Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 248: Vị hôn thê? (length: 7992)

Vốn dĩ Trần Qua cũng không định buổi tối cùng với các nàng tiếp tục ở chung, vốn là dự định về sớm một chút, cho các nàng sắp xếp xong khách sạn là được, nhưng mà nghe nói đi hát karaoke, Trần Qua ngược lại cảm thấy có thể đi.
Bởi vì rất đơn giản, Trần Qua cũng muốn xem thử mấy người các nàng hát hò như thế nào.
Chính mình thiếu chút nữa đều nhanh quên mất, mấy người các nàng đều là sinh viên khoa âm nhạc.
Bây giờ Trần Qua cũng có kiến thức nền về nhạc lý.
Mấy người hát có hay không được, Trần Qua vẫn là có thể phân biệt được.
"Được, ngay trên đường có một tiệm trái cây, lát nữa chúng ta ghé."
Trần Ngọc Phác không ngờ Trần Qua lại đồng ý, trong lòng ít nhiều cũng có chút vui mừng.
Trần Qua mang đồ ăn về, cho Tôn Vân và Tôn Lộ, Trần Qua còn cố ý gọi thêm cho hai nàng một món nữa.
Tôn Vân và Tôn Lộ thấy Trần Qua mang cho các nàng rất nhiều, tỏ vẻ cảm kích với Trần Qua.
Trần Qua đưa cho các nàng xong, sau đó mình cũng ở trong phòng ăn tối.
Bên ngoài, Trần Ngọc Phác cùng mấy bạn cùng phòng đi theo Tôn Vân và Tôn Lộ đang ở trước sảnh.
Mấy bạn cùng phòng của Trần Ngọc Phác thấy Trần Qua không có ở đó, lá gan càng lớn hơn, bắt đầu nhắc đến quan hệ giữa Trần Ngọc Phác và Trần Qua.
"Tiểu Ngọc, nói mau, ông chủ này là gì của ngươi?"
"Có phải là bạn trai không?"
"Thành thật khai báo!"
Tôn Vân và Tôn Lộ tranh thủ lúc không có ai, đang dùng cơm, nghe các nàng nói vậy, cả hai đều dừng động tác ăn cơm lại, nghiêm túc lắng nghe.
"Không phải mà, đã nói nhiều lần rồi, các ngươi đừng hỏi nữa." Trần Ngọc Phác bất đắc dĩ nói.
"Hừ, đừng hòng lừa chúng ta, bọn ta thấy ánh mắt hắn nhìn ngươi không giống người bình thường."
"Đúng đấy."
"Bạn trai cũ à?"
Trần Ngọc Phác nói: "Không phải, ta cũng không có phúc đó."
Trần Ngọc Phác vừa thốt ra câu này, ba người bạn cùng phòng còn lại cũng rất kinh ngạc, Tôn Vân và Tôn Lộ cũng cảm thấy câu này của Trần Ngọc Phác có chút quen tai.
Lúc trước Chu Văn Lôi dường như cũng từng nói tương tự.
Trần Qua là người bị hủy dung, sao lại khiến cho những mỹ nữ này đều cảm thấy không có phúc trở thành bạn gái của hắn vậy?
"Người khác nói câu này, ta có thể tin, còn ngươi Trần Ngọc Phác nói, bọn ta không tin."
"Đúng đó, trong trường chưa kể, người theo đuổi ngươi không có một tá sao?"
Bảo Phỉ Phỉ nhìn Tôn Vân và Tôn Lộ, không nhịn được hỏi: "Ông chủ của các ngươi cũng có nhiều người theo đuổi lắm hả?"
Nói đến chủ đề này, Tôn Lộ hăng hái, đứng thẳng người dậy nói: "Cái đó thì nhiều rồi..."
Tôn Vân vỗ nhẹ Tôn Lộ một cái, nói: "Câm miệng đi."
"Không sao mà, chúng ta đều là con gái, các ngươi cũng thấy bọn ta thích ông chủ của các ngươi rồi, các ngươi nói nhiều chuyện về hắn, bọn ta cũng hiểu rõ thêm chứ sao."
Lần này Trần Ngọc Phác ngược lại không có ngăn cản, mà còn mở to đôi mắt tò mò nhìn về phía Tôn Lộ.
Tôn Lộ cũng không để ý đến ý kiến của chị gái, cảm thấy Trần Qua có người theo đuổi, điều này cũng đâu có gì không đúng.
"Ông chủ của bọn ta có thể nhiều người theo đuổi lắm, ta nói cho các ngươi nghe, theo như bọn ta biết, cũng có mấy người, hơn nữa đều là mỹ nữ, còn chưa biết, chắc còn nhiều hơn."
"Lúc trước có một cô gái ngay trước mặt mấy chục người tụi ta, tỏ tình với ông chủ của ta, ông chủ của ta cũng không đồng ý đó chứ."
"Cô gái đó còn rất xinh đẹp, hơn nữa tính tình cũng rất tốt, không biết sao, ông chủ của ta lại không thích."
Tôn Lộ vừa nói thao thao bất tuyệt.
Bảo Phỉ Phỉ vỗ tay một cái, hỏi: "Mấy cô gái đó không ai xinh đẹp bằng Tiểu Ngọc nhà ta hả?"
Tôn Lộ nhìn khuôn mặt tinh xảo của Trần Ngọc Phác, gật đầu một cái, nói: "Vậy thì không có."
"Ông chủ này ngồi trong lòng mà không loạn, giỏi đó nha."
"Tiểu Ngọc phải giữ cho tốt đó nha."
"Tiểu Ngọc xinh đẹp như vậy, ông chủ nhất định sẽ không nỡ để chạy mất với người khác!"
Mấy người mỗi người một câu, đều cảm thấy Trần Qua từ chối những người đó là vì Trần Ngọc Phác.
Các nàng cảm thấy Trần Qua có thể từ chối những cô gái xinh đẹp, ngược lại đều cảm thấy Trần Qua rất không tồi.
"Ta chấp nhận chuyện hôn sự này của các ngươi rồi đó!" Bảo Phỉ Phỉ nói.
"Ta cũng đồng ý!"
"Bọn ta đều đồng ý!"
Ba người bạn cùng phòng nói như vậy, Trần Ngọc Phác đỏ bừng mặt, nói: "Các ngươi đừng có nói bậy nữa..."
Tôn Vân và Tôn Lộ không biết quan hệ giữa họ và Trần Qua, nghe đến đây, đều có chút bất ngờ.
Đây không phải là bạn gái của Trần Qua, mà là vị hôn thê?
Trần Ngọc Phác trước còn phản bác vài câu, giờ đã lười phản bác nữa rồi.
Mà sự im lặng của Trần Ngọc Phác, thật ra khiến cho Tôn Vân và Tôn Lộ hai người cảm thấy chuyện này là thật!
Khá lắm Trần Qua, có vị hôn thê mà bọn họ còn không biết, giấu kĩ ghê.
Có điều vị hôn thê này của Trần Qua đẹp quá, coi như Trần Qua không bị hủy dung, cũng là lời lớn rồi, giờ chỉ có thể nói Trần Qua dẫm trúng cứt chó đi.
Tuy hai chị em họ cũng cảm thấy Trần Qua rất có tài, rất xuất sắc, nhưng khi nhìn thấy Trần Ngọc Phác, mỹ nữ đẹp như tiên, các nàng càng thêm ngưỡng mộ Trần Qua.
Mọi người trò chuyện một hồi, Trần Qua ăn xong đi ra.
Đem rác bỏ đi, Trần Qua nhìn về phía Trần Ngọc Phác và mấy người bạn của nàng.
"Đi tìm khách sạn trước đi, tìm được rồi thì đi hát sau?"
Mọi người cũng không có ý kiến.
Trần Qua đối với Tôn Vân và Tôn Lộ nói: "Ta đi về trước, các ngươi ăn xong thì dọn."
Tôn Vân và Tôn Lộ nghe đến khách sạn, ánh mắt lại càng có chút dao động.
Sau khi Trần Qua cùng mấy người kia đi, hai chị em vừa ăn vừa bắt đầu nói chuyện.
"Chị, cái cô tên Tiểu Ngọc đó, thật sự là vị hôn thê của Trần Qua hả?"
"Cô ấy có vẻ như phủ nhận mà."
"Nhưng mấy chị em của cô ấy không phải cũng nói vậy sao, giờ Trần Qua còn đưa bọn họ đi khách sạn nữa..."
Tôn Vân đưa tay gõ nhẹ vào đầu: "Em đang nghĩ gì vậy!"
Bên kia, Trần Qua dẫn bốn người tìm xong khách sạn, sắp xếp đồ đạc xong xuôi, sau đó tìm một quán karaoke gần đó, năm người cùng nhau đi vào.
Trần Qua đến thế giới này, đây là lần đầu tiên tới quán karaoke.
Nơi này cũng không khác gì so với kiếp trước, Trần Ngọc Phác tranh trả tiền phòng, Trần Qua chỉ còn cách đi siêu thị, chọn một ít đồ uống cùng trái cây, sau đó đi vào phòng.
"Hôm nay Tiểu Ngọc cứ việc thể hiện cho tốt, mấy người bọn ta sẽ không giành micro với ngươi đâu."
"Nói như thể ngươi có thể giành được với Tiểu Ngọc vậy."
"Ha ha ha...Ta sẽ chọn bài cho Tiểu Ngọc, sẽ chọn mấy bài tủ của Tiểu Ngọc."
"Nói như thể Tiểu Ngọc còn bài nào không phải là sở trường vậy."
Mấy chị em còn chưa mở hát đã bắt đầu cười đùa.
Đối với sự nhiệt tình của các chị em, Trần Ngọc Phác cũng không từ chối, đối với nàng mà nói, nàng cũng thật sự muốn thể hiện một chút khả năng ca hát của mình trước mặt Trần Qua.
So với tướng mạo, Trần Ngọc Phác dường như rất tự tin về khả năng ca hát của mình.
Sau khi Trần Qua trở về, Bảo Phỉ Phỉ và mấy nữ sinh kéo Trần Qua.
"Lại đây, Trần lão bản, ngươi ngồi chỗ này."
Mấy người kéo Trần Qua ngồi ở vị trí xéo với màn hình, như vậy vừa dễ thấy màn hình, vừa có thể nhìn thấy mặt của Trần Ngọc Phác, có thể nói là vị trí thưởng thức tốt nhất.
Hôm nay Trần Qua vốn dĩ chỉ là tới nghe các nàng hát, cho nên cũng ngồi xuống.
Bảo Phỉ Phỉ thấy mọi người đã chuẩn bị xong, bèn bấm hai bài trên máy, nói: "Được rồi, liveshow của siêu sao Trần Ngọc Phác, chính thức bắt đầu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận