Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 121: Đến cửa con rể (length: 8212)

Kim Tĩnh Phân thấy Trần Qua không trả lời, nói: "Ba triệu, phần lớn người cả đời cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy, ngươi lấy được số tiền này, coi như gửi tiết kiệm đi, một tháng cũng có thể có hơn mười ngàn đồng, chỉ cần ngươi không tiêu xài bừa bãi, căn bản có thể cơm áo không lo hết đời."
Trần Qua nói: "A di, ta biết rõ đây là một số tiền lớn, nhưng chuyện cơm áo không lo cả đời mà ngài nói, đó không phải là cuộc sống ta muốn bây giờ."
Kim Tĩnh Phân hơi ngẩn người, nói: "Năm triệu, đây là chúng ta đánh giá hạ xuống, thương hiệu của ngươi hiện tại trên thị trường có giá cao nhất, ngươi phải biết rõ, cách chơi của trò chơi kịch bản sát, không được bảo vệ, nói cách khác, ai cũng có thể làm, chỉ là không được dùng ba chữ kịch bản sát của ngươi mà thôi, thực ra đối với những người muốn tham gia vào mà nói, đây không có vấn đề gì."
"Bây giờ các ngươi có chương trình đang phát sóng, nên việc làm ăn mới rất phát đạt, nhưng chương trình luôn có ngày kết thúc, mọi người rồi cũng có ngày chơi chán, khi đó, thương hiệu của ngươi, có lẽ không có giá trị nhiều tiền như vậy."
Trần Qua gật đầu, lời Kim Tĩnh Phân nói cũng không phải không có lý.
Ba chữ kịch bản sát kia, rốt cuộc trị giá bao nhiêu tiền, thật sự khó nói. "Sở dĩ chúng ta muốn mua thương hiệu của ngươi, là vì Nguyễn Tiểu Mỹ là con gái ta, kịch bản sát này của ngươi cũng còn có chút giá trị, chúng ta sợ lỡ sau này các ngươi phát triển lớn mạnh, ngươi không cho con gái ta dùng ba chữ kịch bản sát, đối với chúng ta mà nói, là không thể chấp nhận."
Vợ chồng Kim Tĩnh Phân tự nhiên cũng quan tâm đến chuyện cửa tiệm của con gái, biết cửa tiệm kịch bản sát Bách Biến nhân sinh rất ăn khách, bọn họ cũng hiểu một chút về kịch bản sát, tuy không phải là thứ bọn họ thích, nhưng bọn họ cũng cảm thấy thứ này sẽ có tiềm năng phát triển.
Chỉ là bây giờ vấn đề là, Nguyễn Tiểu Mỹ mở kịch bản sát, lại là thương hiệu của người khác.
Chuyện này khiến Nguyễn Vĩ cảm thấy con gái mình đang làm thuê cho người khác, như là để mạch sống của mình nằm trong tay người khác vậy.
Vạn nhất có ngày phát triển lớn, kịch bản sát trở thành trào lưu, ba chữ kịch bản sát kia đã trở thành thương hiệu trong suy nghĩ của giới trẻ, thì người tên Trần Qua kia sẽ được hưởng lợi, còn bọn họ có thể sẽ không có biện pháp gì.
Đến lúc đó bọn họ không đồng ý, đổi tên cửa tiệm, vậy thì công sức và sự quảng bá trước đó coi như đổ sông đổ biển!
Điểm này vợ chồng Nguyễn Vĩ hoàn toàn không thể chấp nhận.
Vợ chồng Nguyễn Vĩ và Kim Tĩnh Phân đã nói chuyện với Nguyễn Tiểu Mỹ, nhưng dường như nàng cũng không để tâm.
Vợ chồng Nguyễn Vĩ cảm thấy con gái không có kinh nghiệm thương trường, cho nên lúc này mới giấu Nguyễn Tiểu Mỹ, tự mình đến nói chuyện.
Trần Qua nghe xong cũng hiểu rõ ý nghĩ của vợ chồng Kim Tĩnh Phân.
"A di, ba chữ kia, là ta mang đến, trị giá năm triệu hay là năm vạn, ta cũng sẽ không bán, nhưng mà cô yên tâm, ba chữ kia, ta sẽ càng không bán cho người khác, cũng sẽ không đợi đến khi phát triển lớn mạnh mới đem ra để lợi dụng điểm yếu uy hiếp người khác."
Kim Tĩnh Phân không ngờ Trần Qua lại nhìn thấu mục đích thực sự của mình chuyến này, mình và chồng chính là sợ đến khi phát triển lớn mạnh, Trần Qua không còn dễ nói chuyện như vậy nữa.
Tuy lúc mới khởi nghiệp quan hệ mọi người rất tốt, nhưng khi thật sự có ngày phát triển lớn, anh em bất hòa cũng không phải hiếm, huống hồ Trần Qua và Nguyễn Tiểu Mỹ mới quen biết chưa đến nửa năm.
Tuy Trần Qua đã hứa hẹn, Kim Tĩnh Phân vẫn chưa quá yên tâm.
Chỉ qua tiếp xúc ngắn ngủi, Kim Tĩnh Phân đã cảm thấy Trần Qua này là một người có năng lực.
Thảo nào trong thời gian ngắn, hắn đã có thể vực dậy cửa tiệm của con gái, quán trở nên nổi tiếng, Kim Tĩnh Phân cũng nhìn thấy, trong thâm tâm nàng, đối với chuyện Nguyễn Tiểu Mỹ không về nhà tiếp nhận việc làm ăn của gia đình, cũng không hề dễ coi thường.
Chỉ là Trần Qua, trong mắt nàng, vẫn là một mối nguy tiềm ẩn.
"Mạo muội hỏi một câu, ta nghe nói ngươi bị hủy dung, đúng không?"
"Đúng."
"Độc thân sao?"
Trần Qua cười nói: "Hủy dung đương nhiên độc thân."
Kim Tĩnh Phân gật đầu, nói: "Thật là đáng tiếc, nếu không phải ngươi bị hủy dung thì tốt rồi."
"Ta cũng hay nghĩ vậy."
Kim Tĩnh Phân cười nói: "Nếu như ngươi là một người trẻ tuổi bình thường, chỉ cần năng lực ngươi thể hiện ra hiện tại thôi, có lẽ ta sẽ cho ngươi ở rể nhà ta."
Trần Qua sững sờ, sau đó bật cười.
"A di, tuy là khi ta xảy ra chuyện, bác sĩ nói cho ta biết dạ dày ta không được tốt, nhưng mà ta không có ý định ăn bám."
"Đến từ Kim Tĩnh Phân, danh vọng + 1."
Một dòng tiếc nuối màu đỏ nhạt xuất hiện.
Kim Tĩnh Phân quả thực thấy tiếc cho hắn, nhìn dáng người Trần Qua rất tốt, nếu không bị hủy dung, kiểu gì cũng là người tuấn tú lịch sự, thêm năng lực của hắn, thì đúng là có thể cân nhắc cho hắn với con gái mình.
Như vậy, vợ chồng Kim Tĩnh Phân sẽ không phải lo lắng vấn đề thương hiệu nữa.
Đáng tiếc, bây giờ không được.
Gia đình họ Nguyễn tuyệt đối không thể chấp nhận một người con rể bị hủy dung, mà Nguyễn Tiểu Mỹ cũng sẽ không thích.
Kim Tĩnh Phân đưa một tấm danh thiếp, nói: "Ngươi có thể suy nghĩ kỹ, nghĩ xong thì gọi điện thoại cho ta, ta sẽ nói chuyện cặn kẽ với ngươi, thị trường kịch bản sát, lập tức sẽ có vốn đầu tư rót vào, đến lúc đó sẽ có rất nhiều chuyện phiền toái, ta thấy một mình ngươi không đối phó được, đến lúc đó một cái kịch bản sát tốt, đừng để người khác chèn ép đến chết."
Kim Tĩnh Phân để danh thiếp xuống uống một ngụm trà, nói: "Trà cũng không tệ."
Nói xong nàng mới đứng dậy rời đi.
Trần Qua tiễn Kim Tĩnh Phân ra cửa tiệm, Tôn Lộ lập tức hóng chuyện.
"Trần Qua, mẹ ông chủ Nguyễn tìm cậu làm gì vậy?"
Trần Qua liếc Tôn Lộ kẻ thích hóng chuyện: "Hỏi nhiều làm gì?"
"Có phải là muốn cậu đến ở rể nhà họ không?" Tôn Vân trêu chọc.
Tuy Trần Qua là ông chủ, nhưng thường ngày mọi người chung sống như bạn bè, nên khi đùa giỡn, mọi người chẳng hề nể nang, chỉ có Nguyễn Tiểu Mỹ thì không thế.
Mấy người khác nghe vậy liền cười ồ lên.
"Làm việc cho tốt vào, chuyện trong xã hội, ít tọc mạch thôi!"
Trần Qua không giải thích gì, Trần Qua biết rõ bọn họ cũng không coi là thật, ai cũng biết, cha mẹ Nguyễn Tiểu Mỹ làm sao có thể để một người bị hủy dung ở rể nhà mình được chứ.
Mọi người cũng biết đùa có chừng mực, nói một câu cho vui, nói thêm có thể lại làm người ta khó chịu, nên mọi người cũng không nói gì nữa.
Về phòng, Trần Qua nhớ lại cẩn thận những lời Kim Tĩnh Phân vừa nói.
Trò chơi kịch bản sát, bây giờ coi như đã lọt vào tầm mắt của mọi người, là nơi kiếm tiền, chắc chắn sẽ có một số vốn đầu tư hành động ngay, vì người khác không thể dùng ba chữ kịch bản sát, nên bọn họ nhất định sẽ dùng các tên khác để thay thế.
Giống như ban đầu Trương Bác dùng "Trải nghiệm kịch bản" vậy.
Bọn họ không thể dùng ba chữ "Kịch bản sát", vậy thì phải làm mờ đi hoặc thậm chí cắt đứt mối liên hệ trong ấn tượng của mọi người giữa kịch bản sát với loại hình trò chơi này, nếu không tên hoặc thương hiệu của họ sẽ làm người ta cảm thấy không phải là hàng chính gốc.
Cho nên lời nhắc nhở của Kim Tĩnh Phân không hề sai, mình phải cẩn thận với những mũi tên đang bắn lén này.
Nhưng chuyện này, mình không cần phải gấp gáp, chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ thời thôi, muốn mình đứng vững không ngã, quan trọng nhất, làm lại chính là viết xong kịch bản.
Trần Qua thu lại suy nghĩ, tiếp tục viết kịch bản của mình.
Kịch bản "Cao ốc Mao Đài" này không giống với mấy kịch bản trước, kịch bản này, tính trước tính sau, đại khái cần khoảng năm tiếng đồng hồ, bộ kịch bản này ra đời, chắc chắn sẽ tăng gấp đôi giá bán.
Đây còn là một kịch bản dành cho tám người, tương đối đáng sợ, mấy căn phòng kinh dị trong cửa hàng có thể phát huy được hết tác dụng.
=========================INDEX==
Bạn cần đăng nhập để bình luận