nhận đồ ăn của các ngươi nữa."
Tôn Vân và Tôn Lộ nghe vậy cũng đồng ý.
Nói xong, Trần Qua tiếp tục gõ chữ.
Hôm nay Trần Qua lại tốn 1 triệu, đổi một cái 【bao tay nhanh nhẹn】.
Trước đây Trần Qua mỗi ngày chỉ kiếm được khoảng 500 ngàn danh vọng, nhưng hôm qua, vì cùng Lục Minh tranh luận trên mạng, danh vọng của Trần Qua tăng nhanh hơn không ít, hôm nay không ngoài dự đoán, có thể kiếm được bảy tám chục vạn danh vọng.
Nói thế cũng tốt, vì mình mỗi ngày phải đổi 【bao tay nhanh nhẹn】 cần 1 triệu danh vọng, mỗi ngày kiếm được thêm chút danh vọng, danh vọng của mình cũng sẽ không dùng gấp gáp như vậy.
Ngày này, Trần Qua lại hoàn thành 10 vạn chữ, sau đó gửi cho Đường Tiểu.
Sau hai ngày liên tục ném ra bản thảo trăm ngàn chữ, hôm nay Đường Tiểu thấy nhiều bản thảo như vậy, hiển nhiên không còn kinh hãi như vậy, ngược lại có chút vui mừng, vì nàng lại có thể tiếp tục đọc!
Đang trên xe buýt, là thời gian Trần Qua kiểm tra tin tức trong ngày, trên xe buýt không có việc gì làm, liền mở điện thoại di động lên xem tin tức.
Hôm nay, Trần Qua xem, đương nhiên là tình hình bên Lục Minh.
Lục Minh ban ngày lại đăng một bài Weibo dài.
Cũng giống như hôm qua, lại một tràng dài dòng, nói cái gì: "Một lời khó nói hết là nhân vật đại diện cho giới văn đàn mạng, tầm nhìn hạn hẹp, có thể thấy trình độ của tác giả văn đàn mạng bây giờ, vấn đề của tác giả văn đàn mạng bây giờ, không phải vấn đề về thành tựu văn học, mà là vấn đề về tiêu chuẩn đạo đức làm người."
"Một lời khó nói hết dùng thân phận tác giả văn đàn mạng của mình, xúi giục một đám lớn học sinh non dạ, ở trên mạng tùy ý công kích ta, ta cảm thấy những người như vậy cần phải chỉnh đốn lại."
...
Lần này Lục Minh từ hôm qua xem thường văn đàn mạng, cảm thấy văn đàn mạng là rác rưởi, hôm nay biến thành yêu cầu cấp trên chỉnh đốn rác rưới, cảm thấy văn đàn mạng không biến mất, thế hệ sau sẽ xong đời.
Một bộ trò chuyện gây sốc này, Lục Minh diễn thật hay.
Trần Qua, Giang Hiếu cùng với Lục Minh tranh cãi, trên diễn đàn Bầu Trời, luôn là chủ đề thu hút.
Diễn đàn Bầu Trời, dù sao cũng là đại bản doanh của văn đàn mạng, bất kể là độc giả hay tác giả, cũng đều vào đây 'tám chuyện', lấy một ít tin tức và tài liệu.
Hôm qua Weibo của Trần Qua vừa đăng, cả diễn đàn liền vang lên một tràng hoan hô.
Mọi người đều là tác giả của văn đàn mạng, hoặc là độc giả thích văn đàn mạng, lúc Lục Minh mắng văn đàn mạng và mắng 'một lời khó nói hết', đã khiến họ tức giận, vô cùng căm phẫn.
Weibo của 'một lời khó nói hết' lập tức lật ngược tình thế, trên diễn đàn cũng đua nhau đăng lại, đặc biệt là những câu nói đắt giá trong Weibo của Trần Qua, càng trở thành từ khóa hot nhất trên diễn đàn.
Hôm nay Lục Minh lại đăng Weibo, chỉ trích 'một lời khó nói hết', cùng với toàn bộ tác giả văn đàn mạng, còn nói độc giả thích văn đàn mạng đã trúng độc quá sâu, bị tẩy não, mới đi công kích hắn.
Trong diễn đàn mọi người tự nhiên không thể chấp nhận.
"Mọi người đừng rảnh rỗi nữa, vào Weibo mắng thằng nhãi Lục Minh vài câu đi!"
"Đúng vậy, bên Giang Hiếu chúng ta không giúp được gì, Lục Minh lên Weibo mắng văn đàn mạng, ta còn không lên tiếng, thật sự coi chúng ta là người chết à!"
"Ta sớm đã đi chửi hắn rồi, thằng này mắng người khác lúc nào cũng không nghĩ đến mình cũng có ngày bị người khác mắng."
"Các anh em, xông lên đánh cho hắn tơi tả!"
"Thật ra đều là người làm công việc viết lách, chẳng phải hơn nhau ba bảy phần thôi sao, thật buồn cười, loại người như Lục Minh thật làm mất mặt giới tác gia."
"Đừng ảo tưởng nữa, trong giới tác gia truyền thống, bây giờ gần như không ai để mắt đến văn đàn mạng, chúng ta cần thêm những tác giả như 'một lời khó nói hết' đứng ra!"
"'Một lời khó nói hết' từ anti thành fan, đi Weibo ủng hộ hắn, cũng là giúp chính mình!"
...
Trong diễn đàn Bầu Trời, mọi người chung kẻ thù, tất cả tràn vào Weibo của Lục Minh, tiến hành công kích mạnh mẽ hơn.
"Loại tác gia như ngươi, cả đời viết ra được cái gì? Ngươi có đóng góp gì?"
"Văn đàn mạng là sản phẩm của thời đại, ngươi là thứ cặn bã của thời đại."
"Văn đàn mạng không nên biến mất, thứ nên biến mất là ngươi!"
"Bạo mạng quá đáng sợ, may mà ta là người thi hành bạo lực mạng, ha ha, đi chết đi, ngươi cái thứ lục điểu!"
"Ha ha ha, lục điểu, cái này hay đấy, tôi thấy gọi là 'lộ điểu' đi, chẳng phải hắn thích tiểu thư à."
"Đã thấy nhân tâm trên mạng chưa?"
"Dân chúng thích, ngươi tính là cái gì?"
...
Lục Minh vạn vạn không ngờ, chính mình lại đăng một bài Weibo phê bình 'một lời khó nói hết', không ngờ lại nhận phản công càng mạnh mẽ hơn trên mạng.
Lượng fan Weibo của Lục Minh trước kia chỉ có hơn mười ngàn, đăng bất kỳ bài Weibo nào cũng chỉ có mười mấy hai chục bình luận, lượt xem cũng chỉ mấy trăm gần ngàn mà thôi.
Nhưng hai ngày này mắng văn đàn mạng, ... thoáng cái nổ, số liệu tăng gấp mấy chục, hơn trăm lần.
Đặc biệt là bình luận, Lục Minh trước giờ, trong giới văn đàn cũng nổi tiếng là người có ngôn từ sắc bén, mắng người độc ác, nhưng so với đông đảo đám cư dân mạng, hắn cảm giác mình như thể chẳng biết mắng người là gì.
Cư dân mạng mắng người đúng là muôn hình vạn trạng, không ai giống ai.
Có thanh tao, có châm biếm, có hạ lưu, cũng có 'chửi chó mắng mèo', lời lẽ kỳ quái.
Lục Minh người này vẫn còn 'thích xem', xem xong lại càng bốc hỏa, cắn răng xóa bình luận.
Lục Minh cảm thấy cái thứ văn đàn mạng này từ trước đến nay trong giới văn đàn không có vị trí gì, sao chính mình mắng một chút, lại như chọc phải tổ ong vò vẽ, xông ra nhiều người như vậy.
Thì ra văn đàn mạng đã phát triển lớn mạnh đến vậy rồi sao?
Là do mình không nắm bắt thông tin, hay là mình hoàn toàn không hiểu thị trường văn đàn mạng?
Lục Minh nhìn những bình luận xóa mãi không hết, nhất thời im lặng.
============================INDEX==
Bạn cần đăng nhập để bình luận