Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1903: Quay đầu liền hạ độc chết ngươi (length: 6096)

Nàng làm sao có thể chịu đựng chuyện như vậy xảy ra.
"Thế nào, không muốn?"
Tần Diệp nhìn Nguyên Tuệ một chút.
Hắn cũng không phải coi trọng Nguyên Tuệ, Nguyên Tuệ dù xinh đẹp, nhưng cũng chỉ có thể nói là trên mức trung bình.
Đương nhiên, Tần Diệp cũng không chỉ nhìn mặt người, việc để làm thị nữ một tháng, chỉ là muốn dạy dỗ nàng một chút.
Nguyên Tuệ cau mày nói: "Bảo ta đường đường là đệ tử nội môn của Lục Thủy Tông, đi làm thị nữ cho ngươi, chuyện này truyền ra ngoài, chẳng phải ta thành trò cười."
"Ngươi vẫn là đưa ra yêu cầu khác đi."
Tần Diệp nhếch miệng: "Ta biết ngay mấy người tông môn các ngươi nói chuyện không giữ lời mà, bất quá ta chỉ là nhà nhỏ cửa hẹp, dù ngươi có đổi ý, ta cũng không làm gì được ngươi."
"Ngươi ——"
Nguyên Tuệ tức giận vô cùng, Tần Diệp đây là đang ngấm ngầm chê cười nàng dựa vào tông môn bắt nạt người sao?
Điều này khiến nàng cảm giác như bị tát vào mặt, nàng thật sự không thể dễ dàng tha thứ sự vũ nhục này.
"Tần huynh đệ, ngươi đừng nóng giận, sư muội vừa rồi chỉ đùa với ngươi thôi, ta xin lỗi Tần huynh đệ."
Chúc Phong sợ bầu không khí trở nên căng thẳng, vội vàng nói.
Hắn nói với Nguyên Tuệ: "Sư muội, còn không mau xin lỗi Tần huynh đệ."
Nói rồi, liên tục nháy mắt với Nguyên Tuệ.
Nguyên Tuệ cắn môi, nhìn Tần Diệp nói: "Được, ta đồng ý với ngươi, làm thị nữ cho ngươi một tháng."
"Sư muội..."
Chúc Phong nghe vậy, sắc mặt thay đổi, hắn chỉ muốn sư muội xin lỗi thôi, chứ không phải để sư muội đồng ý làm thị nữ cho Tần Diệp.
Làm thị nữ, nói ra cũng không hay ho gì.
Với thiên phú của sư muội, sau này trở thành Đại Tông Sư cũng không phải không thể.
Cho dù không thể đột phá lên Đại Tông Sư, trở thành trưởng lão của tông môn cũng là chuyện chắc chắn.
Nhưng nếu tin nàng làm thị nữ cho Tần Diệp mà truyền về tông môn, tông môn tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Thậm chí có khả năng bị tông môn trực tiếp xóa tên, tương lai của sư muội liền hết.
"Sư muội, muội đã nghĩ kỹ chưa?"
Chúc Phong nhắc nhở.
"Sư huynh, muội không phải con nít, đương nhiên biết mình đang làm gì."
Nguyên Tuệ nói.
"Thôi vậy, ta sẽ nói với tông môn là muội bế quan một tháng, tạm thời không về tông môn."
Chúc Phong im lặng một lát, rồi nói.
Hiện tại hắn chỉ có thể giấu diếm tông môn, may là cũng chỉ một tháng thôi, chớp mắt là hết tháng.
Võ tu bế quan một tháng cũng không có gì lạ, nghĩ tông môn cũng sẽ không nghi ngờ.
"Đa tạ sư huynh!"
Nguyên Tuệ cảm kích nhìn Chúc Phong.
"Đúng rồi, hai người quay lại đây làm gì?"
Tần Diệp nhìn hai người hỏi.
Chúc Phong vỗ đầu, chuyện quan trọng suýt quên, hắn vội lấy lá thư tông chủ giao cho mình, đưa cho Tần Diệp nói: "Tần huynh đệ, đây là lão tổ tông môn bảo ta đưa cho ngươi."
"Lão già đó không chịu nói trực tiếp, cứ đưa thư."
Tần Diệp tò mò nhận lấy thư, hắn hơi hiếu kỳ, không biết lão già này rốt cuộc viết gì trong thư.
Đọc xong thư, Tần Diệp khẽ nhíu mày: "Võ Đạo đại hội?"
"Tần huynh đệ không biết đấy thôi, Võ Đạo đại hội này năm nào cũng có, chỉ là lần này hơi khác."
Chúc Phong nghiêm mặt nói.
"Có gì khác?" Tần Diệp hỏi.
"Võ Đạo đại hội lần này là lớn nhất trong gần vạn năm qua, mà lại là do triều đình tổ chức, quy mô vô cùng lớn, lúc chúng ta tới mới nhận được tin, nghe nói triều đình lần này chuẩn bị mở rộng Võ Đạo đại hội, bất kể là ai, bất kể thế lực nào ở Nam Vực cũng có thể tham gia."
Dừng một lát, Chúc Phong nói tiếp: "Tần huynh đệ, lão tổ tông môn phái ta và sư muội đến đây đưa tin cho ngươi, nghĩ chắc là muốn ngươi đi xem mở mang tầm mắt."
"Vậy sao?"
Tần Diệp thờ ơ hỏi.
Hắn đối với cái Võ Đạo đại hội này không có hứng thú gì, với thực lực của hắn, Võ Đạo đại hội của Thiên La quốc này chỉ là trò trẻ con thôi.
Cho dù Thiên La quốc mở rộng giới hạn Võ Đạo đại hội này, chắc thế lực khác cũng sẽ không đến.
Chúc Phong thấy Tần Diệp dường như không có hứng thú gì với Võ Đạo đại hội này, vội vàng nói: "Tần huynh đệ, Võ Đạo đại hội này ngàn năm mới có một lần, nếu bỏ lỡ thì thật là đáng tiếc."
Tần Diệp nhếch mép cười.
Một cái Võ Đạo đại hội, hắn còn chưa để vào mắt.
Lúc này, Nguyên Tuệ đột nhiên nói: "Sư huynh, ngươi đừng khuyên hắn, loại tu vi như hắn mà đi thì chỉ có xấu hổ mất mặt."
"Sư muội nói năng cẩn thận."
Chúc Phong cau mày nói.
Tần Diệp cười nhạt một tiếng: "Nếu ngươi nói như vậy thì ta lại càng thấy hứng thú, dù sao cũng là một tháng sau, đến lúc đó chắc có thời gian đi xem một chuyến."
Nói rồi, nhìn Nguyên Tuệ nói: "Trong một tháng này, ngươi cứ làm thị nữ cho ta đi, bây giờ theo ta về nấu cơm, tối nay ta muốn ăn cá, cá kho."
Nói rồi, Tần Diệp liền quay vào nhà.
Nhìn bóng lưng Tần Diệp, Nguyên Tuệ tức giận nói: "Ngươi không sợ ta bỏ độc giết ngươi à?"
Tần Diệp không hề quay đầu lại, vẫy tay, nói: "Cứ bỏ độc giết ta thử đi."
"Hừ! Đợi lát ta sẽ bỏ độc giết ngươi."
Nguyên Tuệ tức giận dậm chân.
Đợi bóng lưng Tần Diệp khuất, Chúc Phong nhìn Nguyên Tuệ nói: "Sư muội, sao muội lại đồng ý làm thị nữ cho hắn?"
Nguyên Tuệ nói: "Sư huynh, huynh đừng khuyên muội, đây là chuyện của muội, chẳng phải hắn muốn muội làm thị nữ sao? Muội phải dạy cho hắn một bài học, mà lại muội còn muốn đưa tiểu đệ muội về tông môn."
"Thì ra là thế."
Chúc Phong nghe vậy, khẽ gật đầu.
Lúc nãy hắn còn tưởng là sư muội coi trọng Tần huynh đệ, xem ra là mình suy nghĩ nhiều quá rồi, sư muội xem ra là muốn đưa tiểu đệ muội về tông môn.
"Sư huynh cứ về tông môn báo cáo trước đi, tối nay muội sẽ bỏ độc giết hắn."
Nói rồi, tức giận xách con cá, đi về phía Tần Diệp vừa rời đi.
Chúc Phong thấy vậy, lắc đầu, với tính tình của sư muội mình, Tần huynh đệ chắc là có tội rồi, chỉ mong sư muội đừng ra tay quá nặng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận