Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 331: Giá trị ba chục triệu tiết mục! (length: 8109)

"30 triệu? !"
Ngũ Văn Lượng có chút giật mình.
Cần phải biết, Trần Qua trước dự tính hai chương trình tiết mục, « Minh Tinh Đại Trinh Thám » Trần Qua vốn không muốn, chỉ cần một chỗ tài trợ cửa hàng, cũng chỉ tầm 4, 5 triệu là cùng.
Sau đó mỗi một kỳ Trần Qua viết kịch bản, dựa theo kịch bản mà đưa chút tiền thôi, cùng đặt kế hoạch bản quyền tiết mục không liên quan gì rồi.
« Ta yêu ký ca từ » thì là một năm 10 triệu.
Hai chương trình tiết mục này đều là đứng đầu bảng tỷ lệ người xem cùng thời điểm, Trần Qua cao nhất cũng chỉ được 10 triệu, sao lần này « Hoa Hạ Hảo Thanh Âm » cái bản quyền tiết mục này, hắn lại cần nhiều như vậy, 30 triệu, chỉ là phí mua bản quyền tiết mục, vậy tính thêm phí cho các đạo sư, chi phí chế tác tiết mục, chẳng phải lên tới gần cả trăm triệu sao? Đài truyền hình Giang Ninh, có thể chưa từng sản xuất chương trình lớn như vậy đâu.
Hơn nữa phí bản quyền 30 triệu, gần như có thể mua bản quyền của một chương trình hấp dẫn nào đó của nước ngoài rồi.
Một chương trình do trong nước lên kế hoạch, 10 triệu một mùa đã là hết cỡ.
Cho dù là Trần Qua, có thành tích, có tỷ lệ người xem bảo đảm, 20 triệu cũng cơ bản không khác mấy.
Ngũ Văn Lượng dám chắc, nếu như lần này Trần Qua mở miệng 20 triệu, như vậy coi như là xong việc.
Nhưng là 30 triệu...
Lãnh đạo trong đài còn không biết sẽ cân nhắc thế nào đây.
Nhưng chương trình này quả thực là chương trình tốt, chỉ cần tìm được tuyển thủ phù hợp, tỷ lệ người xem chắc chắn không thấp.
Đài truyền hình Giang Ninh thậm chí còn có thể đưa chương trình này lên khung giờ vàng 20 giờ tối thứ sáu để đối đầu với các đài địa phương khác.
20 giờ tối thứ sáu, có thể nói là khung giờ vàng của tất cả đài truyền hình, cũng là khi có nhiều người xem nhất, những chương trình át chủ bài của các đài đều tung ra vào thời điểm này.
Đài truyền hình Giang Ninh nếu muốn đứng vào top 3 trong cả nước, thì đúng là cần một chương trình chiếu khung giờ vàng tối thứ sáu.
« Hoa Hạ Hảo Thanh Âm » thoạt nhìn có sức cạnh tranh như vậy, nhưng... 30 triệu, quả thực quá nhiều, Ngũ Văn Lượng không tự mình quyết được, hơn nữa cũng sợ lãnh đạo trong đài sẽ không đồng ý.
"Liệu... có thể bớt một chút không?" Ngũ Văn Lượng nói, "Chúng ta cũng là người quen cũ, ta cũng rất thích chương trình này, 30 triệu, ta sợ lãnh đạo trong đài không đồng ý..."
Ngũ Văn Lượng lo lắng.
Trần Qua còn chưa kịp lên tiếng, Chu Văn Lôi đã nói: "Ngũ đạo, anh còn chưa hỏi ý kiến lãnh đạo đài mà, sao lại biết lãnh đạo đài không đồng ý, em thấy chương trình này cực kỳ hay, 30 triệu là đáng giá, trong đài mình hai năm qua cũng tiêu mấy triệu mua bản quyền chương trình nước ngoài rồi mà, hơn nữa hiệu quả cũng không thấy tốt, nguyện ý trả cho phí bản quyền nước ngoài nhiều như vậy, Trần Qua trước giờ cũng có thành tích tốt như vậy rồi, sao lại không muốn trả cho Trần Qua?"
Trần Qua nghe lời của Chu Văn Lôi, trong lòng thấy buồn cười, cô nàng Chu Văn Lôi này, nói hết cả phần mình rồi.
"Chính vì ta và đài truyền hình của các ngươi đã từng hợp tác, nên ta mới đưa ra mức giá thấp như vậy, nếu như các đài truyền hình khác muốn bản quyền chương trình này, ta ít nhất phải thêm 5 triệu, thậm chí 10 triệu, không phải ta khoe khoang đâu, chỉ cần tổ tiết mục tuyển chọn tốt thí sinh, giá trị chương trình này có thể vượt xa cả mức phí bản quyền của ta đây."
Trần Qua đã nói vậy rồi, Ngũ Văn Lượng cũng không tiện nói thêm gì nữa, trong lòng anh ta hơi bực bội, biết vậy không mang theo cô Chu Văn Lôi này tới.
"Ta... ta sẽ thương lượng với lãnh đạo, lát nữa sẽ trả lời ngươi." Ngũ Văn Lượng nói.
"Được, ta không vội."
Ngũ Văn Lượng cầm bản kế hoạch « Hoa Hạ Hảo Thanh Âm » đến đài truyền hình, tìm phó đài trưởng Hà Thần để bàn bạc.
Hà Thần xem bản kế hoạch chương trình này, cũng rất thích, nhưng mà phí bản quyền 30 triệu, cũng làm cho ông ấy hơi do dự.
"Ngươi thấy chương trình này có đáng giá 30 triệu không?" Hà Thần hỏi Ngũ Văn Lượng.
Ngũ Văn Lượng cực kỳ muốn có chương trình này, cho nên đương nhiên sợ đài không muốn, nhưng cũng sợ đến khi chương trình phát sóng không được như mong đợi, bản thân lại phải chịu trách nhiệm.
"Tôi thấy... hay là... hỏi thử ý kiến các nhà tài trợ xem sao?"
Hà Thần nghe xong, thấy cũng có lý, bọn họ không chắc chắn được, là sợ chương trình đến lúc đó không kiếm được tiền, bây giờ phải xem các nhà tài trợ có hứng thú với chương trình này hay không, hứng thú lớn đến đâu.
Dù sao chương trình muốn kiếm được tiền, thì các nhà tài trợ mới là quan trọng nhất.
Hà Thần cầm điện thoại gọi cho mấy vị tổng giám đốc của các nhãn hàng thường xuyên hợp tác trong đài, nói sơ qua về hình thức và nội dung chương trình, hỏi xem bọn họ có hứng thú không.
Những người mà Hà Thần phải đích thân gọi điện hỏi, đương nhiên đều là các vị tổng giàu có rồi.
Mặc dù bây giờ « Hoa Hạ Hảo Thanh Âm » còn chưa quyết định đạo sư là ai, nhưng điểm nhấn chủ yếu của chương trình đã được biết, những nhãn hàng thường tài trợ cho các chương trình, dù không ra giá, thì ít nhất cũng có thể bày tỏ thái độ.
"Nghe không tệ, chúng tôi có hứng thú, sau khi các vị quyết định đạo sư, chúng tôi sẽ đến cạnh tranh."
"Chương trình này hay đó, có vẻ như chưa từng nghe qua hình thức chương trình này, được, chúng tôi sẵn lòng tài trợ, cụ thể đợi khi phương án chương trình của các anh được đưa ra, chúng ta sẽ đàm phán cụ thể xem sẽ đầu tư bao nhiêu tiền, yên tâm đi, sẽ không ít đâu."
"Chương trình của Trần Qua à, được rồi, khỏi phải nói, chúng tôi đầu tư!"
"Chương trình này các anh phải làm cho tốt vào, tôi thấy rất sáng tạo, chắc chắn sẽ là một chương trình gây sốt, chúng tôi đương nhiên không thể bỏ qua!"
"Ủa đài, đài nhà các anh có cao kiến gì vậy, chương trình này quá tuyệt, chúng tôi nguyện ý tài trợ, cụ thể thì tôi phải họp đã."
"Hà tổng, lần trước ông nói nếu có chương trình do Trần Qua lên kế hoạch thì nói với tôi một tiếng, không cần phải khách khí, cứ cho chúng tôi tài trợ, có thể phải cho bên tôi ưu đãi một chút đấy nhé."
...
Điều khiến Hà Thần không ngờ là, Hà Thần gọi 7, 8 cuộc điện thoại, gần như tất cả các nhà tài trợ sau khi nghe xong, đều tỏ vẻ có hứng thú, sẵn lòng tài trợ, còn có hai người đã không đợi được mà muốn Hà Thần giữ chỗ cho nhãn hàng của bọn họ rồi!
Thậm chí có vị tổng giám đốc vừa nghe nói là do Trần Qua lên kế hoạch, còn chưa nghe nội dung chương trình đã nói muốn tài trợ rồi.
Dù sao thì mỗi nhãn hàng, việc tài trợ chỉ có thể có một suất, các nhãn hàng thật sự thích chương trình này đã không nhịn được mà muốn đi trước một bước quyết định.
Hà Thần lên làm phó đài trưởng hơn 10 năm, cũng gọi mấy cuộc điện thoại kiểu này rồi, nhưng mỗi lần đều có người cảm thấy hứng thú, cũng có người ngại ngùng nói không có hứng thú, hoặc cũng sẽ khách sáo nói cân nhắc, nhưng sau đó cũng không có tin tức gì.
Cân nhắc thì thực chất đều là muốn từ chối.
Nhưng lần này lại có rất nhiều nhà tài trợ bày tỏ thái độ hết sức nhiệt tình như vậy, cho dù cuối cùng không thể nói hết, thì Hà Thần cũng hoàn toàn có thể cảm nhận được, sự mong đợi của họ với chương trình này còn lớn hơn so với những chương trình trước đây.
Chương trình phát sóng khung giờ vàng 20 giờ tối thứ sáu, chương trình có tỷ lệ người xem cao nhất cả nước, không chỉ dừng ở cái giá 30 triệu phí bản quyền! Nếu có thể giành vị trí quán quân cả nước, nếu không phải là số một, thì cũng phải là số hai.
30 triệu phí bản quyền cũng không lỗ!
Nếu như trước đây Trần Qua chưa từng dự tính 2 chương trình và giành được thành tích tốt như vậy, thì Hà Thần cũng không dám quyết như vậy, nhưng giờ đây Trần Qua đã là một tấm biển hiệu, đài truyền hình Giang Ninh có thể lên đỉnh cao được hay không, thì phải xem vào bước đi này!
"Trả lời Trần Qua, chúng ta đồng ý! Ta lập tức gọi cho bộ phận pháp lý chuẩn bị hợp đồng, ngày mai các ngươi đại diện công ty đến ký hợp đồng với Trần Qua đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận