Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 356: Chúng ta đều muốn (length: 7993)

Nói xong chuyện này, Đường Tiểu lại nói sang chuyện khác.
"Trần Qua, truyện của ngươi cũng đã kết thúc rồi, hay là giao cho nhà xuất bản của chúng ta xuất bản đi."
Trần Qua đang đăng truyện ở Mặc Trấp Trung Văn Võng, hồi trước mới kết thúc.
Cũng có rất nhiều nhà xuất bản thấy được khả năng kiếm tiền của Trần Qua ở mảng xuất bản sách, cho nên liên tục liên lạc muốn xuất bản.
Nhưng bản quyền, vào lúc Trần Qua mới ký hợp đồng với Mặc Trấp Trung Văn Võng, đã bỏ ra hai trăm ngàn để mua đứt toàn bộ bản quyền rồi, cho nên bản quyền xuất bản, bản quyền điện ảnh hóa, tất cả đều nằm trong tay Trần Qua.
Rất nhiều nhà xuất bản liên lạc với Mặc Trấp Trung Văn Võng để xuất bản, kết quả Mặc Trấp Trung Văn Võng đã sớm có hiềm khích với Trần Qua, dù sao bây giờ Trần Qua là tác giả Bạch Kim của Đám Mây Trung Văn Võng, coi như là thế lực đối nghịch.
Bây giờ Đám Mây Trung Văn Võng đẩy mạnh chế độ trả nhuận bút theo số lượng người đọc, rất nhiều tác giả lập tức tràn vào Đám Mây Trung Văn Võng.
Số người dùng hoạt động hàng ngày của Đám Mây Trung Văn Võng cũng đạt đến 2 triệu, đã ngang bằng với số người dùng hàng ngày của Mặc Trấp Trung Văn Võng rồi.
Cục diện giới văn học mạng trước kia có thể nói là quần hùng tranh nhau, bây giờ cơ bản đã là thời điểm hai phe tranh bá.
Đám Mây Trung Văn Võng và Mặc Trấp Trung Văn Võng hai bên tranh bá, Mặc Trấp Trung Văn Võng đương nhiên sẽ không cho Trần Qua bất kỳ cơ hội nào để tăng danh tiếng.
Cho nên bọn họ không hề liên lạc với Trần Qua về chuyện xuất bản, mà các nhà xuất bản muốn phương thức liên lạc của Trần Qua, họ cũng từ chối nói không biết.
Tuy nhiên, lãnh đạo Mặc Trấp Trung Văn Võng nhận được quá nhiều yêu cầu như vậy, họ cũng rất phiền muộn.
Trước kia, khi Trần Qua muốn bỏ hai trăm ngàn ra mua bản quyền, cấp trên của trang web rất vui vẻ.
Bởi vì một cuốn sách còn chưa viết xong, trang web đã kiếm được hai trăm ngàn rồi, hơn nữa vào thời điểm đó, tính theo cách chia năm năm, toàn bộ mạng có thể bán được 400 ngàn bản quyền văn học mạng là điều gần như không thể.
Vì thế, cấp trên trang web rất đắc ý.
Nhưng bây giờ, họ không thể nào vui nổi.
Một bộ sách giá 150 tệ, tính tổng chi phí thành phẩm là 100 tệ, mỗi một bộ vậy thì có lợi nhuận 50 tệ.
Bây giờ bán được 300 ngàn sách, vậy thì bên nhà xuất bản ít nhất cũng có lợi nhuận khoảng 15 triệu, trừ đi các loại thuế và chi phí, thì cũng phải còn 10 triệu lợi nhuận.
Đây là chỉ tính trước mắt, phía sau còn phải in thêm, lợi nhuận sẽ càng nhiều.
Theo tình hình trên mạng, cho dù có kém hơn một chút, thì cũng không kém hơn quá nhiều.
Nếu như bản quyền nằm trong tay trang web, thế nào cũng có thể kiếm được một hai triệu tệ ấy chứ!
Đây là chỉ mới phí xuất bản thôi, nếu sau này mà chuyển thể thành phim điện ảnh thì...
Lợi nhuận chắc lại không biết phải tăng lên gấp mấy lần nữa.
Cấp trên Mặc Trấp Trung Văn Võng hối hận đến phát điên.
Họ vừa hối tiếc, vừa hận, vừa nể phục Trần Qua.
Hận Trần Qua "chơi" bọn họ, dùng hai trăm ngàn mà đã mua hết toàn bộ bản quyền.
Nhưng cũng bội phục Trần Qua, cậu ta thực sự rất giỏi, ngay từ đầu đã đoán được sách của mình sẽ nổi đình đám, nên đã bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua bản quyền.
Còn các nhà xuất bản khác thông qua Mặc Trấp Trung Văn Võng không liên lạc được với Trần Qua, không ít người mặt dày đến Đám Mây Trung Văn Võng muốn thông qua Đám Mây Trung Văn Võng để liên lạc với Trần Qua.
Mặc dù không hề liên quan gì đến Đám Mây Trung Văn Võng, nhưng trong mắt các nhà xuất bản, đó có thể là một miếng bánh béo bở.
Hạ Vân Khanh và Trác Vi đã liên lạc với Trần Qua vài lần, nhưng lúc đó Trần Qua đang đóng phim, không có thời gian.
Bây giờ Trần Qua rảnh rồi, Đường Tiểu liền trực tiếp tìm tới, để nói chuyện xuất bản.
Mà Trần Qua, cho dù muốn xuất bản, thì Nhà Xuất Bản Huy Châu chỗ Đường Tiểu ít nhất cũng là đối tượng ưu tiên của mình.
Không vì cái gì khác, chỉ vì có fan trung thành của mình là Đường Tiểu ở nhà xuất bản này.
Lúc đầu, mình chỉ là một tác giả văn học mạng, ở nhà xuất bản không hề có tiếng nói, cho nên rất khó có được hợp đồng có lợi, bất kể đó có phải là Nhà Xuất Bản Huy Châu hay không, Trần Qua cũng rất khó có được quyền lên tiếng.
Nhưng bây giờ, khi tác phẩm của mình đã đứng đầu bảng xếp hạng mấy tháng, hắn đã có tiếng nói ở nhà xuất bản.
Theo số chương đã viết, chắc sẽ thành 8 cuốn, lần lượt là """ và một cuốn đại kết cục.
"Tổng biên tập của chúng ta đã nói, nếu ngươi chịu giao bản quyền cho nhà xuất bản của chúng ta, thì nhuận bút của ngươi có thể lên đến 15%, các khoản xuất bản khác vẫn vậy, 8 cuốn, giá bìa 150 tệ, lần in đầu tiên 100 nghìn cuốn, tất cả công đoạn đều làm với chất lượng tốt nhất."
Thực ra trước đây Nhà Xuất Bản Huy Châu cũng đã từng muốn mua bản quyền, nhưng Trần Qua cảm thấy lúc đó thời điểm xuất bản còn quá gần, ngược lại không tốt lắm.
Số tiền mọi người có thể bỏ ra mua sách có giới hạn, với lại ai cũng muốn mua cả bộ cho trọn vẹn, giá cả lại không rẻ, nếu xuất bản cùng một lúc thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến doanh thu, cho nên Trần Qua muốn dời lịch xuất bản.
Đương nhiên, quan trọng nhất là, khi đó Trần Qua còn chưa viết xong.
Nhà xuất bản khi xuất bản một cuốn sách, lợi nhuận gộp chỉ khoảng 30%, lợi nhuận ròng còn ít hơn nữa, việc có thể trả cho Trần Qua 15% nhuận bút, chứng tỏ bọn họ quả thực đã coi Trần Qua là tác giả có sách bán chạy hàng đầu.
Trên thị trường, chỉ có những tác giả có sách bán chạy hàng đầu mới có thể có được mức nhuận bút như vậy.
Trần Qua nghe Đường Tiểu nói vậy, biết bọn họ đã thể hiện hết thành ý của mình rồi, đối với một tác giả văn học mạng, mà được đãi ngộ như một tác giả sách bán chạy hàng đầu, điều này làm Trần Qua cũng rất hài lòng.
Mục đích ban đầu Trần Qua muốn xuất bản sách và muốn chiến nhau một hồi trên mạng với giới văn chương truyền thống, nói thẳng ra, chẳng phải là để thay đổi cách nhìn của mọi người về tác giả văn học mạng sao?
Tác giả văn học mạng, cũng như tác giả truyền thống, cũng có thể cầm nhuận bút cao nhất!
Chứ không phải như trong mắt một số người, tác giả văn học mạng là thấp kém hơn một bậc.
Đương nhiên, ấn tượng đó không thể thay đổi trong một sớm một chiều, nhưng đã có những nhà xuất bản bắt đầu thay đổi, dù có phải chỉ đối với mình như vậy hay không, nhưng ít ra Trần Qua cũng có thể tạo một tiền lệ tốt cho tất cả tác giả văn học mạng.
"Ngươi giúp ta kiểm soát chất lượng, điều kiện này ta có thể chấp nhận." Trần Qua nói.
Mặc dù nói giao quyền xuất bản cho Nhà Xuất Bản Huy Châu là để ủng hộ công việc của Đường Tiểu, nhưng ngược lại, là fan trung thành của mình, Trần Qua mà giao chuyện xuất bản cho người khác, hắn thật sự không yên tâm, nhưng giao cho Đường Tiểu thì hắn vẫn yên tâm hơn.
Đường Tiểu nghe Trần Qua đồng ý, vui mừng khôn xiết, nói: "Được, ngươi cứ yên tâm! Ta nhất định sẽ chuẩn bị tốt mọi việc về xuất bản, chất lượng sách ta sẽ theo sát toàn bộ quá trình, sẽ không có sai sót."
"Ừ, vậy thì vất vả cho ngươi rồi."
Đường Tiểu nhìn Trần Qua cười một tiếng.
"Sao vậy?" Trần Qua nhìn ra nàng còn có điều muốn nói.
"Nếu như có thể, thì cái quyền xuất bản cái ở trên Weibo ngươi cũng bán cho nhà xuất bản của chúng ta đi, chúng ta cũng muốn mua, tiền nhuận bút đãi ngộ các thứ cũng như vậy."
Trần Qua suýt nữa thì quên mất những gì mình đã viết ban đầu trên Weibo.
Lúc đó để tranh cãi với những người trong giới văn học truyền thống, Trần Qua đã viết một số bài, trong đó một số câu nói cũng lan truyền rộng rãi trên mạng.
Về cốt truyện, có lẽ không bằng "" đặc sắc và hồi hộp đến vậy, nhưng về ý tưởng và sự cuốn hút của câu chữ, chắc chắn là hay hơn.
Mà nó lại càng phù hợp với việc xuất bản sách hơn.
Trần Qua gật đầu, trong lòng nghĩ bán luôn một thể cũng tốt, đỡ phải rắc rối về sau.
"Được, đồng ý!"
============================INDEX==
Bạn cần đăng nhập để bình luận