Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 941: Tiêu diệt ma vật (length: 7789)

Trong lúc ma vật muốn chui vào đỉnh thuốc Tiên trong thoáng chốc, một luồng hắc khí đột ngột phóng ra, biến mất không dấu vết.
Đám người đều trông thấy luồng hắc khí này, không khỏi hoảng hốt, nhưng chẳng ai dám ra tay, vì không biết thực lực của luồng khí đen kia mạnh đến đâu.
"Công tử, có một luồng hắc khí trốn thoát."
Hồ Linh Vận tưởng Tần Diệp không nhìn thấy, cố ý nhắc nhở Tần Diệp.
"Ta thấy rồi."
Tần Diệp đương nhiên nhận ra luồng hắc khí đào tẩu kia, con ma vật này cuối cùng lại để lại được một giọt ma huyết.
Dù chân thân đã bị Tần Diệp luyện hóa, nhưng nhờ có giọt ma huyết này, nó vẫn có thể đoạt lấy cơ hội sống mới.
Đây là thủ đoạn con ma vật này tự lưu lại cho mình.
"Đó là ma huyết của hắn, nhờ một giọt ma huyết này, hắn có thể sống lại."
Tần Diệp nói thêm vào.
"Vậy chẳng phải có nghĩa là, có lẽ vài chục năm sau, hắn lại tiếp tục ra ngoài tác quái?"
Hồ Linh Vận lo lắng hỏi.
Con ma vật này đáng sợ như vậy, một khi sống lại và khôi phục thực lực, hậu quả khó mà tưởng tượng.
Đối với Đông Vực mà nói, đó tuyệt đối là mối họa vô cùng.
"Yên tâm, hắn trốn không thoát."
Tần Diệp mỉm cười, muốn thoát khỏi tay hắn, con ma vật này đúng là mơ mộng hão huyền.
"Đi thôi!"
Tần Diệp nhẹ giọng nói với đỉnh thuốc Tiên trước mặt.
"Ông!"
Đỉnh thuốc Tiên dường như hiểu được Tần Diệp, vang lên một tiếng, rồi đuổi theo hướng ma huyết bỏ chạy.
Đỉnh thuốc Tiên bùng phát một luồng khí tức kinh khủng, biến cỏ cây nơi nó đi qua thành tro bụi, bay lướt ngang trời, nhanh như chớp xẹt qua trước mắt mọi người.
Dưới uy thế khủng khiếp của đỉnh thuốc Tiên, giọt ma huyết vốn ẩn mình trong không gian cảm nhận được nguy hiểm đang đến, đành phải lộ diện, tiếp tục trốn chạy.
"Ô ~ "
Ngay lúc đó, một con chim toàn thân rực lửa xuất hiện từ trong đỉnh thuốc Tiên, cất tiếng kêu lớn rồi lao thẳng về phía giọt ma huyết.
"Kim Ô?"
Mọi người thấy con chim toàn thân rực lửa này, kinh ngạc tột độ, vì họ cho rằng con chim này giống hệt Kim Ô.
Thời thượng cổ có thần thú Kim Ô, rất đáng sợ, truyền thuyết Kim Ô toàn thân đều bốc cháy.
Con chim này trước mắt giống Kim Ô đến lạ.
Chẳng lẽ trong đỉnh thuốc Tiên không phải là dung nham mặt trời, mà đã luyện hóa một con Kim Ô vào trong, nên mới có thể phun ra ngọn lửa mặt trời?
Truyền thuyết Kim Ô chính là con của mặt trời, dù đây chỉ là truyền thuyết, nhưng rất nhiều sách cổ ghi lại rằng Kim Ô thực sự có thể phun ra lửa mặt trời.
Thật ra, họ đoán không sai, con chim trước mắt chính là Kim Ô.
Lúc luyện chế đỉnh thuốc Tiên, người ta đã luyện hóa một con Kim Ô trưởng thành vào cùng, có vậy mới có thể liên tục có ngọn lửa mặt trời.
Nếu chỉ lấy lửa trên mặt trời xuống, như vậy không thể bền bỉ, dùng mấy lần sẽ hết.
Người luyện đỉnh thuốc Tiên chính là biết điểm này, nên cố ý mới bắt sống một con Kim Ô.
Kim Ô vỗ cánh bay cao, dù nó chỉ bay vụt qua, ngọn lửa đáng sợ của nó cũng phảng phất muốn làm khô cạn cả mặt đất.
Ma huyết cảm nhận được Kim Ô đang truy đuổi mình, nó hoảng loạn, tứ phía lẩn trốn, đây là nơi ở của nó, nên chỗ nào dễ ẩn náu, nó rõ như lòng bàn tay.
Thế nhưng, Kim Ô từ trên không nhìn xuống giọt ma huyết, dù nó trốn vào đâu, cũng có thể nhìn rõ ràng.
Kim Ô sau đó phun ra một ngụm lửa vàng rực cháy, ma huyết cảm giác nguy hiểm, liền tách thành nhiều luồng hắc khí, hướng tứ phía phân tán ra.
Một vài luồng hắc khí chưa kịp chạy, đã bị ngọn lửa vàng đánh trúng, trong nháy mắt hóa thành tro tàn đầy trời.
"Không hổ là Tiên Khí, dù Tần tông chủ không có thực lực của tiên nhân, vậy mà vẫn có thể vận dụng nó."
Mọi người thấy cảnh tượng này, ngoài kinh ngạc, chính là không ngừng ngưỡng mộ.
Có được Tiên Khí bản thân đã là chuyện rất lợi hại, từ xưa đến nay, có rất ít người có được Tiên Khí, huống chi Tần Diệp không chỉ có một kiện.
Ngay cả Hủy Thiên Thánh nữ vốn luôn điềm tĩnh, trong mắt cũng dần hiện lên vẻ khác lạ, Tần Diệp trên người thật có nhiều bí mật.
"Ầm ầm!"
Ngay lúc mọi người tưởng con ma vật lần này sắp thoát được thì đỉnh thuốc Tiên lại xoay tròn nhanh chóng, đám ma huyết bỏ chạy kia đều bị lực hút khủng khiếp của đỉnh thuốc Tiên hút vào trong.
"Phần phật —— "
Kim Ô cất tiếng kêu lớn rồi quay lại đỉnh thuốc Tiên, lập tức đỉnh thuốc Tiên bùng lên ngọn lửa lớn.
Còn trong đỉnh thuốc Tiên, ma huyết đương nhiên không cam tâm cứ thế mà bị Tần Diệp luyện hóa, điên cuồng va chạm vào đỉnh thuốc Tiên: "Thả ta ra ngoài... thả ta ra ngoài..."
Ngọn lửa dữ dội, ma huyết dù vẫn điên cuồng đâm vào đỉnh thuốc Tiên, muốn bỏ trốn, nhưng đã vào đỉnh thuốc Tiên rồi thì định sẵn nó phải bị luyện hóa.
Khi sắp bị luyện hóa, bầu trời bỗng xuất hiện cảnh tượng khác thường, sấm chớp vang rền, toàn bộ bầu trời đều tối sầm lại, tựa như tận thế vậy.
"Cái này...sao sắc trời lại biến đổi vậy..."
Đám người cảm thấy cực kỳ bức bối, tựa như cả bầu trời sắp sụp xuống.
"Đó là ma huyết của Tử Viêm Tiên Tôn, muốn luyện hóa nó, e sẽ gây ra biến động trời đất."
Công Tôn Hách giải thích với đám người.
Mọi người lúc này mới biết lại còn có chuyện như vậy.
May mà, không lâu sau, ngọn lửa trên đỉnh thuốc Tiên biến mất.
Thiên địa lại khôi phục bình thường.
Tần Diệp cũng không làm trước mặt mọi người, mở đỉnh thuốc Tiên mà trực tiếp thu nó lại, điều này làm đám người ngứa ngáy trong lòng, đều muốn biết ma huyết bị luyện ra đan dược gì.
Dù không lấy được, nhưng liếc mắt một chút cũng tốt.
"Được rồi, con ma vật này triệt để bị tiêu diệt rồi."
Tần Diệp duỗi lưng mệt mỏi, nhàn nhã nói.
Nghe Tần Diệp nói vậy, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Không ít người còn ngã khuỵu xuống đất, khoảng thời gian ngắn ngủi mấy ngày này, họ cảm giác như đã trải qua mấy năm.
Một lúc lâu sau, đám võ giả mới hoàn hồn.
Hủy Thiên Thánh nữ đi đến trước mặt Tần Diệp, đôi mắt đẹp nhìn Tần Diệp, rồi lại nhìn Hồ Linh Vận một bên và những cô gái khác, không khỏi nặng lòng nói với Tần Diệp: "Tần tông chủ, người tu luyện nếu sa đà vào sắc dục, dù đạt được chút thành tựu nào, sau này cũng có khả năng thất bại trong gang tấc."
Tần Diệp ngược lại không phản bác cô, vì lời Hủy Thiên Thánh nữ nói không sai, võ giả say mê nữ sắc, dù có thể có chút thành tựu thật, cũng sẽ rơi vào vòng xoáy dục vọng vô biên, không dứt ra được, cuối cùng lạc lối trong ôn nhu hương, đến lúc đạo tan người mất.
Từ xưa đến nay, võ đạo cường giả rất ít người mê đắm nữ sắc, phần lớn đều thanh tâm quả dục, thậm chí có người giết vợ chứng đạo, thậm chí là tuyệt tình tuyệt dục, giết chết tất cả người thân của mình.
Đương nhiên, không có gì là tuyệt đối.
Cũng có một số kẻ khác người, ham hoa trộm nguyệt, nhưng tu vi lại không hề tụt, thậm chí còn thành tiên.
Nhưng dù sao dạng đó chỉ là thiểu số, nên mới gọi là kỳ hoa.
Hủy Thiên Thánh nữ sở dĩ nhắc nhở Tần Diệp là mong Tần Diệp không phí hoài thiên phú trời cho của mình.
"Chẳng lẽ hai người họ thật sự có quan hệ?"
Càn Dương Thu thấy cảnh này, còn tưởng là Hủy Thiên Thánh nữ thực sự coi trọng Tần Diệp, mặt mày sa sầm, lòng sinh sát khí...
Bạn cần đăng nhập để bình luận