Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh

Sau Khi Bị Hủy Dung Mạo Ta Trở Thành Cự Tinh - Chương 461: « Tây Sương » 2 (length: 7942)

Có chút tiết mục ca nhạc, ca sĩ hát xong sau, ca sĩ trên vũ đài nói không ngừng, cảm tạ cái này cảm tạ cái kia, nói mình khó khăn biết bao, mình chuẩn bị bài hát này chuẩn bị bao lâu các kiểu.
Cố gượng ép đem một tiết mục ca hát biến thành đại hội kể chuyện, giống như bà lão vải quấn chân, vừa thối lại dài.
Cho nên ở tiết mục « I Am a Singer », quy tắc là không cho phép ca sĩ ở trên vũ đài nói bất kỳ lời nào, hát xong liền đi.
Cho dù thật có một ít thầy giáo ban nhạc hoặc là khách quý cần phải cảm tạ, vậy cũng chỉ có thể do người chủ trì nói.
Người chủ trì là Chu Kiến Văn, mà Chu Kiến Văn chính là người đại diện trong tiết mục của Brandi.
Cho nên Brandi xuống đài sau đó, Chu Kiến Văn dành cho Brandi một ít lời kêu gọi bình chọn, tuy rằng làm người chủ trì, hắn cơ bản mỗi một ca sĩ cũng sẽ hỗ trợ kéo phiếu, nhưng mà Brandi dù sao cũng là ca sĩ do hắn dẫn dắt, cho nên sau khi Brandi hát xong, thời gian Chu Kiến Văn kêu gọi bình chọn thay Brandi cũng hiển nhiên lâu hơn một chút.
"Được rồi, mọi người nhớ đến sự cảm động mà Brandi lão sư vừa nãy mang đến khi hát là tốt rồi, tiếp theo ca sĩ thứ ba của chúng ta sẽ lên đài."
"Mọi người hẳn đã xem qua tiết mục kỳ thứ nhất, cũng biết quy tắc tiết mục của chúng ta, đó chính là tất cả ca sĩ tham gia tiết mục này, khi lên sân khấu lần đầu tiên, đều phải hát bài hát của mình, mà hôm nay là lần thứ hai các ca sĩ đã ra mắt lên đài, dựa theo quy tắc, lại không thể hát bài của mình..."
"Nhưng mà, tiết mục có một quy tắc nói rõ, nếu như bài hát đó là do tự sáng tác, vậy thì cũng có thể đem ra hát..."
Chu Kiến Văn nói đến tự sáng tác, người xem hiện trường liền rối rít gọi tên Trần Qua.
Trong các ca sĩ đã ra mắt, cũng chỉ có Trần Qua có khả năng sáng tác.
Chu Kiến Văn thấy mọi người đều hô tên Trần Qua, cười nói: "Dám đem tự sáng tác lên sân khấu này hát, gan cũng không nhỏ đấy."
Ngoại trừ Hồng Tín Chinh ra, còn lại đều là ca sĩ thành danh, thực lực đều quá rõ ràng, bọn họ đến tham gia tiết mục này, phí ra sân cũng không thấp, hơn nữa việc bị loại ít nhiều cũng có chút mất mặt, cho nên bọn họ tự nhiên cũng hy vọng có thể đi tiếp.
Điều này tất yếu sẽ khiến bọn họ không nhường nhịn, việc chọn bài hát rất quan trọng, trận đầu họ hát bài hát của mình, thường chọn những ca khúc tương đối nổi, dễ gợi được sự đồng cảm của mọi người.
Mà từ trận thứ hai bắt đầu, bài hát mà họ chọn nhất định phải là những bài tương đối phù hợp với trận đấu, hơn nữa là ca khúc mà mọi người công nhận, cho dù chọn một vài ca khúc ít người biết, vậy thì họ cũng hết sức tự tin rằng bài hát này vô cùng ưu tú, ít nhất cũng có thể khuấy động bầu không khí tại trường quay.
Những bài hát này đều là những ca khúc rất xuất sắc, đều là tinh phẩm thậm chí là ca khúc kinh điển, chỉ có những ca khúc như vậy mới được họ chọn.
Trong môi trường này, ca sĩ muốn hát bài tự sáng tác trên vũ đài này, muốn so sánh bài tự sáng tác của mình với những ca khúc kinh điển kia, thì hầu như không có cơ hội thắng.
Cho nên cho dù quy tắc cho phép mọi người hát bài tự sáng tác, nhưng cũng không có ai dám thực sự hát bài tự sáng tác trên sân khấu này, chỉ có Trần Qua có gan này thôi.
Cho nên Chu Kiến Văn mới nói người tiếp theo này rất có gan."Mọi người hình như cũng biết là ai rồi, từ đầu đến giờ ca sĩ này của chúng ta, quả thực lời nói quá trâu bò, 'Hoa Lưu mới là tối treo'..."
Mọi người nghe Chu Kiến Văn nói vậy, biết đó là Trần Qua không thể nghi ngờ, tiếng hoan hô tại trường quay lớn hơn.
Trần Qua Mai Trường Tô sớm đã nổi tiếng khắp Trung Hoa, sau khi « I Am a Singer » kỳ trước lên sóng, việc Trần Qua "dìu dắt" và giúp đỡ người mới Hồng Tín Chinh cũng để lại ấn tượng tốt cho mọi người, mọi người càng yêu thích Trần Qua hơn.
Lần này nghe người chủ trì nói Trần Qua muốn hát bài tự sáng tác, mọi người càng kích động và mong chờ.
"Lần này, ca sĩ của chúng ta mang đến một ca khúc theo phong cách Trung Hoa, chúng ta hãy cùng nghe xem, xem thử 'Hoa Lưu' có phải là đỉnh nhất không nhé..."
Lúc trước Trần Qua nói câu "Hoa Lưu mới là tối treo", rất nhiều người vô cùng phấn khích, cảm thấy Trần Qua nói câu này chính là bước đầu tiên để 'Hoa Lưu' quật khởi!
Nhưng mà cũng có một số người không nghĩ vậy, cảm thấy Trần Qua cùng với mấy người hâm mộ tự sướng thôi, cho họ thấy không thiết thực, 'Hoa Lưu' căn bản không có sản phẩm nào ra hồn.
Lần này Trần Qua đến tham gia « I Am a Singer », tựa như đang muốn chứng minh với mọi người câu nói "Hoa Lưu là tối treo". Nghe được, Trần Qua thật sự tới thực hiện những gì đã từng nói, tất cả mọi người đều rất kích động, bùng nổ tiếng vỗ tay nồng nhiệt.
"Xin mời ca sĩ tiếp theo mang đến bài hát tự sáng tác: « Tây Sương »."
Người chủ trì Chu Kiến Văn xuống sân khấu, ánh đèn trên sân khấu bắt đầu mờ đi, ngay sau đó, Trần Qua trong ánh mắt mong chờ của mọi người, đi lên sân khấu.
Ánh đèn chậm rãi sáng lên, Trần Qua đứng ở giữa sân khấu.
Tiếng nhạc đệm của ban nhạc bắt đầu vang lên, kèm theo tiếng ngâm xướng vui tai của nam nữ, Trần Qua cũng cầm microphone lên hát.
Đi ngang qua Tây Sương một trận hương xông vào mũi Cách vách tiểu thư vẫn còn ngẩn ngơ phía ban công Giày bỏ quên hóa ra đi sai hướng Mắc kẹt trong mớ tình mười tám mười chín Nhát gan hỏi một câu trong chậu là tiêu gì Muốn đem cô nương so sánh với dáng người đó Nguyện làm phấn tiêu dựa sát vào thân cây Đâu cần ba tháng cũng đủ khiến lòng say ... ...
Mấy bài hát trước của Trần Qua, thậm chí bao gồm cả bài hát viết cho Trần Ngọc Phác, cũng đều là lối viết của ca khúc thịnh hành thông thường, nhưng trong bài « Tây Sương » này, phong cách cổ điển đậm nét đã hiện lên rõ rệt.
Ngay cả cách hát, Trần Qua cũng đã thay đổi, biến thành ngâm xướng theo kiểu Cổ Phong chiếm đa số.
Quyển « Tây Sương Ký » ít người đọc qua, nhưng những người biết câu chuyện này vẫn rất nhiều, ai cũng biết, đó là câu chuyện tình yêu giữa Thôi Oanh Oanh và Trương Sinh.
Cho nên với ca từ chính của bài hát, mọi người nghe một chút, đều có thể hiểu được hàm ý của ca từ.
Với ca từ theo kiểu Cổ Phong này, tất cả mọi người đều thấy viết rất hay, rất có tính hình ảnh, phảng phất thấy được Trương Sinh và Thôi Oanh Oanh lần đầu gặp gỡ nhau.
Phần chính ca hát này xong, Trần Qua theo tiếng nhạc đệm, đột ngột tăng tốc độ trình diễn, nghe như kiểu rap, nhưng với hình thức Rap kiểu Cổ Phong này, mọi người hình như lần đầu nghe thấy, đều cảm thấy rất mới lạ.
Hạ chí ngày trước đó Tú tài Tây Sương một mình dạo chơi Vô tình gặp gỡ tiểu thư đang ngắm hoa bên bệ cửa chờ trời mưa Thi danh ngâm đọc bao cuốn, tranh chữ phỏng theo đã mấy trang Chàng thư sinh ngây dại mộng nằm ở Tây Sương lúc thiếu niên ... ...
Nhạc đệm vui tươi, Trần Qua ngâm nga điêu luyện, khiến cho toàn bộ trường quay tràn ngập vẻ nhẹ nhàng, phảng phất một cơn gió tình yêu kéo đến.
Tiếp đó bài hát tiến vào đoạn điệp khúc, Trần Qua cũng nâng giọng lên một chút.
Ta lại đến Tây Sương, mộng ban ngày mười hai năm trước Viết lại chuyện xưa ta và nàng Ca khúc Thủy Điệu Ca Đầu Ta lại đến Tây Sương, sau mười hai năm tài hoa hơn người Bách Hoa vẫn còn đây người xưa đã cũ kia hoa đang nở mà người đã khó lưu ... ... ...
Ở đoạn điệp khúc này, Trần Qua đã vận dụng hơi thở và kỹ xảo hoàn mỹ, thể hiện trọn vẹn đoạn điệp khúc, cái cảm giác không gian thời gian trong bài hát trong nháy mắt liền được thể hiện ra.
Hơn nữa tình yêu và phong cách Cổ Phong sâu sắc trong bài hát đều được Trần Qua biểu hiện ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận