Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 276: Hy sinh nhan sắc (length: 8190)

Trần Qua không biết giải thích thế nào.
Khi kéo rèm cửa sổ lên, Đường Tiểu khóc, sau đó nàng ôm lấy ta.
Giải thích kiểu gì cũng giống như tình tiết trên phim.
Ánh mắt của những người xung quanh cũng đều lộ ra vẻ nghi ngờ và ghen tị.
Hạ Vân Khanh sau khi rời đi còn cố ý đóng cửa lại, Đường Tiểu nói: "Bọn họ hình như hiểu lầm rồi, ta phải đi giải thích với bọn họ..."
Trần Qua nhìn Đường Tiểu, nói: "Ngươi muốn giải thích thế nào? Nói ta là Trần Tinh Vũ, ngươi là fan của ta à?"
Đường Tiểu ngơ ngác, nàng nhìn Trần Qua.
"Thôi được rồi, không cần giải thích, ta không muốn dùng cái vỏ bọc này nữa, ngươi cũng giữ bí mật giúp ta đi."
Đường Tiểu đương nhiên hiểu được, một người sau khi bị hủy dung, thật vất vả mới hòa nhập lại được với xã hội, lòng tự trọng của hắn không cho phép người khác nhìn hắn với ánh mắt thương hại, cũng không muốn nhắc đến quá khứ đẹp đẽ của mình.
Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, đại khái là ý như vậy.
"Được, ta không nói." Đường Tiểu đáp.
Với tư cách là người ái mộ trung thành của Trần Tinh Vũ, Trần Qua hoàn toàn yên tâm về sự kín đáo của Đường Tiểu.
Đường Tiểu lau khô nước mắt, bỗng nhiên mỉm cười.
"Ta thật sự rất vui, được gặp lại ngươi, thấy cuộc sống của ngươi bây giờ tốt, ta cũng yên tâm rồi."
Trần Qua nói: "Để các ngươi phải lo lắng."
Đường Tiểu lắc đầu, nói: "Trước đây chúng ta hỏi Nhất Tinh Nhất Ý trong nhóm, muốn biết tình hình của ngươi, nàng ấy nói ngươi sống rất tốt, nhưng những chuyện khác thì không nói, có phải nàng đã gặp ngươi rồi không?"
Trần Qua nhớ lại Trần Ngọc Phác, gật đầu: "Nửa tháng trước có gặp."
"Vậy thì biên tập của Ma Hoa là người sớm nhất gặp ngươi rồi." Đường Tiểu nói: "Nàng ấy vừa nãy còn nhắc ta chuẩn bị tâm lý thật tốt, ai ngờ đâu người đó lại là ngươi..."
Trần Qua cười: "Các ngươi cũng là bạn bè của ta, cho nên nếu có nhu cầu gì, ta nhất định sẽ lựa chọn đối diện với các ngươi."
Đường Tiểu chợt hiểu ra, tại sao lần này Trần Qua tìm mình để xuất bản sách, theo như cô biết, có mấy nhà tìm Trần Qua để xuất bản "Quỷ Xuy Đăng" cơ mà, vậy mà Trần Qua hết lần này tới lần khác lại chọn mình để bàn.
Việc Trần Qua chọn đám mây trung văn võng cũng có lẽ là vì trong nhóm Ma Hoa có Trác Vi, là biên tập ở đây.
Đường Tiểu cảm động nói: "Không ngờ chúng ta chẳng giúp được gì cho ngươi, ngược lại ngươi lại nghĩ cách giúp chúng ta..."
"Không phải giúp các ngươi, chỉ là hợp tác cùng có lợi thôi." Trần Qua đáp.
Nghe thấy từ "cùng có lợi", Đường Tiểu nói: "Vậy... chúng ta ký hợp đồng nhé? Ta vừa hỏi tổng biên tập rồi, mọi chuyện đều không có vấn đề, đều đợi ngươi bàn bạc thôi."
Vừa nói, Đường Tiểu lấy hợp đồng ra từ túi xách của mình.
Trần Qua liếc qua, nói: "Còn có thêm một bản hợp đồng bảo đảm rủi ro nữa."
Sở dĩ nhà xuất bản Huy Châu đồng ý với tất cả các điều kiện của Trần Qua, là vì Trần Qua sẵn lòng đảm bảo rủi ro, nếu sách bán không được, hắn sẽ bồi thường.
Bây giờ Đường Tiểu đã biết thân phận của Trần Qua, không khỏi bắt đầu nghĩ cho Trần Qua.
"Có thật muốn ký cái đó không?"
"Dĩ nhiên phải ký rồi, nếu không nhà xuất bản của các ngươi sẽ không xuất bản sách của ta, ngươi cũng sẽ không đi đến được như thế này."
Dù sao Đường Tiểu cũng chỉ là một biên tập của nhà xuất bản, cô không có cách nào sửa đổi cái hợp đồng đó, nhưng bây giờ, cô có thêm niềm tin vào doanh số bán "Quỷ Xuy Đăng" hơn trước kia.
"Tổng biên tập nói sẽ cho người làm xong bản thảo gửi cho ta, đến lúc đó in ra rồi ngươi ký hợp đồng."
"Vậy thì đợi chút đi." Trần Qua nói.
"Không sao, cứ ký bản hợp đồng thỏa thuận này trước đi."
Trần Qua thấy Đường Tiểu tin tưởng mình như vậy, cũng có chút cảm động.
Ký hợp đồng trước, nếu Trần Qua sau này không ký thêm thỏa thuận phụ thì chẳng phải hắn không cần phải gánh rủi ro sao?
Nhà xuất bản thì chưa thể làm gì, dù sao hợp đồng đã ký.
Trần Qua thấy Đường Tiểu tin tưởng mình, cũng không nói gì thêm, nói: "Vậy thì ký hợp đồng trước đi."
Hai người ký hợp đồng xuất bản, sau đó đem đến bộ phận pháp chế của đám mây trung văn võng đóng dấu.
Dù sao thì nhà xuất bản phát hành "Quỷ Xuy Đăng" cũng thông qua đám mây trung văn võng, tức là phí bản quyền mà Trần Qua nhận được, một phần 10% vẫn phải chia cho đám mây trung văn võng.
Đằng nào bây giờ đám mây trung văn võng cũng có một phần của hắn, trang web có thể được chia một ít, Trần Qua cũng bằng lòng.
Ba năm qua, đám mây trung văn võng, tính cả sách mạng xuất bản chỉ khoảng mười cuốn, mọi người đều hiểu rõ, đãi ngộ xuất bản tiểu thuyết mạng là như thế nào.
Thấy Trần Qua và đối phương ký hợp đồng nhận nhuận bút 10%, tiền ứng trước một trăm ngàn bản in, lại còn là bộ 8 cuốn!
Nói cách khác, số lượng in ban đầu phải là 800 ngàn cuốn!
Mọi người trong trang web đều hết sức kinh ngạc.
Vừa thấy cảnh ở phòng làm việc của Trần Qua mọi người lại càng liên tưởng nhiều hơn.
"Quỷ Xuy Đăng" của Trần Qua đã phá rất nhiều kỷ lục của văn đàn mạng, đãi ngộ cao hơn một chút mọi người cũng có thể hiểu được, nhưng mà lần này, nhà xuất bản Huy Châu, một nhà xuất bản nhỏ bé như vậy, lại chi ra một số tiền lớn đến thế, có thể nói là dốc hết toàn bộ gia tài của nhà xuất bản vào đó.
Rất nhanh, bản hợp đồng phụ của nhà xuất bản Huy Châu được gửi tới, Trần Qua ký tên, coi như hoàn thành xong hợp đồng xuất bản.
Đường Tiểu lại nói chuyện với Trần Qua một lúc lâu, vốn muốn cùng Trần Qua đi ăn tối, nhưng nghe nói Trần Qua không ăn cơm ở ngoài, cô cũng không ép nữa.
"Vậy ta đặt vé xe tối nay về." Đường Tiểu nhìn Trần Qua, có chút lưu luyến.
"Ừ, ngày mai ta cũng về Giang Ninh rồi."
"Được, ngươi yên tâm, ta sẽ giám sát chặt chẽ chất lượng của "Quỷ Xuy Đăng", tuyệt đối sẽ không có vấn đề về chất lượng."
"Cảm ơn, ta về sẽ nhanh chóng viết nốt phần sau của "Quỷ Xuy Đăng" gửi cho các ngươi."
"Ừ, ngươi cũng chú ý giữ gìn sức khỏe, đừng làm việc quá sức."
"Được, bên phía nhà xuất bản ngươi hãy quan tâm nhiều vào."
Đường Tiểu nói xong, liền cáo biệt Trần Qua, sau đó cô lại tìm Trác Vi nói chuyện một chút.
Nhưng Trác Vi còn bận làm việc, hai người trò chuyện một lúc rồi ai nấy làm việc của mình.
Hạ Vân Khanh vẫn luôn để ý đến tình hình của Đường Tiểu, thấy cô và Trần Qua nói chuyện trong phòng làm việc rất lâu, cô lại càng như con kiến bò trên chảo nóng.
Hạ Vân Khanh cũng không rõ mình đang sốt ruột vì điều gì.
Sau đó hợp đồng xuất bản "Quỷ Xuy Đăng" được gửi lên, Hạ Vân Khanh liếc nhìn qua, cũng có chút không ngồi yên được.
Trước đây, trang web thay mặt Trần Qua đàm phán, những nhà xuất bản đó đưa ra điều kiện, mặc dù so với xuất bản truyện mạng mà nói không tệ, nhưng so với tác giả xuất bản theo hình thức truyền thống mà nói, thì vẫn kém một chút.
Không ngờ Trần Qua lại chỉ một buổi chiều mà đã thương lượng ra được hợp đồng thế này!
Tiền bản quyền tăng gấp đôi, số lượng in ban đầu cũng tăng gấp đôi, xuất bản cũng từ một cuốn thành tám cuốn!
Hạ Vân Khanh thấy Đường Tiểu sau khi đi, không nhịn được đi đến phòng làm việc của Trần Qua.
Lúc này, trong đầu Hạ Vân Khanh vẫn còn ám ảnh hình ảnh Đường Tiểu ôm Trần Qua vừa nãy.
"Cô bé Tiểu Khả Ái của nhà ngươi đi rồi à?"
Trần Qua thấy vẻ mặt không vui của Hạ Vân Khanh, có chút buồn cười: "Người ta tên là Đường Tiểu."
"Ngươi nỡ để người ta rời đi như vậy à, cũng không giữ người ta lại một đêm."
"Giữ ở đâu?" Trần Qua hỏi.
"Ngươi ở đâu người ta ở đó thôi, dù sao cũng tốt hơn hai ngươi cứ lằng nhằng trong phòng làm việc này chứ, ít nhất còn có cái giường..."
Trần Qua lắc đầu không nói gì, đáp: "Ngươi hiểu lầm rồi."
"Hiểu lầm cái gì? Ta đều nhìn thấy hết rồi!" Hạ Vân Khanh tức giận nói.
"Mắt thấy chưa chắc là thật, chính những gì trong đầu ngươi nghĩ cũng chưa chắc là chân tướng."
Hạ Vân Khanh đương nhiên không tin, nói: "Ngươi không có gì với cô ta, sao hợp đồng xuất bản lại có thể ký được như vậy?"
Trần Qua hơi ngẩn người, ngay lập tức hiểu ra: "Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta dùng nhan sắc để đổi à?"
"Không phải thế thì là gì?"
Trần Qua: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận