Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 79: Rực rỡ 1 tân (length: 8298)

Tại cửa cửa hàng, Nguyễn Tiểu Mỹ bỗng nhiên dừng bước chân, quay đầu hỏi Trần Qua: "Ngươi chuẩn bị bao lì xì chưa?"
Trần Qua sững sờ, lắc đầu nói: "Không có..."
Nguyễn Tiểu Mỹ từ trong túi xách lấy ra mấy cái bao lì xì, kín đáo đưa cho Trần Qua: "Cầm lấy, lát nữa có thể sẽ dùng đến."
Trần Qua cầm những bao lì xì trên tay, mỗi cái đều thật dày, ít nhất cũng hai ngàn tệ.
Mấy cái bao lì xì này đã hơn mười ngàn rồi.
"Coi như là cho ngươi chia hoa hồng đi." Nguyễn Tiểu Mỹ thấy Trần Qua dường như không muốn nhận, "Hoặc là, coi như là ta cái này Đại lão bản cho ngươi cái này Tiểu lão bản bao lì xì."
Trước đây thì được, Trần Qua coi như là góp vốn bằng kỹ thuật, tiệm kịch bản sát của Trần Qua có 10% cổ phần, nhưng trước Tết tiệm kịch bản sát đều thua lỗ, cho nên Trần Qua không có phần chia hoa hồng.
Nhưng Nguyễn Tiểu Mỹ nói là nàng cho mình bao lì xì, Trần Qua nghĩ mình cũng chưa chuẩn bị, lát nữa có thể phải dùng, nên nhận lấy.
"Nếu như lát nữa không dùng đến, ta sẽ trả lại ngươi."
"Tùy ngươi."
Nói xong, hai người đi vào cửa tiệm.
Tôn Vân Tôn Lộ hai chị em lại đang nhìn điện thoại di động ở quầy, nhưng hôm nay chưa chính thức khai trương, hai người họ chỉ đến xem tiệm thôi, trong tiệm cũng không có khách chơi, hai người xem điện thoại di động cũng là điều dễ hiểu.
Hai người thấy Trần Qua và Nguyễn Tiểu Mỹ đến thì cất điện thoại: "Ông chủ chúc mừng năm mới!"
Tôn Vân và Tôn Lộ hai người rất ăn ý hô lớn một tiếng, cười ha hả.
Nguyễn Tiểu Mỹ lấy ra hai bao lì xì, mỗi người một cái.
"Năm mới vui vẻ!" Nguyễn Tiểu Mỹ nói.
"Cám ơn lão bản!"
Tôn Vân Tôn Lộ hai người cảm ơn Nguyễn Tiểu Mỹ xong, nhất loạt nhìn về phía Trần Qua.
Trần Qua không thể làm gì khác hơn là lấy ra những bao lì xì còn chưa kịp nóng, phát cho hai người.
"Cám ơn lão bản!"
Tôn Vân Tôn Lộ hai người hô lớn tiếng.
Trần Qua thở dài nói, dù mình là một cổ đông nhỏ, nhưng cũng không kiếm được tiền gì, ngược lại còn phải phát lì xì, cũng may những bao lì xì này không phải của mình...
Quầy lễ tân của tiệm không thay đổi nhiều, chỉ là theo như lời Trần Qua đã nói, ở phía sau quầy thu ngân dựng lên một quầy trưng bày.
Lúc này trên quầy đang để ba kịch bản sát mà Trần Qua đã viết và luyện tập xong.
« Tử Xuyên Bạch », « Ám Hắc Giả », « Thứ bảy hào người hiềm nghi ».
Mặc dù không nhiều, nhưng chế tạo rất tinh xảo, Nguyễn Tiểu Mỹ quả thực đã chi một số tiền lớn.
"Vào xem thử thành quả sửa sang."
Nguyễn Tiểu Mỹ cười với Trần Qua, trong giọng nói đầy vẻ tự hào, xem ra nàng rất hài lòng với lần sửa sang này.
Bên trong cửa hàng, ngoại trừ 5 phòng kinh dị mà Trần Qua đã nói là không thay đổi, những phòng khác đều ít nhiều thay đổi.
Trần Qua cũng đã xem qua bản thiết kế sửa sang trước đó, nhìn chung là hài lòng, lúc này xem thực tế thì còn tốt hơn trong tưởng tượng rất nhiều.
Có ba phòng được sửa sang thành phòng thu thập chứng cứ cho kịch bản « Tử Xuyên Bạch », các phòng khác được thiết kế theo nhiều phong cách khác nhau thành những phòng chơi khác nhau.
Dù sao thì Nguyễn Tiểu Mỹ cũng đã bỏ một số tiền lớn vào thiết kế và sửa sang, bên trong mỗi căn phòng, có phòng mang phong cách kiến trúc cổ điển với cung điện làm đại diện, tường trắng ngói đỏ, hành lang uốn lượn, cổ điển tao nhã.
Có phòng lại mang phong cách quốc triều, trên cơ sở phong cách Trung Hoa truyền thống, thêm vào một chút yếu tố trào lưu, ví dụ như mặt nạ Kinh Kịch, hình cắt giấy... vừa truyền thống lại vừa hợp thời.
Có phòng mang phong cách phương Tây, bên trong như cảm giác một tòa lâu đài, cũng rất tốt.
Còn có phòng phong cách dân quốc, phong cách công nghiệp, tóm lại các phong cách rất đa dạng, sửa sang rất tốt, cả đồng phục cũng được may theo các kịch bản, Chu Văn Trung đi thuê rất nhiều loại kích thước quần áo.
Trần Qua nhìn một lượt, rất hài lòng, lúc này có thể coi là vạn sự đã sẵn sàng, chỉ còn chờ gió đông nữa thôi.
"Có hài lòng không?"
Đi hết tất cả các phòng, Nguyễn Tiểu Mỹ hỏi.
Trần Qua gật đầu, đầu tư như vậy, cho dù đặt trên Trái Đất, nơi kịch bản sát đang thịnh hành, trang trí hoành tráng thế này, cũng đủ để gọi là sang trọng rồi, chứ đừng nói chi là ở cái thế giới căn bản không có ngành kịch bản sát này, quả thực có thể nói là mở ra cánh cửa đến một thế giới khác cho người chơi. Nhưng Trần Qua lập tức nghĩ đến tiệm kịch bản sát mà Trương Bác mở đối diện.
Tốt thì nhà mình không còn là độc nhất nữa, giờ lại có một đối thủ cạnh tranh.
Nhưng có lẽ Trương Bác còn chưa biết một việc, đó là ba chữ kịch bản sát đã được Trần Qua và Nguyễn Tiểu Mỹ đăng ký bản quyền!
"Vậy giờ chúng ta bàn chút về cách tuyên truyền tiếp theo." Nguyễn Tiểu Mỹ nói.
Nguyễn Tiểu Mỹ không hề biết kế hoạch của Trần Qua, cả dịp Tết này nàng đều muốn nghĩ xem làm thế nào để quảng bá tốt trò chơi kịch bản sát mới mẻ này.
"Không cần vội, cách tuyên truyền ta đã nghĩ xong rồi." Trần Qua cười một cách bí ẩn.
"Nghĩ xong rồi?"
"Đúng vậy."
"Ngươi nói thử xem." Nguyễn Tiểu Mỹ rất mong chờ nhìn Trần Qua.
"Chưa đầy một tuần nữa, ngươi sẽ biết."
Trần Qua giữ bí mật.
"Thật là thần bí..."
Nguyễn Tiểu Mỹ thấy Trần Qua không muốn nói thì có hơi thất vọng, nhưng nàng vẫn tin lời Trần Qua nói, nếu Trần Qua đã nói tìm ra cách tuyên truyền thì mình cứ đợi một tuần cũng được.
"Đến từ Nguyễn Tiểu Mỹ danh vọng + 1."
Màu xanh hiếu kỳ.
"Người chủ trì mà ngươi thuê đã đến chưa?"
"Ngày mai sẽ đến."
"Tốt, bắt đầu từ ngày mai ta sẽ đến huấn luyện cho họ."
Nguyễn Tiểu Mỹ cười nói: "Mấy người này đều là người dẫn chuyên nghiệp, cứ yên tâm về năng lực nghiệp vụ của họ đi."
"Dù là người dẫn chuyên nghiệp, ba kịch bản, mấy chục nhân vật, đối với họ mà nói cũng không phải là chuyện đơn giản, phải dạy cho họ cách nắm bắt toàn bộ nhịp điệu và phương hướng, chủ yếu là những manh mối xuất hiện sẽ gây ra những phản ứng dây chuyền nào, phải dạy họ cách kiểm soát, làm sao để người chơi trải nghiệm được hết niềm vui của trò chơi..."
Nguyễn Tiểu Mỹ nghe Trần Qua nói vậy thì gật đầu, tỏ ý đồng tình.
"Ngươi nói rất đúng, nhưng mà nghe ngươi nói vậy, ta cảm thấy ngươi còn lợi hại hơn."
"Hửm?"
"Những chuyện mà người dẫn chuyên nghiệp còn khó ứng phó, nhưng ở chỗ ngươi thì dường như không phải là chuyện khó, nếu như ngươi chịu khó, có lẽ ngươi có thể trở thành một người dẫn chuyên nghiệp đó."
"Đến từ Nguyễn Tiểu Mỹ danh vọng + 1."
Màu đỏ nhạt đáng tiếc.
Lời của Nguyễn Tiểu Mỹ thực sự đã khiến Trần Qua có chút tỉnh ngộ, mình chắc chắn không bằng người dẫn chuyên nghiệp, nhưng sau khi hệ thống đưa cho mấy kịch bản này, Trần Qua đã thuộc lòng từng cốt truyện và manh mối trong từng kịch bản, hắn có một sự nhạy bén tự nhiên đối với việc manh mối xuất hiện và nên hướng dẫn và giải thích cho người chơi thế nào.
Những điều này là thứ mà những người dẫn chuyên nghiệp có muốn cũng không so được.
"Có lẽ là vì kịch bản do ta viết nên ta quen thuộc hơn một chút thôi, đổi sang kịch bản khác thì chắc chắn ta không bằng họ."
Nguyễn Tiểu Mỹ nói: "Ngươi đã giỏi như vậy thì được rồi, có thể trấn áp được họ, sau này cứ giao họ cho ngươi."
"Được."
"Vậy bây giờ ngươi nói một chút xem chuẩn bị tuyên truyền như thế nào đi?"
Nguyễn Tiểu Mỹ bỗng nhiên cười không đứng đắn, muốn nhân lúc bất ngờ hỏi thử một chút.
Trần Qua thấy Nguyễn Tiểu Mỹ vẫn chưa từ bỏ ý định, cười nói: "Cứ đợi một tuần nữa, không nói thì ngươi cũng sẽ biết."
Nguyễn Tiểu Mỹ thấy Trần Qua vẫn không nói, bĩu môi một cái, làm mặt quỷ với Tiểu Quất trong ngực Trần Qua.
"Chủ nhân nhà ngươi đó, giống y chang ngươi, cứ lầm lì lầm lì!"
Nói xong, Nguyễn Tiểu Mỹ lại không nhịn được mà xoa đầu Tiểu Quất.
Ai, không có cách nào, tuy ghét cái tính lầm lì đó, nhưng có những lúc, đối diện với một người và một con mèo như thế, bản thân vẫn cứ không nhịn được mà muốn đến gần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận