Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1308: Đều đến cho ta làm công (length: 8013)

Trong không khí tĩnh lặng, một lát sau, Tần Diệp trở về, chỉ thấy trong tay hắn lại đang xách theo một cái đầu.
Cái đầu trong tay hắn, chỗ cổ bị đứt lìa vẫn còn đang nhỏ máu.
Chỉ là, ánh mắt của nó vẫn còn trợn trừng lên, vô cùng khủng bố, rõ ràng là chết không nhắm mắt.
Hơn nữa, bọn họ còn chú ý thấy chỗ đứt lìa không được vuông vắn, hiển nhiên không phải dùng dao chém xuống.
“Tê, Tần tông chủ đây là hái đầu hắn xuống.”
Trước đó, Tần Diệp đã nói muốn hái đầu của hắn, bọn họ vốn tưởng chỉ là nói chơi, bây giờ xem ra rõ ràng không phải nói chơi, mà là thật sự hái đầu của hắn.
Khi Tần Diệp trở về, bọn họ lập tức đến bái kiến.
Tần Diệp liếc bọn họ một cái, sau đó đi về phía Thanh Phong Tông.
Phòng ngự đại trận của Thanh Phong Tông được thu hồi, Tần Diệp đi vào Thanh Phong Tông, ném cái đầu trong tay cho Huyết Thiên Cừu, và nói với hắn: “Dựng một cái cột cao hơn một chút, treo cái đầu này lên, đặt ngay bên ngoài tông môn.”
“Rõ!”
Huyết Thiên Cừu gật đầu, sau đó liền đi làm.
Tần Diệp quay đầu nhìn thoáng qua các tông chủ và lão tổ của những tông môn bên ngoài, nhíu mày, cuối cùng vẫn nói với họ: “Các ngươi tất cả vào đi, vừa hay, ta cũng có chuyện muốn nói với các ngươi.”
“Rõ!”
Tần Diệp ra lệnh, bọn họ không dám không tuân theo, ngay cả thở mạnh cũng không dám, liền đi vào Thanh Phong Tông.
Rất nhanh, các tông chủ và lão tổ đều đến, đi theo Tần Diệp vào đại điện Thanh Phong Tông.
Tần Diệp nhìn lướt qua thực lực của những người này, trong số họ, phần lớn đều có thực lực Đại Tông Sư, trong đó còn có một vị Võ Vương, hơn nữa còn là một vị Võ Vương xa lạ.
Điều này khiến Tần Diệp nhìn hắn thêm một chút, vị Võ Vương kia giật mình, vội vàng hướng Tần Diệp giải thích.
Nguyên lai vị Võ Vương này là người trước kia của Sở quốc, một mực ngủ say trong tông môn để chữa thương, gần đây mới hồi phục, sau khi ra ngoài mới biết được Bắc Vực phát sinh biến cố lớn.
Lần này, Biên Bức tộc tập kích Bắc Vực, hắn vốn định đến xem có thể giúp được chút gì không, nhưng thấy Tần Diệp quét ngang dị tộc, còn cần gì đến hắn ra tay, thế là hắn vẫn trốn ở chỗ tối.
Lần này, Tần Diệp bảo bọn họ tất cả đi vào, hắn cũng đi theo.
Với thực lực cường đại của Tần Diệp, cũng sẽ không làm gì đám sâu kiến như bọn hắn, hắn cũng không có gì phải lo lắng.
Tần Diệp ngồi trên vị trí Tông chủ cao nhất, liếc nhìn bọn họ, nhàn nhạt nói: “Các ngươi cũng thấy đấy, lạc hậu thì sẽ bị đánh, Bắc Vực nếu cứ yếu kém mãi, đừng nói đến Tây Vực đám dị tộc nhòm ngó các ngươi, ngay cả Đông Vực và Nam Vực sớm muộn cũng có ý đồ với Bắc Vực, đến lúc đó các ngươi lấy cái gì để ngăn cản?”
Thấy mọi người trầm mặc, Tần Diệp lại tiếp tục nói: “Các ngươi cũng đừng trông chờ vào ta, ta cũng không thể lúc nào cũng ở Bắc Vực được. Tuy ta đã xây không ít Võ Đạo Học Viện ở Bắc Vực, nhưng để tăng thực lực lên vẫn cần sự chung tay của các ngươi. Chỉ khi nào thực lực tổng hợp của Bắc Vực tăng lên mới có thể đối phó được với nguy cơ trong tương lai.”
“Tần tông chủ, ngươi cũng biết, thực lực không phải chuyện một sớm một chiều có thể tăng lên. Trong khoảng thời gian này, chúng ta cũng đã tích cực chiêu thu đệ tử, đồng thời đem tài nguyên trong môn phái ra hết, thực lực cũng tăng lên không ít, nhưng để tăng nhanh thực lực trong thời gian ngắn thì gần như không thể.”
Một người đàn ông trung niên vẻ mặt đau khổ nói: “Cứ như hôm nay đi, Biên Bức tộc này tùy tiện điều động được Võ Vương và Võ Tôn cường giả, tông môn chúng ta dù đem tất cả tài nguyên dùng cho một người, cũng không thể bồi dưỡng ra Võ Vương hay Võ Tôn.”
“Đúng vậy! Đúng vậy!”
Các tông chủ và lão tổ khác đều gật đầu.
Nếu tập trung toàn bộ tài nguyên của tông môn có thể nuôi dưỡng một Võ Vương hoặc Võ Tôn, bọn họ đã sớm làm vậy.
Nhưng trên thực tế, ngay cả bồi dưỡng ra một cường giả Đại Tông Sư cũng đã rất tốn sức rồi.
Vì vậy, việc muốn trưởng thành trong thời gian ngắn đối với họ là không thể nào.
Nghe xong mọi người phàn nàn, Tần Diệp cười cười.
Hắn không phản bác, bởi vì hắn rất rõ ràng việc bọn họ phàn nàn không hề sai, nếu họ thật sự có thể bồi dưỡng ra cường giả thì cũng đã không phải là môn phái nhỏ.
Vị Võ Vương nhìn thấy nụ cười của Tần Diệp, ông trầm tư một lát, sau đó đứng dậy chắp tay nói: “Lão phu những ngày qua đã nghe không ít truyền thuyết về Tần tông chủ, Tần tông chủ là kỳ tài ngút trời, đây là điều mọi người đều biết, nhưng chắc hẳn Tần tông chủ rõ hơn một điều, loại thiên tài võ đạo như ngài, toàn bộ Bắc Vực cũng chỉ có một. Tuy nhiên, lão phu thấy Tần tông chủ khai sáng Võ Đạo Học Viện không tệ, nếu có đủ thời gian, hẳn sẽ nuôi dưỡng được Võ Vương cường giả.”
Tần Diệp nhìn vị Võ Vương đó, khẽ gật đầu, sau đó nhàn nhạt nói: “Võ Đạo Học Viện sau này sẽ là thế lực mạnh nhất của Bắc Vực, điều này không có gì nghi ngờ, và nó cũng mang lại lợi ích cho các ngươi.”
“Tuy nhiên, hiện tại ta hy vọng thực lực của các ngươi cũng có thể tăng lên. Đương nhiên, ta biết khó khăn của các ngươi, thiên tài, linh dược, công pháp, đó đều là những thứ các ngươi thiếu thốn. Tuy thiên tài thì ta không có, nhưng công pháp và linh dược thì ta lại có rất nhiều.”
“Ta hy vọng các ngươi có thể suy nghĩ nhiều biện pháp kiếm lấy linh thạch, chứ không phải chỉ mỗi tu luyện, chỉ khi nào tông môn thu nhập nhiều, các ngươi mới có thể mua được nhiều đan dược và công pháp hơn.”
“Các ngươi có thể yên tâm, ta sẽ liên tục cung cấp công pháp và đan dược không gián đoạn để giúp các ngươi tăng thực lực lên, tất nhiên là cần linh thạch để mua, nhưng giá cả sẽ không quá đắt.”
Đây mới là ý định thực sự của Tần Diệp, muốn các tông môn này kiếm linh thạch cho Tần Diệp, rồi bọn họ lại dùng linh thạch để mua đan dược và công pháp.
“Ta làm vậy cũng là vì tốt cho các ngươi, thực ra ta không thiếu linh thạch, dù là Thiên Cấp Linh Mạch, ta cũng không thiếu, để các ngươi làm vậy chính là muốn các ngươi mở rộng thị trường, khiến cho toàn bộ thị trường Bắc Vực sống động lên.”
Tần Diệp thản nhiên nói.
“Các ngươi cứ suy nghĩ kỹ đi, nếu đã quyết định rồi thì có thể trực tiếp tìm ngoại môn trưởng lão Nguyên Minh.”
Sau khi nói xong, Tần Diệp biến mất khỏi đại điện Thanh Phong Tông, bỏ lại một đám tông chủ và lão tổ đang ngơ ngác.
Mọi người nhìn nhau, không biết làm thế nào.
Một tông chủ thử dò hỏi: “Tần tông chủ đây là ý gì? Hắn thật sự muốn nâng cao thực lực của chúng ta, hay là muốn thu phục chúng ta?”
Những người khác thì tất cả đều chìm trong suy tư.
Ý của Tần Diệp, bọn họ đã hiểu, muốn họ nghĩ cách đi kiếm linh thạch, sau đó dùng linh thạch mua công pháp và đan dược ở Thanh Phong Tông để tu luyện.
Một người mập mạp chính là một vị Đại Tông Sư, đôi mắt nhỏ của hắn lóe lên một tia tinh quang, nói với mọi người: “Thực lực của Tần tông chủ, các ngươi cũng đã thấy, sao hắn lại để ý đến chút thực lực của chúng ta, theo ta thấy, Tần tông chủ đây là muốn nâng cao thực lực cho chúng ta, nhưng cũng không thể trực tiếp cho không, cho nên mới nghĩ ra việc để chính chúng ta mua, như vậy sẽ không ai nói ra nói vào được.”
“Không sai! Nếu mà cho không, sẽ nuôi thành tính ỷ lại, đối với chúng ta rất bất lợi, Tần tông chủ có lẽ đã nhìn thấy điều đó nên mới để chúng ta cố gắng kiếm linh thạch.”
Một lão tông chủ râu tóc bạc phơ vuốt râu, khẽ gật đầu nói…
Bạn cần đăng nhập để bình luận